Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 238: Nhất kiếm trảm kiếm tông

Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chợt phóng to, dài tới hơn mười thước. thân kiếm tản ra hồng quang mãnh liệt chói lọi, dưới ánh mặt trời chói chang càng lộ vẻ yêu dị.

Nỏ lao tới như một tia chớp, chém thẳng vào Chiết Kiến Tường ở giữa không trung!

Một cao thủ cấp bậc Kiêm Hoàng đã đủ khiến Chiết Kiến Tường sợ vỡ mật, không thể tưởng tượng nổi lại xuất hiện thanh bảo kiếm khổng lồ màu đỏ!

Những thành viên may mắn còn sống sót của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong ở phía dưới đều ngây ngốc nhìn luồng ánh sáng màu đỏ rực kia. Bọn họ thậm chí còn không thể tưởng tượng nổi đó lại là một thanh kiếm khổng lồ!

Chiết Kiến Tường hoảng sợ hô lên, cố gắng bay thật xa tránh né. Hiện giờ trừ việc chạy trốn, hắn chẳng còn ý tưởng gì khác trong đầu!

So với cái mạng của mình, cái gì mà báo thù cho con cháu, báo thù cho binh lính, cái gì mà tranh đoạt vị trí gia chủ Chiết gia, tất cả đều chỉ là *** chó!

Hiện giờ, rốt cuộc Chiết Kiến Tường cũng hiểu tại sao Chiết Kiến Nghiệp lại bảo mình mang theo một vạn người tới đây để trông coi. hơn nữa còn cảnh báo hắn nên ẩn nấp giữa đám đông, nếu thực sự gặp phải Lăng Tiêu, không nên dùng cứng đối cứng, nếu có thể ngăn chặn được thì ngăn, ngoài ra đặc biệt phải chú ý tới đại hắn đầu trọc bên cạnh Lăng Tiêu, hắn ta có thực lực Kiếm Hoàng.
Nếu phát hiện bọn họ ở đâu, chỉ cần dùng chim ưng truyền tin về là tốt rồi.

Hiện giờ trong lòng Chiết Kiên Tường chợt có cảm giác hối hận. hắn căn bản không ngờ Lăng Tiêu lại ở đây, lại càng không ngờ đúng là có một cao thủ Kiếm Hoàng thật. Lúc trước hắn còn tưởng rằng Chiết Kiến Nghiệp lừa gạt hẳn.

Còn đạo hồng quang kia tại sao lại tới thi Chiết Kiến Tường không biết và cũng không muốn biết, chỉ hy vọng tên cao thủ Kiếm Hoàng kia chú ý tới thân phận bản thân, không thèm chấp bọn chúng, tự cầu! Hắn thầm cầu nguyện.

Tần Cách nhe răng cười nhìn tám người vừa nhảy lên vây quanh mình, bỗng nhiên gầm lên một tiếng, một luồng tỉnh thần lực hùng mạnh áp tới cả tám người.

Tám đại trưởng lão trào máu miệng, ngã thẳng từ trên trời xuống, không còn biết gỉ nữa.

Võ giả cấp bậc Ma Kiếm Sư căn bản không hề có chút phương diện nào để có thể chiến tháng được vố giả cấp bậc Kiếm Hoàng. Chênh lệch giữa hai cấp bậc là quá xa.

Lăng Tiêu cũng bay ra khỏi động, đuổi theo hướng Chiết Kiến Tường chạy trốn.

Giữa không trung, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm gắt gao bám sát thân hình Chiết Kiến Tường. Đó là bởi vì thực lực của Lăng Tiêu còn hơi kém, nếu không Chiết Kiến Tường làm sao có cơ hội chạy trốn. lẽ ra đã bị chém chết từ lâu rồi.

Chiết Kiến Tường thấy Lăng Tiêu đuổi theo, hai mắt đỏ ngầu, giận giữ thét lên:

- Lăng Tiêu, ngươi dám truy đuổi ta, muốn chết phải không?

Nói xong, cả người hắn bộc phát khí thể hùng mạnh, bảo kiếm trong tay phát ra một đạo kiếm khí màu xám thật dài, hung hăng chém về phía Yêu Huyết Hồng Liên kiếm!

Kiếm khí của Kiếm Tông bậc ba cũng khá hùng mạnh, nếu Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chưa hút máu của quái thú dưới hồ sâu, sao có thể chịu nổi một kiếm này của Chiết Kiến Tường?

Nhưng hiện giờ, kiếm khí của Chiết Kiến Tường chém vào Yêu Huyết Hồng Liên kiếm cũng chỉ gây ra một chút rung động nhỏ mà thôi. Nó phát ra một âm thanh lanh lảnh, tiếp tục đâm thẳng tới Chiết Kiến Tường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.com chấm cơm.

Mất Chiết Kiến Tường trợn ra tưởng nứt, quát lên:

- Kiếm kỹ của ngươi là cái quái quỷ gì vậy?

Lăng Tiêu dùng ý niệm không chế Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. cảm thụ linh lực trong cơ thể giảm bớt nhanh chóng, không nói một lời nào, ánh mắt kiên nghị theo dõi Chiết Kiến Tường, dùng thần niệm gắt gao tập trung vào hắn.

"Chết rồi thì đi hỏi tổ tiên Chiết gia nhà ngươi ấy!"

Thừa dịp Chiết Kiến Tường đang hỏi, Lăng Tiêu chợt lao tới gần hắn, thực lực Tâm Động sơ kỳ cũng không đủ để chống đỡ Lăng Tiêu phi hành quá nhiều. Tuy rằng giờ Lăng Tiêu đã mạnh hơn nhiều so với Ma Kiếm Sư nhưng không chế Yêu Huyết Hồng Liên kiếm cũng là một việc cực kỳ hao phí linh lực.

Cho nên, Lăng Tiêu bùng nổ trong giây lát, thân mình tiếp cận Chiết Kiến Tường, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lập tức bùng phát hào quang chói lọi khiến người ta không mở nổi mắt!

Lúc này Chiết Kiến Tường dường như cũng nhìn ra. rống lớn:

- Lăng Tiêu, ta chém ngươi trước rồi thu kiếm của ngươi sau! Xem ngươi chạy đi đâu! Vạn Kiếm Triều Tông!

Chiết Kiến Tường tức giận quát, thanh âm như sét giữa trời quang, truyền ra thật xa!

Hắn nói xong, trường kiếm run lên, nháy mắt đâm ra mấy ngàn kiếm. Mỗi một kiếm, đều bắn ra một đạo kiếm khí màu xám dài hơn một thước, ngưng kết lại như thực chất. Mấy ngàn đạo kiếm khí đó hình thành một thanh trường kiếm khổng lồ đâm thẳng vào người Lăng Tiêu.

- Thu!

Lăng Tiêu lại gào to một tiếng. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lập tức hiện ra trước mặt Lăng Tiêu.
Toàn bộ mấy ngàn đạo kiếm khí đều đâm lên thân hình to lớn của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, phát ra từng đợi thanh âm vang vọng như rồng gầm. Thân hình Lăng Tiêu cũng bắn ra xa mấy ngàn thước.

Yêu Huyết Hồng Liên kiếm ngăn trở kiếm khí của Chiết Kiến Tường xong liền đâm thẳng tới hắn.
Chiết Kiến Tường hoảng sợ không nói được câu gì, múa may bảo kiếm, trong nháy mất đâm ra hơn một trăm chiêu.

Hắn càng đánh càng kinh hãi. Đại kiếm đó như thể đang nằm trong tay một người khổng lồ vô hình. Hơn nữa hẳn chưa bao giờ được chứng kiến kiếm kỹ tinh thâm như vậy! Trong lúc nhất thời, hắn sinh ra tâm lý thoái lui, lập tức bay lùi ra xa rồi quát Lăng Tiêu:

- Lăng Tiêu, thù hận hôm nay Chiết gia sẽ báo đủ! Đến lúc đó, toàn bộ Lăng gia của ngươi chắc chắn sẽ không thoát đâu!

Lăng Tiêu sao chịu buông tha cho Chiết Kiến Tường chạy mất, liền cười lạnh:
- Ngươi là Kiếm Tông, Đoàn trưởng của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong phải không? Cũng là người trong Chiết gia hả? Tương lai của Lăng gia thế nào không cần ngươi quan tâm, nhưng ngươi muốn chạy thì đừng mơ!

Nói xong, Lăng Tiêu chỉ tay về phía Chiết Kiến Tường quát: " - Trảm!

Chiết Kiến Tường cảm giác một sức mạnh hủy diệt ập thẳng tới. lập tức vận toàn bộ khí lực trong cơ thể hình thành một lồng bảo hộ thân mình đồng thời vội vàng lao nhanh về phía xa như một ngôi sao băng.

Một cao thủ cấp bậc Kiếm Tông muốn chạy trốn, cho dù là Kiếm Hoàng cũng chưa chắc có thể cam đoan đuổi bắt được!

Trong lòng Chiết Kiến Tường vô cùng lạnh lẽo, không thể tưởng tượng được thực lực của Lăng Tiêu lại mạnh mẽ tới vậy! Với bản lãnh Kiếm Tông bậc ba của mình, không ngờ đứng trước mặt hắn lại không hề có điểm ưu thế!

Đang suy nghĩ, hắn chợt cảm giác cái cổ lạnh lẽo, lập tức vô cùng kinh hãi, toàn thân đột nhiên thoát lực. Sau đó, Chiết Kiến Tường được xem một cảnh tượng khủng bố nhất, cũng là cảnh tượng cuối cùng hắn được thấy trong đời, thân hình không đầu của mình chạy trốn trên không trung với tốc độ cực cao!

Hắn mở to con mắt, muốn gọi nhưng lại không thể phát ra chút thanh âm nào, ngay sau đó là toàn bộ ý thức bị cắt đứt, cái đầu to lớn rơi thẳng xuống đất, lăn lông lốc đi thật xa, đôi mắt vẫn còn mở trợn trừng hết cỡ.

Đến chết, Chiết Kiến Nghiệp vẫn không thể hiểu nổi, rõ ràng kẻ đó đang cách mình mấy ngàn thước, mình đã toàn lực chạy trốn, vậy tại sao thanh kiếm kia lại hiện ra ngay trước mặt mình?

Lăng Tiêu thu hồi Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, trong cơ thể vẫn còn sót lại một vài phần linh lực, nhìn thân hình Chiết Kiến Tường ngã xuống từ trên không trung, cười lạnh: nếu đã là cừu hận không chết không thôi, vậy tại sao ta phải giữ mạng ngươi lại?

Ở bên này, Tần Cách căn bản là không hề có chút hứng thú đối với những kẻ còn sống sót. Đối với hắn, thực lực của những kê đó quá yếu ớt, giết hay không giết chẳng qua chỉ là một ý niệm.

Mà hiện tại, ý niệm trong đầu Tần Cách chính là không muốn giết đám người này!

Kỳ thật, trận mưa tên mà Tần Cách vừa bẳn ngược lại đã giết hơn một ngàn người.

Toàn bộ những người còn sống sót đều sợ hãi vỡ mật vỡ gan. hoảng hốt bỏ chạy ra bốn phía. Ngay cả Đoàn trưởng có thực lực Kiếm Tông cũng bị một kiếm chém chết, trong mắt đám người Lăng Tiêu, chỉ sợ bọn họ còn không bằng một con kiến.

Cho nên, những người đó căn bản là không dám suy nghĩ gì. Nếu bọn họ dũng cảm cầm lấy cường nỏ, sau đó bán loạn xạ về phía Lăng Tiêu trên không trung, cho dù là không chết thi Lăng Tiêu cũng sẽ bị trọng thương. Nhưng lúc này, Đoàn lính đánh thuê Thần Phong đã mất hết khí thế, cho dù Lăng Tiêu có suy yếu như một đứa trẻ lên ba thì bọn họ cũng không hề có chút dũng khí động thủ.

Tám đại trưởng lão của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong đã bị uy áp của Tần Cách đánh rơi xuống đất, dù không chết cũng mất đi hơn nửa tính mạng, cuộc đời còn lại đừng mơ mộng tăng trưởng thực lực lên nữa.

Lăng Tiêu gọi Tiểu Sửu. Ba người ngồi trên lưng Tiểu Sửu, Tần Cách bám vào dưới chân, bay về phía biên cảnh tây bắc của Đế quốc Lam Nguyệt. Muốn tìm Băng Tinh Thiên Tằm phải tới nơi cực hàn. Lăng Tiêu muốn trước hết đem tỷ tỷ Lăng Tố tới chỗ phụ thân, sau đó xử lý vài việc ở chỗ phụ thân mới có thể an tâm về phương diện Chiết gia. Dù sao thực lực trên tục giới của Chiết gia cũng đã bị thương tổn rất lớn.

Tiểu Sửu vẫn đang trong quá trình lịch lãm để trưởng thành. Lăng Tiêu phát hiện trên người Tiểu Sửu có rất nhiều vết thương nhỏ, liền cấp đan dược cho nó rồi quay sang nói với Lăng Tố:

- Tỷ tỷ, đệ cho Tần Cách ở lại bên cạnh tỷ và phụ thân. Ở phương nam, tại thành Penzias còn có hai vị tiền bối của Tống gia đều có thực lực Kiếm Hoàng. Hiện giờ cần phải lo lắng tới phụ thân vì hoàng đế đã bất đầu nghi kỵ và có lòng tham đối với Lăng gia ta. Hơn nữa đệ còn có một số cường địch, không thể để liên lụy tới người nhà. Đệ sẽ lưu lại cho tỷ và phụ thân một ít đan dược làm tăng thực lực. Sau khi dùng xong, thực lực của mọi người sẽ được tăng cường lên rất nhanh. Chỉ khi mọi người trở nên hùng mạnh, đệ mới có thể không sợ bất cứ kẻ nào uy hiếp!

Lúc này Lăng Tố mới biết sự thần kỳ của đệ đệ. Nghe vậy, nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ lo lắng:

- Để Tần Cách lại cho ta, vậy đệ và Minh Nguyệt nếu gặp phải nguy hiểm thi làm sao?
Lăng Tiêu khẽ cười nói:

- Đoàn trưởng của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong hóm nay có lẽ thực lực phải Kiếm Tông trở lên, vậy mà cũng đã chết trong kiếm của đệ đó thôi. Nếu xét đơn đả độc đấu, Tần Cách cũng chưa chắc là đối thủ của đệ. Lại nói, bọn đệ tới phương bắc chủ yếu là tìm dược liệu chứ không phải đi khiêu khích ai, Căn bản sẽ không phát sinh xung đột với người khác! Cho nên tỷ tỷ cứ yên tâm.

Lăng Tố miễn cưỡng cười, nhìn Tống Minh Nguyệt với mái tóc dài và chiếc áo choàng, cảm giác rất hài lòng. Vị đệ muội này đến từ một thế gia ẩn thế hùng mạnh, nghe nói có rất nhiều cao thủ từ Kiếm Tông trở lên, còn phái thêm hai cao thủ Kiếm Hoàng tới giúp đỡ đệ đệ bảo vệ đất phong. Thật là có tình có nghĩa!

Nghĩ vậy, nàng nói:

- Vậy thì hai người phải cẩn thận nhé!

Tiểu Sửu bay tới bên bờ hồ Uy Tư, thả Lăng Tố xuống. Quân lính của Lăng Thiên Khiếu nhìn thấy Tiểu Sửu oai hùng đều giật mình. không ngờ nó lại mang theo rất nhiều người tới đây, trong đó có cả công tử và tiểu thư của tướng quân.

Lăng Thiên Khiếu nghe báo liền vội vàng ra gặp các con của mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất