Chương 6
Ta tạm thời dừng chân tại chốn thanh lâu này.
Mọi thứ đều ổn, chỉ là các mỹ nhân quá mức chủ động, khiến ta có chút khó lòng ứng phó.
Phải, ta vốn thích cái đẹp.
Nhưng trước khi xuyên không, ta là một thanh niên ba tốt của thời đại mới, tuyệt đối không muốn trở thành kẻ ăn chơi trác táng.
Người ta còn muốn giữ gìn thân trong sạch cho nương tử tương lai cơ mà ~
Ta đưa thêm chút ngân phiếu, nhờ má mì thu xếp một gian phòng riêng ở nơi yên tĩnh trong hậu viện.
Đêm đó, ta cùng các cô nương trong lầu tụ tập ăn uống.
Má mì cầm một tờ lệnh truy nã, liếc nhìn ta, rồi lại liếc nhìn tờ lệnh.
Rồi lại liếc nhìn tờ lệnh, rồi lại liếc nhìn ta, muốn nói lại thôi:
"Gia... dung mạo ngài..."
Ta sờ sờ túi, lấy ra vật trang sức bằng ngọc thạch tiện tay "mượn" được từ chỗ Tống Vân Tranh, đưa cho ả.
Má mì nhìn vật trang sức trong tay ta, cười nịnh nọt, vo tròn tờ lệnh truy nã.