Nam Thần Và Học Thần

Chương 01:

Chương 01:
Lơ mơ nghe thấy tiếng chuông báo thức.
Mất một lúc lâu tôi mới miễn cưỡng nhìn rõ giờ giấc - 5 giờ chiều.
Tôi ngây người ngồi một lúc, rồi mới nhớ ra, hôm nay là Chủ nhật phải về học tối.
Dưới đất là mấy mô hình Gundam, thành quả của một ngày một đêm.
Sau khi cất gọn đồ của mình, tôi nằm dài trên ghế sofa, chỉ cảm thấy toàn thân mỏi nhừ.
"Haizz."
Đối phó sơ sài với cái bụng đang sôi ùng ục, tôi ra khỏi nhà và đi thẳng về phía thành Tây.
Mặc dù trường học ở thành Đông, nhưng tôi mặc kệ chuyện học tối đó, dù sao một lá đơn xin nghỉ ốm cũng đã được nộp cho Lão Trương - chủ nhiệm lớp của tôi.
Tôi thèm rượu ở thành Tây.
Tại sao phải chạy xa đến thành Tây để uống rượu ư?
Bởi vì chỉ có thành Tây, nơi được gọi là hỗn loạn của sự hỗn loạn, mới không có giới hạn tuổi vị thành niên.
Khu vực đó toàn là quán bar, quán net, cả sòng bạc cũng có. Các loại hình giải trí lẫn lộn, tố cáo không xuể.
Còn có người nói, những người lăn lộn ở thành Tây đều là những kẻ máu mặt.
Vì vậy, thành Đông là nơi tập trung các trường học, phát triển phồn vinh; thành Tây là nơi của đủ loại thành phần, miễn là không gây chuyện lớn.
Đây là lần thứ hai tôi đến quán bar này, nhưng tiếc là hôm nay không may mắn, cô chủ quán không có ở đây, nên không được uống rượu pha chế đặc biệt.
Suy nghĩ một giây, rõ ràng tôi không muốn về trường.
Tôi thản nhiên ngồi vào chỗ, ăn hoa quả đặc biệt và uống rượu... rồi suy ngẫm về cuộc đời.
Giờ còn sớm, buổi tối chưa bắt đầu, nhưng trong quán bar cũng không ít người.
Nói mới nhớ, tôi quen cô chủ quán này cũng là một sự tình cờ.
Tuần trước, cô ấy đến Nhất Trung để đưa đồ cho em trai mình, đúng lúc gặp tôi lén lút trốn ra khỏi trường, tôi tiện tay giúp một chút.
Cô ấy liền nhét cho tôi một tấm danh thiếp, mời tôi có thời gian thì đến chỗ cô ấy uống rượu, còn nói sẽ đích thân chuẩn bị rượu đặc biệt cho tôi.
Tôi lịch sự nhận lấy, thật khó từ chối một lời mời nồng nhiệt mà.
Ban đầu, tôi đã thấy chị gái này cực ngầu rồi, sau khi nhận danh thiếp lại càng cảm thấy chị này rất được.
Dù sao thì có người chị tốt nào lại mời bạn học của em trai mình đến quán bar uống rượu đâu!
Nhưng rượu do chị ấy pha chế thực sự rất ngon, mong lần sau đến có thể gặp được chị ấy.
"Ối, cậu em đẹp trai, đi một mình à?"
Một anh chàng tóc xanh lá cây bỗng nhiên ngồi xuống cạnh tôi, không hề che giấu sự thích thú và ý đồ trong mắt.
Tôi theo thói quen nở nụ cười: "Anh tìm nhầm người rồi, em không phải GAY."
Anh chàng tóc xanh lá rõ ràng không dễ dàng bỏ cuộc, lại xích gần hơn:
"Không sao, dù gì cậu em ngồi một mình cũng là ngồi, anh vừa hay có thể trò chuyện, uống rượu với cậu em này."
Khóe miệng tôi vẫn giữ nụ cười hoàn hảo:
"Vậy anh có thể giúp em làm bài tập không?"
Anh chàng tóc xanh lá: "...?"
Tôi rút bài tập tiếng Anh cuối tuần ra: "Sợ anh không hiểu tiếng nước ngoài, em viết cái này."
Anh chàng tóc xanh lá: "Hả?"
Rồi tôi lại rút vở bài tập Văn ra đưa cho anh ta: "Anh viết cái này đi, chắc chắn hiểu Văn mà."
Anh chàng tóc xanh lá: "..."
"Ê?" Thấy anh ta không nhận, tôi lại lục lọi: "Không viết Văn à, vậy anh có muốn viết Toán không?"
Anh chàng tóc xanh lá không thể nhịn được nữa: "Cậu bị điên à! Ai mà lại ở đây viết bài tập chứ!"
"Sao lại đi rồi? Em còn các môn khác nữa mà."
Tôi ngẫm nghĩ chuyện làm bài tập ở quán bar, tự thấy buồn cười.
Tôi lướt qua bài tập tiếng Anh vài lần, khoanh vài câu trắc nghiệm... thấy cũng không phải là không thể viết.
Tiếng Anh không khó, nửa tiếng là xong.
Ừm, vẫn chưa đã.
Tự thưởng cho mình thêm một môn bài tập nữa!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất