Nạp Thiếp Ký

Chương 100: Xác Nhận

Chương 100: Xác Nhận

Dương Thu Trì nhìn Kim sư gia, người này là tâm phúc của Tống tri huyện, không cần phải lo lắng, nhưng lại thấy Cân Ban trưởng tùy sau lưng Tống tri huyện, nên không lên tiếng.
Tống tri huyện lập tức minh bạch, đằng hắng một tiếng, lệnh cho Cân Ban trưởng tùy lui ra ngoài, đóng chặt cửa lại. Sau đó, lão hỏi: "Hiền chất, có, có chuyện gì cần, cần bá phụ của cháu giúp, giúp đở, cháu, cháu cứ nói thẳng ra đi."
A a, Dương Thu Trì cười thâm, ta mà cần ông giúp à? Thôi ông giúp liền dùm tôi đi... Tuy nhiên hắn vẫn đi theo đường vòng, nói xa rồi mới nói gần: "Bá phụ, cái án Long tử Tư giết vợ ấy là án oan."
Tống tri huyện sửng sốt, quay đầu nhìn Kim sư gia. Kim sư gia cũng vô cùng kinh ngạc, vội hỏi: "Dương quản giam, chuyện loại này ngươi không được nói chơi nghe. Án Long Tử Tư giết vợ đã được Tống tri huyện phí rất nhiều tinh lực, tìm kiếm tra xét nhiều bên, cuối cùng mới xác định được hung thủ. Long Tử Tư sau khi bị bắt về quy án, nhất mực cung nhận không hối, mới gần đây Ninh Quốc phủ đã phê y án tử, đang báo cáo lên trên đấy."
Sắc mặt của Tống tri huyện cũng không dễ coi gì, sa sầm nét mặt không hề nói lời nào.
Kim sư gia nhìn Tống tri huyện, gia thêm trọng lượng lời nói: "Dương quản giam, ta biết ngươi lo lắng cho bá phụ của ngươi, dụng tâm rất tốt, nhưng mà, Kim sư gia này làm chuyện này nhiều năm rồi, gặp qua không biết bao nhiêu là chuyện thị phi. Những người trẻ tuổi có chí đều muốn tiến xa, nhưng mà, chỉ phải tiến từng bước vững chắc, không thể..."
"Vợ của Long Tử Tư không chết, ả đã quay trở lại rồi!" Dương Thu Trì không nóng không lạnh, cắt ngang lời giáo huấn tràng giang đại hải của Kim sư gia.
"Cái gì?" Tống tri huyện không nhịn được bật hỏi ngay, sắc mặt Kim sư gia biến hẳn. Hai người họ đều biết câu nói này hàm nghĩa gì, và từ đó sản sinh ra hậu quả như thế nào, nhưng, bọn họ không tin. Tống tri huyện nhìn kỹ mạt của Dương Thu Trì, dường như xem xét xem Dương Thu Trì đang giởn chơi hay còn mục đích gì khác.
"Vợ của Long Tử Tư là Vương thị đã trở về rồi." Dương Thu Trì lặp lại lần nữa, "Cha mẹ của Vương thì cùng những người hàng xóm đều chứng minh người trở về chính là vợ của Long Tử Tư, cháu sẽ đưa hai người đến đó xem sao."
Không còn nghi ngờ gì nữa, Dương Thu Trì không phải giởn chơi. Tống tri huyện nghe hắn nói như vậy, trong lòng lập tức lạnh đi hết phân nửa. Lão biết bản lĩnh của Dương Thu Trì, nếu hắn đó dám nói như vậy, thì có nghĩa đã nắm chắc mười phần rồi. Nếu như vậy thì có nghĩa là bản án do mình thẩm tra thành án tử này hết tám chín phần là án oan rồi.
Tống tri huyện cảm thấy mồ hôi lạnh đã bắt đầu ứa ra trán. Kỳ thật án này Tống tri huyện biết rất rõ, Long Tử Tư ở đại đường nhất mực không thừa nhận đã giết vợ. Cuối cùng phải dùng đến mấy lần hình phạt nặng, tra tấn suốt cả buổi chiều, Long Tử Tư chịu không nổi mới chịu cung khai.
Kim sư gia nghe Dương Thu Trì khẳng định như vậy, y cũng bắt đầu cảm thấu khẩn trương. Vị tú tài Long Tử Tư này tuy đã khai nhận ở đại đường sau khi thụ hình, nhưng có thể sau khi bị giam lại, nhất mực hàm oan. Chẳng lẽ án kiện này thật có điều gì oan uổng hay sao?
Tống tri huyện không dám tưởng tượng hậu quả của sự tình này. Nếu như án tử này quả thật là oan ủi, Long Tử Tư lại chính là do bản thân định tử tội, thì lão đạ cấu thành "Nhập nhân tội" (tội đổ oan) rồi. Án chiếu theo quy định của Đại Minh luật, phạm tội này phải bị cách chức, mũ cách chuồn ô sa không còn nữa. Liệu có thể ẩn giấu chuyện này đi, đã sai thì làm cho nó sai luôn, giết phứt Long Tử Tư không? Chuyện này lại càng không được, nó trở thành "Cố ý nhập nhân tội" (cố ý đổ tội oan cho người) thì càng thêm thảm nữa. Tốt nhất là thành khẩn hợp tác, hay nói cách khác, nếu như bị cáo vô tội mà bị kết án sai, rồi bị hành quyết, thì quan chủ thẩm phải "Để dĩ tử tội", phải đền mạng cho người bị oan.
Tống tri huyện nghĩ đến bao nhiêu là hậu quả này, tức thời thân người run cầm cập, mồ hôi lạnh tươm đầy, nhưng trong lòng vẫn còn một hi vọng tối hậu: "Hiền chất, chuyện này trọng đại, cháu, cháu không thể nói bừa nghe?"
Dương Thu Trì mỉm cười: "Nếu như cháu không biết chuyện này trọng đại, sẽ không lén lén lút lút đi tìm bá phụ thương lượng. Chúng ta cứ đến xem coi nương tử của Long Tử Tư là chân hay giả, sau đó sẽ thương thảo tiếp coi án tử này nên xử trí như thế nào, bá phụ thấy sao?"
"Như thế còn gì bằng!" Tống tri huyện vô cùng cảm kích Dương Thu Trì, không ngờ hắn nghĩ chu đáo đến như vậy.
Ba người đến nhà của Long Tử Tư, Dương Thu Trì nhanh chân chạy vào trước, dài giọng hô: "Tri huyện đại lão gia đến...."
Khắp nhà đầy người, nghe nói có huyện đại lão gia đến, liền loạt xoạt quỳ xuống, miệng đều xưng khấu kiến đại lão gia.
Tống tri huyện và Kim sư gia vào trong ngồi, Dương Thu Trì ngồi kế bên.
Tống tri huyện hỏi: "Vương Thị vợ của Long Tử Tư ở đâu?"
Một thiếu phụ trung niên cúi người bước lên hai bước quỳ mọp xuống: "Dânnữ Long Vương thị, khấu kiến đại lão gia." Mặt của người thiếu phụ này dường như có vài vết máu và vết bầm, miệng còn lưu huyết, dường như mới vừa bị người đánh.
Đầu Tống tri huyện liền nổ đánh sầm một cái, ngồi ngây ra ở đó. Hết rồi!
Người này chính là Vương thị vợ của Long Tử Tư, mình trực tiếp thẩm phán vụ này, báo lên quan trê một án oan, lại còn định tử tội. Như thế này nhất định là cái mão ô sa trên đầu nhất định sẽ bay mất rồi.
Kim sư gia thấy Tống tri huyện ngồi ngây ra đó, người trong nhà đều chờ lão lên tiếng hỏi, nhưng lão cứ trơ mắt nhìn Vương thị. Kim sư gia đương nhiên biết, hiện giờ Tống tri huyện chẳng phải có hứng thú gì với thiếu phụ trung niênnày, mà là đang lo sợ cho tương lai bị bãi quan của mình.
Kim sự gia cũng cười không nổi, vì án này y cũng có phần. Tuy y không phải là quan lại, không phải lo bị triệt chức, nhưng là một sư gia tinh thông hình luật, lại không trợ giúp gì cấp trên tra xét cho rõ án tình, ngược lại còn hại cho quan mất chức. Chuyện này mà truyền ra ngoài, cái vị trí sư gia này của y không một ai dám động tới nữa, y cũng sẽ cuốn gói cút đi mà thôi.
Nghĩ đến điều đó, trên đầu Kim sư gia bắt đầu tươm mồ hôi. Y hắng giọng một tiếng, hỏi: "Ngươi xác thật là vợ của Long Tử Tư - Long Vương thị?"
"Đúng là dân phụ."
"Ngươi...., ngươi vì sao mà trốn khỏi nhà?"





Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất