Nàng Thanh Mai Đến Xin Ở Nhờ

Chương 1

Chương 1
Thành thân ba năm, cuối cùng ta cũng có thai.
Ta lòng tràn đầy hân hoan, chỉ chờ phu quân hồi phủ để báo tin vui này.
Lúc ấy, Đào Diệp đến bẩm báo, nói ngoài cửa có một nữ tử cầu kiến.
Sắc mặt Đào Diệp không tốt, xem ra lai lịch nữ tử kia không đơn giản.
Ngoài phủ đã vây đầy dân chúng.
Nữ tử trước mắt dù mặc y phục vải thô, nhưng mày liễu mắt phượng vô cùng tinh xảo, bụng nhỏ hơi nhô lên.
"Thưa phu nhân, tiểu nữ Thẩm Lộ, có việc muốn tìm Kiều đại ca."
Đôi mắt đen trắng rõ ràng của nàng ta mang theo một tia cảnh giác.
Trong lòng ta chấn động.
Thẩm Lộ? Người trong lòng, cũng là thanh mai trúc mã của phu quân.
Vô số lần say khướt, người đều lẩm bẩm tên nàng ta.
Hai chữ này, tựa như một chiếc gai nhỏ đâm vào kẽ móng tay ta, bề ngoài bình yên vô sự, nhưng thường xuyên âm ỉ nhức nhối.
Thậm chí trong lúc hoan ái, ta vẫn có thể nhìn thấu ánh mắt người, thấy bóng dáng hư ảo của một người thứ ba.
Ta từng sai người điều tra, năm xưa phu quân chỉ là một tú tài nghèo, cha mẹ Thẩm Lộ khinh thường người, kiên quyết gả nàng ta cho một phú thương ở Lợi Châu.
Sau này phu quân thi đậu giải nguyên, làm quan trong triều, lại cưới ta, đích nữ của Thượng thư, càng thêm con đường thênh thang.
Hai người đều đã thành gia thất, lại cách xa nhau.
Ta liền yên tâm.
Nào ngờ hôm nay, nàng ta lại tìm đến tận cửa.
Còn mang theo bụng bầu.
Vừa nghĩ đến đứa bé kia có lẽ là của phu quân, ta liền không kiềm chế được khí huyết xông thẳng lên não, lạnh giọng nói: "Phu quân không có ở nhà."
Thẩm Lộ cắn môi, sắc mặt trắng bệch.
Liếc nhìn đám dân chúng đang chỉ trỏ xung quanh, nàng ta ai oán cầu xin: "Có thể cho tiểu nữ vào phủ chờ đợi không?"
Còn muốn vào phủ?
Nếu thật để nàng ta vào phủ, phu quân tuyệt đối sẽ không để nàng ta rời đi.
Cơn giận dữ lập tức thiêu đốt lý trí của ta.
"Phủ Thị lang há là nơi ai cũng có thể vào sao?"
Sai Đào Diệp đưa cho nàng ta một túi tiền, rồi sai người đóng cửa lại.
Nào ngờ ngay lúc đó, nàng ta đâm đầu vào con sư tử đá trước cửa.
Bên ngoài lời đồn đại xôn xao, dân chúng bắt đầu quay sang chỉ trích ta.
Đều nói ta không có lòng bao dung, nam nhi đại trượng phu tam thê tứ thiếp vốn là chuyện thường tình.
Nói ta độc ác, hại chết thiếp thất của phu quân, không xứng làm chủ mẫu một phủ.
Trong đám đông, một bóng dáng cao lớn vội vã tiến lên ôm lấy Thẩm Lộ đã tắt thở trên mặt đất, khóc đến gan ruột đứt lìa.
Ánh mắt âm độc liếc về phía ta đang ngơ ngác.
Ta lắp bắp tiến lên, cẩn thận nói: "Phu quân, ta không ép nàng ta, ta đã cho nàng ta tiền..."
Chưa đợi ta nói xong, Kiều Nham đã đẩy mạnh ta ra, ôm thi thể Thẩm Lộ vào phủ.
An táng nàng ta theo lễ bình thê.
Sau khi lạnh nhạt với ta một thời gian, người lại cảm thấy áy náy, nói muốn dẫn ta đi đạp thanh.
Nhưng lại thừa lúc ta không phòng bị đẩy ta xuống dòng nước xiết.
Trước khi chết, ta thấy rõ vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng của người: "Đây là thứ ngươi nợ Lộ Nhi, ngươi đáng chết!"
Ta bỗng nhiên thở dốc một hơi, bừng tỉnh khỏi giấc trưa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất