Mưu Thiên Hạ

Chương 124: Manh mối lần đầu xuất hiện

Chương 124: Manh mối lần đầu xuất hiện
Vị Vô Cảnh thượng sư này vốn không ở Đông Hải mà là ở Tây Bắc.
Ngay từ đầu ông ta nhất định là đi Đông Hải, chỉ là không biết sao vượt qua hơn nửa đất Đại Nguyên thì lại chạy đến Cẩm Châu phủ ở Tây Bắc.
Lúc này, từ Cẩm Châu phủ truyền đến một tin tức, một phó tướng ở Cẩm Châu phủ giết chết chủ tướng, lại dẫn binh giết hơn bốn mươi quan viên lớn nhỏ của Cẩm Châu phủ.
Chiếm cứ Cẩm Châu phủ, phải biết là Cẩm Châu phủ có hơn bảy vạn quân trông giữ, đây rõ ràng là làm phản.
Huống hồ kế bên Cẩm Châu phủ chính là nơi hiểm yếu Bắc Tề, là một nơi dễ thủ khó công.
Mà vị phó tướng này, bất ngờ lại họ Vân.
Tiên đoán của Vô Cảnh thượng sư truyền ra rầm rộ, nói là khí số của Đại Nguyên đã hết, Giao thị làm điều ngang ngược, sắp bị ông trời khiển trách.
Bia đá gặp phải lúc đi săn nói đúng là trời cao cảnh cáo,
Trâu cày bị hoảng loạn lúc Thân Cày cùng là do trời cao nguyền rủa hoàng thất.
Vân tướng quân mới là người nắm thiên mệnh, Giao thị từ đây sẽ phụ tử tương tàn, cốt nhục tàn sát.
Hắn ta thuận theo thiên mệnh, không muốn vì không quan tâm đến bách tính mà cầu tiên.
Mà hắn ta khẳng định, vị Vân tướng quân này chính là người nắm thiên mệnh.
Trong lúc nhất thời, Tây Bắc và Giang Nam đều nhiễu loạn, một năm này chắc chắn sẽ vất vả.
Lúc bọn Tô Nam Thừa nghe được tin tức thì việc đã xảy ra gần một tháng.
Đám người ngồi cùng một chỗ, Chu Thị Lang lắc đầu: “Đây là chuyện của Binh bộ, chỉ là năm nay thực là không suôn sẻ.”
Đám người cũng không dám nhiều lời, chỉ là gật gật đầu.
Bên phía Giang nam này, bắt Khổng Tước thần giáo vẫn chưa có kết quả nữa.
Hiện tại tâm tư của mọi người đều giống nhau, ai nấy đều muốn hồi kinh.
Về sớm một chút thì hơn, ở biết ngoài không biết chừng lại xảy ra chuyện gì.
Vẫn may bọn họ chỉ còn một trạm sau cùng, lượng nước mưa năm nay mặc dù không tính là quá ít, nhưng so với năm lũ tai thì vẫn còn ổn.
Các nơi chỉ bị thiệt hại hồng thủy nhỏ.
Tổng thể vấn đề không lớn.
Quay lại khách điếm, Tô Nam Thừa hỏi: “Thế nào rồi?”
“Công tử yên tâm, tiểu nhân đã mua bốn người, ba tiểu tử, một nha đầu.” Trình Minh nói.
Tô Nam Thừa cần người ở bên cạnh, nhưng mà không muốn mua ở kinh thành.
“Đều là văn tự bán đứt.”
Tô Nam Thừa gật đầu: "Lúc hồi kinh, ngươi dẫn bọn họ về phủ sắp xếp. Nha đầu bao lớn?”
“Bẩm công tử, mười một tuổi.”
Tô Nam Thừa gật đầu: "Vào trong phủ hầu hạ trước đã.”
“Công tử yên tâm, tiểu nhân thấy nha đầu này rất nhanh nhẹn. Bảy tám tuổi đã không còn cha mẹ, là bị ca ca ruột của nàng bán. Đánh cho toàn thân xanh tím. Đoán chừng ở nhà cũng không dễ chịu. Ba tiểu tử kia, hai người là huynh đệ ruột, cũng không có cha mẹ. Là bị cô cô bán. Còn một người là tự bán mình. Cũng là cả nhà mất.” Trình Minh nói.
Tô Nam Thừa gật đầu, Trình Minh làm việc hắn tương đối yên tâm.
Người luôn như vậy, ngươi càng tín nhiệm hắn ta, hắn cũng sẽ càng đáng tin hơn.
Trình Minh chính là người như vậy.
Mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng làm việc nhiều lại càng trở nên độc lập.
Mua được bốn người, đều là văn tự bán đứt, không sợ bọn họ sẽ không trung tâm.
Dạo gần đây chỉ cần là nô bộc văn tự bán đứt, sinh tử đều là do gia chủ định đoạt.
Căn bản sẽ không phản bội, bởi vì đào tẩu sẽ không có thân phận. Đào nô bất kể là ở đâu, khi bị bắt lại đều là cái chết.
Cho nên dạng người này không nói đến hữu dụng ra sao, chí ít là có thể dùng.
Dạng như Trình Minh, sang năm nhất định hắn sẽ cho hắn ta thân phận.
“Công tử sớm nghỉ ngơi đi, tiểu nhân đi giặt tất cho ngài.”
Tô Nam Thừa gật đầu nằm xuống.
Ngủ cũng không ngủ được, trong đầu hắn đang suy nghĩ những chuyện xảy ra gần đây.
Vô Cảnh thượng sư khẳng định là đã sớm thông đồng với Vân tướng quân kia.
Một phó tướng, tứ phẩm. Ở Cẩm Châu cày sâu nhiều năm, có thể giết chết chủ tướng phát một không thể nào là công sức trong một ngày.
Vị Vân tướng quân này ba mươi chín tuổi.
Nhận chức quan từ trong tay phụ thân hắn ta. Cho nên khả năng là ít nhất hai đời người.
Vô Cảnh thượng sư cũng rất được bệ hạ tín nhiệm, nếu không đã không phái nhiều người rời kinh với ông ta như vậy.
Mặc dù về điểm này thì cũng chưa gây nên đại sự, nhưng chỉ cần bệ hạ trọng tín thì lời nói của ông ta hiện tại quả thực có chút phân lượng.
Không riêng gì hiện tại, sau này nhất định ông ta sẽ gây ra nhiều điều bất lợi cho triều đình.
Chuyện này bây giờ từ phía dân chúng mà nói là rất hữu dụng.
Vân tướng quân tạo phản, cờ hiệu là “Lật đổ Kiệt Giao, hiền giả cư thượng, cứu lê dân trong dầu sôi lửa bỏng, kéo giang sơn đổ nghiêng.”
Vấn đề người hiền giả này là ai? Không nói. Dù sao trước cứ lật đổ Kiệt Giao rồi lại nói. Vô Cảnh thượng sư vậy mà lại nói hắn ta là người mang thiên mệnh.
Bây giờ xem ra, Khổng Tước thần giáo không có quan hệ gì với Cẩm Châu.
Chỉ có điều không thể loại trừ khả năng sau này hai bên sẽ dựa thế lẫn nhau. Chủ yếu là loại chuyện này đã có một lần tức sẽ có lần thứ hai.
Khắp nơi của Đại Nguyên có tham nhũng chính là vấn đề to lớn, trong quân đội ăn không ngồi rồi nhìn mãi cũng quen mắt.
Tài phú thiên hạ tụ lại nuôi dưỡng hoàng thất và hoàng thân quốc thích triều thần sợ còn không đủ.
Từ chuyện của Hiển Châu đã nhìn ra được, hoàng đế và Thái tử tuyệt đối không quan tâm bách tính có sống nổi hay không.
Bọn hắn chỉ quan tâm quyền thế của mình.
Bây giờ Cẩm Châu khởi binh, sợ chỉ là mới bắt đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất