Chương 77: Thái Tử và Vũ Vương
Trong chén rượu, nước rượu như thanh tuyền nhẹ nhàng lắc lư, không xen lẫn chút tạp chất nào, mùi rượu nồng đậm từ trong chén khuếch tán ra, bao trùm xoang mũi, làm cho người say mê.
Vũ Vương bưng chén rượu, vào miệng tinh khiết và thơm, làm cho lỗ chân lông toàn thân hắn run rẩy, lần thứ nhất hắn uống được rượu ngon như vậy, so với Quỳnh Tương Ngọc Dịch Tửu thì tốt hơn rất nhiều.
- Không hổ là tiểu điếm có thể làm cho phụ hoàng đích thân tới, chỉ là rượu này, đã để người lưu luyến quên về.
Vũ Vương cảm khái, đây là lần đầu tiên hắn tới tiểu điếm của Bộ Phương, trước kia hắn chỉ nghe đồn, lúc này đây tự mình nhấm nháp, mới thật sự cảm nhận được mị lực của món ngon.
Rượu là rượu ngon, đồ ăn là thức ăn ngon.
Túy Bài Cốt màu đỏ, nhiệt khí mờ mịt nương theo mùi thịt, quả thực như một bức tranh tuyệt mỹ, làm cho người ta không khỏi say mê.
Ngoài hẻm nhỏ, Thái Tử Cơ Thành An chắp tay sau lưng, ngẩng đầu đi tuốt ở đằng trước, bên cạnh hắn là Hứa Sĩ, khuôn mặt Hứa Sĩ nghiêm túc, tay cầm lồng sắt, từng bước một đi về phía tiểu điếm của Bộ Phương.
Hả? Bộ Phương mới từ trong phòng bếp đi ra, hơi nghi hoặc nhìn về phía cửa, chỉ thấy Thái Tử và Hứa Sĩ đi vào tiểu điếm, trực tiếp thả lồng sắt lên mặt đất.
- Bộ lão bản, Bổn cung lại tới.
Thái Tử khẽ cười, ánh mắt có chút nóng bỏng nhìn Bộ Phương.
Nếu Bộ Phương có thể nấu ra Linh Dược Thiện, trì hoãn bệnh tình của Hoàng Đế, như vậy hắn dâng lên Linh Dược Thiện, Hoàng Đế nhất định sẽ càng thêm xem trọng, làm cho vị trí Thái Tử của hắn càng thêm củng cố, đạt được ưu thế cạnh tranh càng lớn.
Nghĩ đến đây, đối với Bộ Phương có thể nấu ra Linh Dược Thiện, trong lòng Thái Tử càng thêm lửa nóng.
Thái Tử giơ tay, nắm lấy vải che kéo một phát, lồng sắt liền hiện ra.
Một con Huyết Phượng Kê toàn thân như máu yên tĩnh đứng ở trong lồng sắt, ánh mắt quay tròn chuyển động.
- Huyết Phượng Kê?
Bộ Phương hơi sững sờ, sau đó có chút cổ quái nhìn Thái Tử, gia hỏa này thật tốn công tốn sức đi bắt Huyết Phượng Kê, này có chút vượt quá dự liệu của hắn.
- Không sai, Bộ lão bản tự nhiên nhận biết Huyết Phượng Kê này, nhưng không biết Bộ lão bản còn nhớ đã từng nói với ta cái gì không?
Thái Tử cười hỏi.
Bộ Phương mặt không biểu tình, vòng quanh lồng sắt đi một vòng, cẩn thận đánh giá Huyết Phượng Kê, trong lòng không khỏi so sánh với Huyết Phượng Kê mà hệ thống cung cấp, phát hiện Huyết Phượng Kê này, vô luận là tinh khí thần hay trọng lượng, đều kém xa hệ thống cung cấp.
- Hệ thống cung cấp nguyên liệu nấu ăn đều là chất lượng tốt nhất, trải qua lựa chọn tỉ mỉ.
Thanh âm của hệ thống vang lên ở trong đầu Bộ Phương.
Bộ Phương gật đầu, hệ thống ra tay, tất nhiên đều là tinh phẩm, điểm ấy hắn vẫn tin tưởng.
Lúc trước hắn đã đáp ứng Thái Tử, nếu như đối phương có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn, hắn sẽ tự mình nấu canh Tử Sam Phượng Kê.
- Tử Tham và dược liệu đâu?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Ánh mắt của Thái Tử sáng ngời, tay nhoáng một cái, lấy ra một cái bao chứa đống lớn dược liệu, đưa cho Bộ Phương.
Thiên La Tử Tham thì dùng một hộp gỗ tinh xảo đựng, cẩn thận đưa tới.
Thiên La Tử Tham rất trân quý, giá trị không thua Huyết Phượng Kê, hơn nữa còn rất khó mua, bởi vì Thiên La Tử Tham chỉ sinh trưởng ở Man Hoang, đây chính là một địa phương cực kỳ đáng sợ, bên trong Linh Thú đẳng cấp cao nhiều vô số kể, coi như Chiến Thánh lưu lạc vào cũng sẽ có nguy hiểm chết người.
Bất quá Thiên La Tử Tham chỉ là linh dược ngũ phẩm, vị trí sinh trưởng ở bên ngoài Man Hoang chi địa, vì vậy Thái Tử hao tốn số tiền lớn vẫn có thể thu thập được.
Cầm cây Tử Tham bề ngoài không tính rất tốt kia, Bộ Phương nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:
- Nấu canh Tử Sam Phượng Kê cần rất nhiều thời gian, hôm nay thời gian buôn bán sắp kết thúc, ngày mai ngươi tới sớm lấy Linh Dược Thiện, bởi vì nguyên liệu nấu Linh Dược Thiện này là ngươi cung cấp, nên cho phép mang đi.
Nụ cười trên mặt Thái Tử cứng đờ, hôm nay không nấu? Bởi vì thời gian buôn bán kết thúc?
- Bộ lão bản, hiện tại Bổn cung thật sự rất cần canh Tử Sam Phượng Kê, có thể hiện tại nấu ngay được không?
Thái Tử nhíu mày nói, những nguyên liệu nấu ăn và dược liệu này hao tốn vô số tích góp của hắn, hắn muốn tận mắt nhìn Bộ Phương nấu, nếu không sẽ lo lắng.
Bộ Phương liếc nhìn Thái Tử, mở miệng nói:
- Linh Dược Thiện không có đơn giản như ngươi nghĩ, cần rất nhiều kỹ xảo, hơn nữa phải tập trung tinh thần, không tin ngươi có thể trở về hỏi ngự trù trong nhà của ngươi.
- Nói thật, ngươi cung cấp những nguyên liệu nấu ăn này, chất lượng chỉ có thể coi như bình thường, ta còn không để vào mắt, nhưng ta rất ghét người khác hoài nghi, cái này là lần đầu tiên, ta bỏ qua, lại có lần sau, ngươi tự cầm nguyên liệu nấu ăn của ngươi về đi.
Bộ Phương mặt không biểu tình nói, ánh mắt đạm mạc nhìn Thái Tử.
Thái Tử Cơ Thành tức giận! Toàn bộ Thanh Phong Đế Quốc, ai dám nói chuyện với hắn như vậy, còn dám uy hiếp hắn!
- Ngươi...
Thái Tử thở sâu một hơi, nghĩ tới bối cảnh của tiểu điếm này, nghĩ đến tay nghề của Bộ Phương và Linh Dược Thiện thần kỳ, khóe miệng của hắn nhếch lên, nén giận nở nụ cười.
- Bổn cung chưa từng hoài nghi Bộ lão bản, tốt, vậy sáng mai ta phái người tới lấy, hy vọng Bộ lão bản đừng để cho Bổn cung thất vọng.
Thái Tử nói.
- Ha ha ha!
Thái Tử vừa dứt lời, cách đó không xa truyền đến tiếng cười to, trong thanh âm tràn đầy trào phúng và nghiền ngẫm.
Thái Tử nhíu mày, nhìn về phía Vũ Vương.
Vũ Vương giơ lên chén rượu, uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng dậy, đi về phía Thái Tử, trên mặt mang theo vui vẻ ôn hòa, như tài tử nho nhã.
- Đại ca, thật không ngờ gặp ngươi ở chỗ này, chậc chậc chậc, ngươi là chuẩn bị nhờ Bộ lão bản nấu Linh Dược Thiện? Kéo dài tánh mạng cho phụ hoàng sao?
Vũ Vương vui vẻ, thản nhiên nói.
Đôi mắt của Thái Tử và Hứa Sĩ đều co rụt, lúc trước bọn hắn chỉ để ý Bộ Phương, lại không phát hiện Vũ Vương cũng ở đây.
Làm sao có thể gặp hắn ở chỗ này? Trong lòng Thái Tử phẫn nộ!
Thái Tử liếc nhìn Hứa Sĩ, trong mắt có chút thâm ý, thân thể Hứa Sĩ hơi run, sợ hãi lui ra sau một bước, nhìn Thái Tử khom người.
- Ha ha ha! Nhị đệ, thật đúng dịp, xem ra Nhị đệ cũng bị món ngon của Bộ lão bản hấp dẫn.
Trên mặt Thái Tử mang theo dáng tươi cười, nhìn Vũ Vương nhẹ gật đầu.
Vũ Vương Cơ Thành Vũ, tu vi Chiến Vương đỉnh phong, kém một bước có thể bước vào Chiến Hoàng, là người tu vi mạnh nhất trong ba huynh đệ.
Tuy Thái Tử Cơ Thành Vũ và Tam hoàng tử Cơ Thành Tuyết cũng đều là Chiến Vương, nhưng bọn hắn chỉ mới bước vào, so với Vũ Vương còn kém rất nhiều.
- Xác thực, đồ ăn của Bộ lão bản thật sự ăn ngon, rượu cũng là cực phẩm nhân gian, đại ca có cơ hội thì nên nhấm nháp một phen.
Vũ Vương cười khẽ, từ trong lòng móc ra Nguyên Tinh đặt ở trên bàn, sau đó chậm rãi đi ra ngoài.
Nụ cười trên mặt Thái Tử dần dần tan biến, nhìn thân ảnh Vũ Vương biến mất ở trong hẻm nhỏ, cả người âm lãnh đáng sợ.
Tu vi cao, ở trong triều đình có hơn phân nửa người ủng hộ, Vũ Vương Cơ Thành Vũ có thể nói là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của hắn, cũng là thân đệ đệ làm cho hắn mỗi ngày khó an.
- Bộ lão bản... Hôm nay thật không thể nấu sao?
Thái Tử không cam lòng đưa mắt nhìn Bộ Phương hỏi.
- Không thể.
Bộ Phương nhàn nhạt trả lời, sau đó quay người ngồi ở trên ghế, mặt không biểu tình.
- Mặt khác, nấu món ăn này chi phí là năm mươi Nguyên Tinh, nhớ kỹ trả tiền.
- Năm mươi Nguyên Tinh?
Thái Tử vung tay, đặt Nguyên Tinh ở trên bàn, sau đó phẩy tay áo bỏ đi, hắn là Thái Tử, hắn không thiếu tiền.
Hứa Sĩ thở dài, cau mày đuổi theo Thái Tử.
Rất nhanh, thân ảnh hai người biến mất ở trong hẻm nhỏ.
- Được rồi, Tiểu Nghệ, thời gian buôn bán hôm nay đã kết thúc.
Bộ Phương đứng dậy, vỗ vỗ đầu u Dương Tiểu Nghệ, an bài nàng về trước, sau đó nắm lồng sắt đi vào trong phòng bếp.