Ngân Hồ

Chương 089: Thống khổ vô tận của Vương Tố. (2)

Chương 089: Thống khổ vô tận của Vương Tố. (2)


Hiệu bánh canh Thất gia vẫn khách khứa đầy nhà, dù tòa lâu kia vẫn tiếp tục xây, vật liệu chất khắp nơi, chuyện làm ăn còn tốt hơn vài phần vì nhiều cửa hiệu xung quanh bị ép đóng cửa cả rồi.
Giờ mẹ đã thuê bốn bà tử giúp việc, có cả Cố đại tẩu, giờ mù nhìn thấy Thiết Tâm Nguyên vẫn đỏ mặt, ấp úng muốn nói lại thôi.
Vương Nhu Hoa nhíu mày:” Cố đại tẩu, hiệu bận không ngơi tay ra được cô còn không mau đi làm, xong việc có thừa thời nói chuyện với nó.”
Cố đại tẩu rồi rít vâng dạ, chùi tay vào tạp dề tiếp tục làm việc.
Thủy Châu Nhi và hồ ly ngồi ở lối đi nhỏ trước bếp, hồ ly ăn da thừa vứt đi, Thủy Châu Nhi bê cái bát to hơn đầu nó ăn tới mỡ màng choe choét mặt, trong bếp ít thiếu nhất là xương hầm, cửa hiệu mỗi khi hết ngày là có cả sọt xương, đám phu phen ở Tây Thủy Môn rất thích mua rẻ về tối nhắm rượu.
Thấy Thiết Tâm Nguyên đi tới liền giơ cục xương to tướng lên khoe:” Di di cho đệ cục xương bao nhiêu thịt.”
“ Đệ phải ăn nhiều rau vào, bớt thịt đi, mới nửa năm đã béo tròn trùng trục.”
Tiểu Xảo Nhi thích thú nhéo cái má phính của Thủy Châu Nhi:” Không sao, ăn nhiều thịt mới rắn chắc, đừng nghe Nguyên ca nhi, y xót của đấy.”
Thiết Tâm Nguyên bực bội là đúng, mẹ đang giảm khẩu phần thịt của y, giờ mỗi bữa bắt y ăn cả bát rau.
Ăn xong mấy đứa bé chủ động giúp rửa bát, đến khi qua giờ cơm cửa hiệu mới nhàn hạ, trong hiệu chỉ có dăm ba người lỡ giờ cơm đang thong thả dùng bữa.
Thiết Tâm Nguyên pha một ấm trà đem ra ngoài mái hiên định nhâm nhi thì có một cái xe ngựa chặm rãi đi qua, rèm xe vén lên một lão giả diện mào gầy gò vén rèm xe nhìn y mỉm cười, còn đưa bàn tay ra ngoài nắm lại.
“ Gì thế, ông ta nắm tay lại làm gì?”
Thiết Tâm Nguyên nhận ra Các Uyên tiên sinh, rất thích ăn thịt heo ở hiệu, cô nương béo Đường Đường chính là tôn nương ông ta, nhíu mày:” Ý gì nữa, chẳng qua nói chúng ta không thoát khỏi năm ngón tay ông ta.”
Tất nhiên có hàm ý cảnh cáo trong đó, ám chỉ mình biết hết rồi, để Thiết Tâm Nguyên không dám làm quá.
Cho tới tận bây giờ Thiết Tâm Nguyên vẫn không biết ông ta là ai, chỉ biết lão giả đó thích ăn thịt lợn nhà mình, có tôn nữ là cô nương mập Đường Đường, có điều y khẳng định chắc chắn ông ta không phải người Vương gia.
Hạ Tủng từng nói thân bằng cố cựu của Vương gia cực nhiều, tuy không qua lại nữa, nhưng theo tính khí sĩ đại phu, bọn họ không đoạn tuyệt.
Tới tối vẫn không có người tới, xem ra Lão Cẩu vẫn đáng tin.
Y không biết rằng cùng lúc đó Lão Cẩu đang quỳ trước mặt Vương Tố, khai sạch sành sanh chuyện liên quan tới mình. Thiết Tâm Nguyên có thể tìm người điều tra Trần Trung, với thế lực Vương gia càng dễ dàng thuê người khác tiểu hiểu được ai đang nghe ngóng về nhà mình. Lão Cẩu tuy làm việc cẩn thận, nhưng chỉ cần một phần trăm hoài nghi là đủ rồi.
Bất kể đạo đức nghề nghiệp của Lão Cẩu tốt tới đâu, trước mặt thế lực Vương gia chẳng ích gì, giữa giữ mạng và bán đứng, hắn lựa chọn rất nhanh.
Đôi mắt khép hờ của Vương Tố từ từ mở ra:” Vô cớ dòm ngó Vương gia ta là đại tội, người đâu, đánh gãy chân ném ra ngoài.”
Lão Cẩu gào một tiếng muốn cầu xin, hai hàm răng va cồm cộp không nói lên lời, bị phó dịch hung hãn kéo đi, chẳng bao lâu sau truyền tới hai tiếng rắc lớn rồi im lặng.
Vương Tố lúc này mới đứng dậy chắp tay đi thăm ba đứa tiểu bối bị thương.
Vương Hoài Lễ mặt mày vàng ệch, dù nằm trên giường mềm, mồ hôi vẫn nhỏ ròng ròng, đám nữ quyến sùi sùi bên giường thấy Vương Tố đi vào thì lần lượt rời đi, chỉ còn lại đại phu khám bệnh.
“ Thương thế của Ngũ lang ra sao?”
Đại phu chắp tay:” Bị thương nặng nhất là tay trái, gãy thành ba đoạn, sương xườn cũng bị gãy ba cái, may mắn không bị thương tới phủ tạng, đã là may mắn trong bất hạnh rồi. Đầu vài chỗ rách da ...”
“ Nó tự chuốc lấy, uống rượu trượt chân ngã còn sống trở về không dễ, dưỡng bệnh cho tốt, trước khi khỏi bệnh không được rời phủ một bước.” Vương Tố lặng lẽ nghe xong gật đầu, chuyện Thiết Tâm Nguyên không tiện lộ ra:
Vương Hoài Lễ miễn cưỡng mở miệng:” Làm Tam thúc lo lắng rồi.”
Vương Tố thở dài:” Cháu tư chất bình thường, nên an hưởng phú quý, vui vẻ cả đời đã là phúc phận, đừng tốn công sức luồn cúi bon chen. Đó gọi là tai họa không lối, tự người chuốc lấy thôi, lần đại nạn này là dấu hiệu đó, sau này nếu có thể đóng cửa đọc sách, chắc gì không kiếm được chức vị.”
Vương Hoài Lễ bình thường chẳng nghe lời thế, chỉ là nằm cả đống rồi cũng ngoan ngoãn hơn:” Chất nhi nhớ rồi ạ.”
“ Ừ, dưỡng bệnh cho tốt.” Vương Tố rời viện tử của Vương Hoài Lễ, vừa ra tới cửa thì một cơn chóng mặt ập tới như thủy triều, cố nắm lấy khung cửa mới không ngã.
Rất lâu sau mới hồi phục, ông ta không ngờ Vương Hoài Lễ trọng thương tới mức này, e rằng dù chữa lành cũng bị tàn tật, cả đời không còn hi vọng vào sĩ đồ, vừa rồi chỉ là an ủi thôi.
“ Thủ túc tương tàn ...” Vương Tố lẩm bẩm một câu, cố gượng đi thăm Vương Ngọc:
Vương Ngọc là nữ nhi của ông ta, từ nhỏ được chiều chuộng, ai cũng nói Vương Đàn là sao Tang Môn, nào biết nữ nhi của mình mới thực sự là sao Tang Môn. Nữ y thánh Trương tiểu nương tử từng nói ngũ tạng của Vương Ngọc câu hàn, không thể cưới gả, là do bản thân không chịu được lão thê và nữ nhi cầu khẩn mới miễn cưỡng gả đi, ai ngờ ba lần liên tiếp không giữ nổi trượng phu, vì lão thê trước khi chết nài nỉ, nếu không Vương Ngọc chẳng thể lần nữa ở lại Vương gia.
Cách rất xa ông nghe thấy tiếng nữ nhi gào thét, nước mắt lã chã, lau mãi mới khô.
Hai tay nữ nhi bị trói ngoài chăn, bà tử thô tráng giữ chặt lấy, không để cho vào chăn gãi ngữa, chỉ nhìn mảng đen lớn ở cổ nữ nhi, Vương Tố siết chặt nắm đấm, hận không thể xông ra ngoài tìm Thiết Tâm Nguyên tính sổ.
Nữ y Trương tiểu nương tử ngồi bên uống trà đặt chén xuống nói:” Thương thế của lệnh ái rất phiền phức, không chỉ là dính sơn sống, bên trong sơn còn có bong bóng cá khó rửa được, lão thân đã dùng dao mà thanh trừ vẫn còn tàn lưu, ngực là nhiều nhất. Thế nên lệnh ái ít nhất phải chịu nỗi khổ này nửa tháng, đợi da cũ bong ra, da mới mọc lên mới coi như trị được một nửa.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất