Bất quá, Tiểu Vương chỉ là lái xe, tự nhiên biết chức trách bổn phận của mình, biết cái gì có thể hỏi, cái gì không thể! Địa phương lão bản thông báo, sao mình có thể nghi ngờ được?
Tiểu Vương làm lái xe riêng, từ sau khi bị Dương Minh thấy mình dùng xe chở bạn gái đi họp lớp, liền chú ý rất nhiều, không tùy tiện dùng xe công đi làm việc tư nữa. Tuy rằng Dương Minh cũng không có lệnh cấm rõ ràng, bất quá Tiểu Vương cũng phải ước thúc chính mình. Cũng may bạn gái Tiểu Nhiên cũng hiểu, biết hắn có được chức vụ này không dễ dàng, nên cũng không hề làm khó hắn.
Tiểu Vương lái xe chạy đến phụ cận khu nhà cũ A, số nhà 16, sau đó gọi điện cho Dương Minh. Chưa đầy năm phút sau liền thấy sếp mình một bộ kính râm, khẩu trang trùm kín mặt, đầu đội mũ sụp. Nếu không phải Tiểu Vương đang tập trung chú ý, một mực chờ Dương Minh tại chỗ thì thiếu chút không nhận ra hắn.
Dương Minh vội mở cửa xe, nhanh chóng nhảy vào.
Hôm nay thế nào mà sếp ăn mặc như thám tử tư vậy nhỉ?
- Tiểu Vương, hai ngày này theo ta đến Đông Hải một chuyến, không thành vấn đề chứ?
Dương Minh hỏi.
- Không thành vấn đề, Dương ca.
Công việc Tiểu Vương tuy rằng không ít, nhưng đệ nhất vẫn là phụng bồi Dương Minh, cho nên Dương Minh muốn hắn đi nơi nào, hắn cũng không hề có ý kiến
Dương Minh gật gật đầu:
- Những gì thấy hôm nay không được nói ra, bất luận với kẻ nào cũng thế!
Dương Minh căn dặn Tiểu Vương một câu.
- Dương ca, tôi biết nên làm thế nào mà.
Tiểu Vương biết một lái xe đủ tư cách là dạng nào, tai trái nghe tai phải cho ra, ánh mắt nhìn không thấy.
Dương Minh thấy Tiểu Vương trả lời rõ ràng như thế, cũng không nói thêm gì, lấy điện thoại dùng QQ gửi cho Triệu Oánh một cái tin nhắn, báo cho nàng biết mình đã tới.
Rất nhanh, Triệu Oánh trả lời:
- Sao ngươi còn gửi tin bằng QQ? Không phải ta đã cho ngươi số điện thoại, sao lại không dùng?
Dương Minh cười khổ, nếu như mình dùng di động trực tiếp nhắn tin, Triệu Oánh không lập tức nhận ra mới là lạ?
Trong chốc lát, Dương Minh liền thấy một cô gái rực rỡ như ánh mặt trời đi tới, sau đó nhìn ngó xung quanh, hình như đang tìm kiếm thứ gì đó.
- A.
Dương Minh không nghĩ tới Triệu Oánh cũng có cách ăn mặc này. Nửa thân trên Triệu Oánh vận áo khoác màu trắng, nửa dưới là quần jean xanh đen, trên lưng mang theo một cái túi lớn, thật sự rất giống tiểu nữ nhân đi lữ hành.
- Tích. tích.
Dương Minh bóp còi ô tô hai cái, làm cho Triệu Oánh hết hồn, lúc này nàng mới hướng về phía chiếc xe nhìn lại, chỉ thấy một chiếc Audi A8L màu đen trước mặt mình cách đó không xa.
Triệu Oánh cả kinh, lập tức nghĩ đến
" chiếc xe này có thể là của " Thế giới nào có chân tình
" ". Bất quá, sau một lúc suy nghĩ, Triệu Oánh cảm thấy có chút không đúng,
" Thế giới nào có chân tình hẳn còn đang là học sinh, lấy tiền đâu ra mua Audi? Chiếc xe này rất là mắc a. Triệu Oánh tuy rằng không biết lái xe, nhưng giá báo trên mạng cũng biết một chút.
Triệu Oánh có chút nửa tin nửa ngờ, tiêu sái đi tới bên cạnh chiếc Audi a8, bởi vì Triệu Oánh phát hiện, chỗ khu nhà cũ này, trừ bỏ chiếc A8 ra, tựa hồ không còn chiếc nào khác.
- Chẳng lẽ thật sự là chiếc xe này?
Chờ lúc Triệu Oánh đến gần, cửa xe đột nhiên mở ra, Triệu Oánh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, theo bản năng lùi về sau hai bước.
Dương Minh từ vị trí tay lái phụ nhảy xuống:
- Nữ giáo sư dã man?
Triệu Oánh nhìn thấy cách ăn mặc của Dương Minh thì hơi sửng sờ.
- Đây là người nào a? Trang bị đến tận răng, cùng siêu cấp điệp viên 008 đâu có gì khác nhau, người này có phải là " Thế giới nào có chân tình
" hay không?
Bất quá, thanh âm này thật sao lại có chút quen thuộc, hơn nữa dáng người cũng có chút quen quen?
Triệu Oánh theo bản năng hỏi:
- Thế giới nào có chân tình?
- Đúng là ta.
Dương Minh gật gật đầu, sau đó mở cửa chiếc Audi:
- Mời lên xe.
- Ngươi.
Triệu Oánh cảm thấy có chút kỳ quái, người này tại sao lại võ trang mình đến như vậy? Hôm nay cũng đâu có rét lắm?
Bất quá đã xác định được đối phương là " thế giới nào có chân tình
", Triệu Oánh cũng vẫn lên xe. Nhưng vẫn có chút nghi hoặc, sau khi lên xe liền hỏi:
- Ngươi làm gì mà mặc như vậy?
- Lập tức nàng biết ngay.
Dương Minh cười khổ một cái:
- Ta cũng không có nghĩ đến, nữ giáo sư dã man lại chính là ngươi
- Tuy rằng cũng đã sớm đoán được đại khái, nhưng vẫn không dám xác định. Bất quá bây giờ vừa nhìn.
Lúc này Dương Minh lại lừa Triệu Oánh, hắn sao dám nói thẳng ra. Nếu nói thật sợ rằng Triệu Oánh sẽ cảm thấy hắn một mực trêu đùa nàng, cho nên Dương Minh dùng một cái lý do giả tạo.
- Ân?
Triệu Oánh có chút không hiểu ra sao cả, đích xác là không hiểu chút gì trong lời của "thế giới nào có chân tình
"
- Hắn nói lời này là có ý gì?
- Tiểu Vương, lái xe đi, đem xe dừng lại trước cổng ĐH Công NghiệpTùng Giang, không cần đậu gần quá!
Dương Minh phân phó Tiểu Vương một câu, tuy rằng Trần Mộng Nghiên cùng Lâm Chỉ Vận chưa có biết chiếc xe này, nhưng dù sao cẩn thận thì dễ tránh họa hơn.
- Lời ngươi vừa nói là có ý gì?
Triệu Oánh thấy "thế giới nào có chân tình
" không trả lời mình, vì thế lại hỏi một câu:
- Cái gì gọi là 'cũng không nghĩ đến nữ giáo sư dã man' chính là ta? Trước đây ngươi biết ta?
Triệu Oánh càng nghe thanh âm người bạtruyen360.com này càng cảm thấy quen thuộc nhưng nhất thời không nhớ ra, trong lòng nghi ngờ càng nặng.
- Chị Oánh.
Dương Minh có chút bất đắc dĩ, đành phải tháo khẩu trang với kính râm xuống.
- Ngươi.
- Ngươi đi.
-. Dương Minh?
Triệu Oánh mở to hai mắt, trân trối nhìn Dương Minh. Như thế nào lại chính là Dương Minh? Vừa rồi cũng cảm giác được người này có chút quen thuộc, nhưng không nghĩ lại là Dương Minh!
Bởi vì rõ ràng Triệu Oánh sẽ không đời nào có cái suy nghĩ ấu trĩ xem người bạtruyen360.com thực sự là Dương Minh!. Nhưng. Vâng, sự thật chính là như vậy, người này đích xác là hắn.
- Đúng là em. Bất quá bây giờ cần phải giới thiệu lại một chút. "Nữ giáo sư dã man
", tôi là "thế giới nào có chân tình"
Dương Minh cười khổ vươn tay ra.
- Ngươi.
- Lúc trước, ngươi chính là Dương Minh?
Triệu Oánh có chút nói năng lộn xộn.
- Dĩ nhiên là Dương Minh, ta sinh ra đã chính là Dương Minh!
Dương Minh có chút dở khóc dở cười.
- Ách.
Triệu Oánh cũng phát hiện mình có vấn đề của trong lời nói, nhất thời có chút xấu hổ:
- Ý của ta là, trước kia ngươi cũng dùng nick QQ này?
- Đúng vậy! Luôn luôn dùng.
Dương Minh gật gật đầu:
- Từ lúc trung học đã dùng rồi.
- Vậy như thế nào người không biết ta, ta nhớ hình như là ngươi thêm nick QQ của ta.
Triệu Oánh thấy có chút kỳ quái, có phải Dương Minh lừa nàng hay không. Cái này là Dương Minh chủ động thêm, nếu hắn không biết thân phận mình, chẳng lẽ hắn tùy ý thêm? Làm sao có thể, trên thế giới này sao có chuyện trùng hợp như vây?
- QQ của chị cùng Trần Mộng Nghiên kém một số.
Dương Minh cười khổ nói:
- Nàng là QQxxxxxx2, còn chị là xxxxx22.
- Nhiều hơn một số 2.