Ngân Hồ

Chương 071: Đồ phu bang phản kích.

Chương 071: Đồ phu bang phản kích.


Thiết Tâm Nguyên về tới cửa hiệu thì gặp người trung gian đang ngồi đàm thoại với mẹ, sắc mặt rất khó coi, xem chừng bị mẹ từ chối rồi.
“ Cho dù cô không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho lệnh lang chứ?” Người trung gian giọng có phần đe dọa:
Thiết Tâm Nguyên đi vào nói ngay: “ Không cần, ta lớn rồi, không cần mẹ ta lo, ta có quen ăn mày trong cống ngầm, chỉ cần có chuyện gì họ sẽ báo ngay cho ta biết. Ngoài ra ta còn trả tiền cho một số đao khách, nếu ta có chuyện thật, họ sẽ tìm ông đòi người, nếu không tìm thấy ông, bọn họ tìm phu nhân và con ông. Ta hỏi rồi, họ nói không thành vấn đề, lấy danh hiệu giang hồ của mình ra bảo đảm.”
Người trung gian tái mặt, đứng dậy:” Chuyện này liên quan gì tới ta?”
Thiết Tâm Nguyên cười hì hì: “ Ai bảo ta chỉ biết ông.”
Người trung gian bỏ đi ngay, khi đi qua Điềm Thủy tỉnh mới phát hiện làm thế không ổn, chẳng phải chứng tỏ mình chột dạ à?
Ở Đông Kinh nhiều nhất là đủ các loại người, mạng người giá trị nhất cũng là thứ vô giá trị nhất.
Bỏ tiền ra thuê một con bạc khát nước chẳng khó gì, chỉ cần có tiền, thuê vài đao khách bán mạng cho mình càng dễ.
Người trung gian là lão giang hồ, giang hồ là nơi lăn lộn càng lâu càng nhát gan, họ nhìn thấy nhiều chuyện vốn không thể xảy ra đều xảy ra trước mắt, vì thế bọn họ không mang mạng ra cược, vì cược mạng là mất mạng.
“ Mẹ, người trung gian ra giá thế nào?”
Vương Nhu Hoa lo lắng: “ Tăng thêm bốn thành, hay là chúng ta bán thôi, dù sao cũng kiếm không ít tiền.”
“ Bình thường thuận mua vừa bán cũng được, nhưng để người ta thấy mẹ con mình chèn ép được, bọn họ sẽ còn tiếp tục.” Thiết Tâm Nguyên không chịu:
“ Mẹ biết thế, nhưng vừa xong con cũng nghe thấy rồi đấy, bọn chúng muốn đối phó với con, con mà làm sao thì tiền còn ích gì nữa.” Vương Nhu Hoa hơi rối loạn, nhi tử là lá gan của nàng cũng là điểm yếu chí mạng của nàng:
Thiết Tâm Nguyên trầm tư, đây đúng là vấn đề, nhà họ tuy mang tiếng là hàng xóm của hoàng đế, nhưng nói cho cùng là bách tính bình thường thôi, chỉ cần đám người không tới ngôi nhà chân hoàng thành để hành hung, thì có lẽ chẳng ai quan tâm tới mẹ con họ. Tòa lầu kia lớn như thế, xem ra người đứng sau không dễ dừng lại, làm sao có thể khiến những kẻ đó kiêng dè không dám tùy tiện hại mẹ con mình.
Dù sao trước mắt phải ổn định tinh thần của mẹ đã: “ Mẹ đợi thêm chút đi, cái lầu đó xây xong thì cũng phải năm sau, chúng ta còn thời gian. Vả lại đối diện nó còn có một trại lợn lớn, chủ tòa lầu đó chưa chắc chú ý tới mẹ con ta, phiền toái lớn nhất là trại lợn kia, chẳng ai thích ăn cơm xong lại nhìn thấy trại lợn bẩn thỉu, chưa kể mùi khó ngửi, thế nên phải đóng cửa trại lợn trước.”
Vương Nhu Hoa hiểu ngay, trách bạn thân vừa rồi quan tâm quá sinh loạn, trại lợn đó là mạng sống của Đồ Phu bang, bọn họ tuyệt đối không cắt bỏ.
Nghĩ tới đó nàng đứng dậy đi ra ngoài cửa nhìn về phía chuồng lợn, lại nhìn tòa lầu kia rất lâu, khóe môi nhếch lên thành nụ cười nhẹ, lấy sợi dây buộc vật nặng lên thả xuống nhìn, quả nhiên đúng như nàng thấy, đòn dông mới bắc xong hình như hơi nghiêng, nàng một tay xây nhà nên cũng có kiến thức cơ bản về việc này, xem ra Đồ Phu bang ra tay rồi.
Vương Nhu Hoa nhoe một mắt nhìn thật kỹ cười:” Hay lắm, có Đồ lão đại của Đồ Phu bang chắn ở phía trước, nhà ta thực sự không đáng là gì, đợi Đồ Phu bang không chống được nữa thì chúng ta bán, ai trả giá cao hơn thì bán cho người đó.”
“ Sau đó chúng ta đi Triệu Châu, di di con đã không niệm tình tỷ muội, mẹ cũng chẳng cần niệm tình cũ, dù sao làm ăn mà chú ý tới tình nghĩa thì luôn chịu thiệt. Đợi nhi tử tương lai trúng tiến sĩ rồi, mẹ con ta sẽ quang minh chính đại trở về.”
Thiết Tâm Nguyên rất tán đồng lời mẹ nói, chỉ là y còn điều không hiểu, nơi này không thích hợp đào hầm, sao đám người kia bỏ công sức lớn để làm hầm? Mà nhìn quy mô có vẻ còn không nhỏ.
Về tới nhà Thiết Tâm Nguyên lục cuốn ( Đông Kinh doanh tạo), đây là sản phẩm của Tương tác giám, bên tong có toàn bộ cấu tạo của thành Đông Kinh, chi tiết tới có cả đường cống ngầm.
Cũng chẳng biết là vị đại tượng tri thức uyên thâm nào kiên nhẫn luận thuật chi tiết lai lịch cấu trúc cống ngầm của Đông Kinh.
Thiết Tâm Nguyên biết thì có lẽ người khác cũng biết phục vụ lợi ích của mình.
Mẹ phân tích không sai, Tây Thủy Môn là khu vực của phu phen tẩu tốt, nơi này mặc dù nơi này bẩn thỉu lộn xộn, nhưng là mưu sinh của rất nhiều người.
Nếu tòa lầu không kém gì Phàn lâu kia xây lên, đúng là sẽ cải thiện hoàn cảnh nơi này, nhưng sinh kế của hơn mười vạn người cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Đồ Phu bang lần này mạo hiểm bị quý nhân truy cứu cũng giở thủ đoạn ở kiến trúc của người ta, chỗ dựa lớn nhất là mười vạn bách tính này.
Quý nhân xung đột với một nhà bách tính, bọn họ chiếm ưu thế t hiên bẩm, nhưng nếu xung đột với mười vạn bách tính, hoàng đế và quan phủ không ngại lấy cả nhà quý nhân khai đao, dẹp yên dân phẫn.
Tỷ muội của mẹ chẳng biết có dính líu thế nào với chủ tòa lầu, nhưng rất có khả năng Vương gia sẽ vì tòa lầu đó mà gặp họa.
Thiết Tâm Nguyên cả ngày ngồi vạch vạch vẽ vẽ lên cuốn Đông Kinh doanh tạo, trong đó có một con đường đi qua nhà y.
Những kẻ kia vì sao lại muốn xây lầu ở nơi hoàn cảnh không thích hợp như thế? Thiết Tâm Nguyên chưa tìm ra được câu trả lời thích hợp.
Y không dám coi thường trí tuệ của giai tầng tinh anh Đại Tống, cho dù y là u hồn tới từ ngàn năm sau cũng không coi thường con người thời đại này.
Từ đó trở đi cuộc sống của Thiết Tâm Nguyên trở nên bận rộn, chỗ Quách tiên sinh thì tất nhiên phải đi, đi học về thì chạy qua phế viên. Dương Hoài Ngọc trở nên lôi thôi, râu ria dài hơn tấc, võ phục sạch sẽ đã rách nát, bên trên đầy những miếng vá sứt sẹo, đó là do đám tiểu cô nương lóng ngóng vá giúp.
Tiểu Xảo Nhi bắt đầu luyện đao rồi, lão binh buộc một cái cương đao vào tay hắn, dù là ăn uống hay tắm rửa cũng phải làm bạn với đao.
Đám Tiểu Phúc Nhi tiếp tục dùng búa đóng cọc gỗ, lần này độ kho cao hơn, bọn chúng phải đứng lên cọc gỗ đóng trước đó để đóng cọc gỗ mới, theo như lão binh nói thì cái cọc cao nhất lên tới bốn mét.
Còn Đồng Tử chỉ vài ngày đã đánh mất sự hoạt bát của mình, trừ lúc ăn cơm còn có chút tinh thần ra thì thời gian còn lại hắn lặng lẽ nằm trên cái chiếu rách nhìn trời, cha hắn mấy ngày qua không làm việc, chỉ biết uống rượu, hôm qua mẹ con Vương Nhu Hoa ở hiệu bánh về, thấy Đồng Bản ôm vò rượu ngáy khò khò ở cửa nhà.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất