Ngày mai chính là ngày đại hội so tài Nam Châu chính thức bắt đầu. Bốn sân thi đấu thật lớn thiết lập tại trung tâm quận Bạch Lộ, bốn phía mỗi sân thi đấu, đều có khán đài thật lớn vây quanh, đều có tới hơn mười vạn chỗ ngồi!
Lôi đài chỉ có phạm vi một trăm mét, vì phòng ngừa đối chiến bên trong gây thương tổn cho người đến xem cuộc chiến, thời điểm mỗi trận chiến đấu bốn phía lôi đài còn nổi lên kết giới vô cùng vững chắc. Kết giới đó hoàn toàn do tinh thạch cung cấp năng lượng, cho nên mỗi tấm vé vào cửa đều rất đắt giá.
Nhưng dù như thế, từng nơi bán vé vào cửa của bốn sân thi đấu, đều đã sớm hết sạch vé không còn!
Bởi vì, trong đại hội so tài mười năm một lần ở Nam Châu này, bốn sân thi đấu mới là chỗ hấp dẫn ánh mắt người xem nhất!
Giá cả chỗ sân thi đấu bảng Kiếm Thánh là rẻ nhất, bảng Kiếm Thần hơi đắt một chút, ở bảng cảnh giới Tiên Thiên giá cả cũng đã rất cao! Mà cao nhất, đồng thời không có bất cứ hạn chế nào... đó là bảng Chiến thần!
Tuy rằng đại hội so tài Nam Châu cũng không đơn giản chỉ là luận võ. Trong đó còn có các trận đấu luyện đan thuật cũng rất hấp dẫn người xem, nhưng hấp dẫn của luyện đan thuật phần nhiều là người của các thế lực đại gia tộc, đối với người thường mà nói, không có gì so với chiến đấu có thể khiến người ta nhiệt huyết sôi trào hơn!
Trừ những thứ đó, còn có thuật luyện khí: luyện khí này kỳ thật hơn phân nửa chỉ là rèn vũ khí, cùng với thuật luyện khí loại luyện chế pháp bảo mà Lăng Tiêu nắm giữ hoàn toàn bất đồng.
Đại hội so tài mỗi mười năm tổ chức một lần, cũng là ngày các thương gia vui mừng nhất, toàn bộ Nam Châu sẽ có vô số thương gia tụ tập về thành quận Bạch Lộ, triển lãm bày bán các sản phẩm của bản thân.
Cho nên nói, Đại hội so tài Nam Châu từ lúc ban đầu là để chọn lựa nhân tài, đã diễn biến theo dòng thời gian trở thành một loại tính hoạt động tổng hợp, người tham dự cũng từ đệ tử của mấy thế lực lớn đại gia tộc, biến thành toàn dân đều có thể tham gia.
Mà chính vì nguyên nhân như thế, sức ảnh hưởng của đại hội so tài Nam Châu rất lớn! Chỉ cần là người luyện võ trẻ tuổi ở Nam Châu, gần như không có người nào không muốn hiển lộ ra bản lãnh ở đại hội!
Một lần thất bại ở đại hội, sẽ muốn ở lần đại hội tiếp theo rửa sạch mối sỉ nhục lần trước.
Bởi vì nhân số mỗi giới tham dự đại hội đều rất nhiều, bởi vậy bên trong bốn sân thi đấu, đều tự chia ra ba mươi hai cái lôi đài! Mỗi một lôi đài, đều có phạm vi một trăm mét. Bên trong một sân thi đấu, đồng thời có thể tiến hành ba mươi hai cặp võ giả so đấu!
Trước mỗi lần bắt đầu thi đấu, đều phát ra danh sách võ giả trận đấu tiếp theo, đây là danh sách của phía quan viên địa phương, nhưng một số nhà cái đánh bạc, lại sẽ hao phí hết tâm lực sưu tầm thân phận của từng võ giả! Để đám khán giả có thể tiến hành nghiên cứu, đánh cuộc ai sẽ thắng, tiền thưởng thắng cuộc có thể được rất nhiều.
Cứ như vậy, vừa có thể xem trận chiến đấu kịch liệt đầy phấn khích, vừa có thể đánh cược xem vận may của mình thế nào, đối với mọi người mà nói nghiên cứu phỏng đoán, hay xem thi đấu đều là sự việc hết sức hứng thú.
Trên danh sách bốn bảng chỉ cần liệt danh trong số một ngàn tên, đều có phần thưởng tương xứng, bởi vì bất kể bảng nào nhân số báo danh đều có cả trăm vạn người! Gần như tỷ lệ trong một ngàn lấy một, khiến cho mức thưởng của từng bảng đều trở nên cực cao.
Mà đối với tất cả người tham gia đại hội so tài mà nói, tiến vào danh sách một ngàn người để lấy được phần thưởng này, mang đến chỗ tốt thật là động lòng người, hơn xa vợ cả không có con được phép lấy vợ kế!
Đơn giản mà nói, người có chỗ dựa thế lực gia tộc, chỉ cần tiến vào trong vòng một ngàn tương đối ứng với danh sách bảng, ngày sau ở bên trong gia tộc tất nhiên sẽ được quan tâm bồi dưỡng trọng điểm!
Bởi vì bất kể gia tộc lớn hay nhỏ, mỗi lần đại hội so tài, ít nhất đều sẽ phái ra mấy mươi thậm chí có khi hơn trăm người tham gia. Vì thế ở bên trong này có thể lấy được thành tích, kỳ thật cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Như lần này Ngô gia cũng không phải chỉ có một mình Ngô Tú Nhi, mà đệ tử của các phòng khác đến đây tổng cộng hơn một trăm người! Nếu tất cả có thể lấy được thành tích tốt cho mình, ngày sau địa vị và quyền ăn nói trong gia tộc đều sẽ có tăng cao tương ứng.
Đương nhiên, ở bảng Chiến thần mức thưởng có chừng mực, còn lại thì không hạn chế bất kỳ cấp bậc gì!
Danh sách bảng Chiến thần này rất quỷ dị, cũng không ít trường hợp có người rất may mắn lọt vào, thậm chí năm đó từng có một Kiếm Thánh bậc trung, lẽ ra thực lực như vậy, ở vòng thứ nhất bị loại bỏ là chuyện bình thường, nhưng người này bỗng dưng dựa vào sự may mắn gần như vô địch, tất cả địch thủ hắn gặp được, tất cả so với hắn thực lực đều kém một chút, một đường qua ải chém tướng không ngờ hắn lọt vào danh sách một trăm người đứng đầu danh sách đại hội so tài bảng Chiến thần! Khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Sau lại có rất nhiều người đề nghị sửa chữa quy định của Chiến thần bảng, nhưng trải qua nghiên cứu của các thế lực gia tộc cao nhất của Liên minh phía Nam cuối cùng vẫn giữ nguyên không thay đổi.
Bởi vì vận may... cũng là một loại thực lực!
Có người nói rất đúng:
"Nếu bất mãn, các ngươi cũng có thể đi lên nếm thử vậy!"Tự nhiên không ai lại thật sự đi nếm thử, bởi vì cái loại người có vận may này, từ khi khởi đầu đại hội so tài đến nay cũng chỉ có một người như vậy!
Huống chi, mỗi một sân luận võ của đại hội so tài, đều sẽ phát sinh sự kiện đổ máu thậm chí chết người. Tuy rằng tỷ lệ tử vong cũng không cao, bởi vì giữa nhau cũng không có thâm cừu đại hận gì, thậm chí còn không biết về nhau. Nhưng chuyện đánh tới nổi giận cũng có đôi lúc phát sinh, bởi vậy, trước mỗi trận tỷ thí, song phương đều phải ký tên vào văn ước sinh tử.
Nhưng tờ văn ước sinh tử này khác xa với giới quý tộc thế tục, hiệu lực của nó rất lớn! Một khi ký tên vào, chuyện sống chết trên lôi đài tự mình chịu trách nhiệm. Cho dù chết vì xui xẻo, cho dù chết chính là đệ tử của một số thế lực lớn, cũng không được phép trả thù trong vòng phạm vi ngàn dặm ở quận Bạch Lộ này!
Phàm là người của một số thế lực lớn đều rất rõ ràng, trong quận Bạch Lộ này, có tồn tại mấy cường giả thực lực cực kỳ mạnh mẽ, đến ngay cả nhiều đại gia tộc cũng không dám trêu chọc!
Quy củ này đã trải qua mấy vạn năm không người nào dám phá.
Đây là vì sao thanh âm buổi tối hôm kia vang lên, người mặc áo choàng đen lập tức ỉu xìu bỏ chạy lấy người, chuyện này không quan hệ với thực lực của lão, thật sự một khi làm ngược ý mấy cường giả vừa hùng mạnh vừa thần bí ở quận Bạch Lộ kia hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, dù là Tương gia sau lưng lão cũng chịu đựng không nổi!
Bởi vì chuyện này không đơn giản là phá hủy quy củ của mấy cường giả, mà nó sẽ biến thành người người truy sát... Người tự đưa lửa than vào trong tuyết sưởi ấm (ngu dại) chưa chắc đã có bao nhiêu. Nhưng người muốn bỏ đá xuống giếng nhất định sẽ rất nhiều!
Tương Vân Sơn sinh sống ở quận Bạch Lộ rất nhiều năm, đối với những điều này đương nhiên đều hiểu rõ hơn ai hết, từng điểm từng điểm một hắn giải thích tỉ mỉ với Lăng Tiêu. Ngô Tú Nhi thì im lặng ngồi ở một bên nghe, không xen lời vào, cũng không bỏ đi, bởi vì nàng ý thức được người có vẻ bệnh hoạn này nói rất nhiều, đều là những chuyện ngay cả Ngô gia cũng không biết!
"Đến lúc đó nhắc nhở cho những người trong gia tộc, cũng có thể chứng tỏ bản lãnh của bản tiểu thư rồi!" Ngô Tú Nhi thầm nghĩ trong lòng như vậy.
Tương Vân Sơn nhìn thoáng qua Ngô Tú Nhi im lặng ngồi ở đó. Từ đầu đến giờ hắn vẫn nghĩ là cô gái này và Tiêu Phong có quan hệ không minh bạch, nên nói chuyện cũng không kiêng dè nàng chút nào, hắn hỏi Lăng Tiêu:
- Chủ nhân lần này tham gia Đại hội so tài Nam Châu, tuy rằng muốn mời chào một ít nhân tài, nhưng Vân Sơn đề nghị: chủ nhân hãy tham gia trận đấu Chiến thần bảng kia! Còn Thiết Đản thì đi tham gia trận đấu Kiếm Thần bảng!
Lăng Tiêu khẽ nhướng mày, nhìn Tương Vân Sơn, Tương Vân Sơn giải thích nói:
- Muốn cho người ta tin phục, nhất định phải có thực lực vượt qua được thử thách của chính mình, đây là phương thức đơn giản nhất để thu hút người khác! Nói thật, nếu không phải ngày hôm qua tận mắt nhìn thấy thực lực của chủ nhân, Vân Sơn cho dù cảm kích trong lòng, cũng sẽ không lựa chọn đi theo, nguyên nhân rất đơn giản, đi theo một chủ nhân thực lực yếu kém, trên cơ bản chẳng khác nào giao tính mạng của bản thân mình cho ông trời.
Ngô Tú Nhi cười khúc khích, cảm thấy người có vẻ bệnh hoạn này nói chuyện cũng rất hứng thú. Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn vào Lăng Tiêu, trong lòng thầm nghĩ: hoá ra quả là hắn muốn thành lập thế lực của mình, nhưng thành lập thế lực đâu phải là chuyện đơn giản như vậy? Hắn cho là đơn giản như với một kiếm phá nát cánh cửa Thánh Vực sao? Ngô Tú Nhi liên tưởng tới đầu mục các tiểu thế lực tiểu gia tộc hàng năm đến bái kiến phụ thân nhà mình, nàng liền có cảm giác chán ghét, thầm nghĩ: chỉ mong sao Lăng Tiêu không nên biến thành cái loại thế lực nhỏ đó mới tốt, nếu như vậy, chắc ta sẽ không thích hắn nữa!
Trong lúc đang miên man suy nghĩ, nghe thấy Tương Vân Sơn nói tiếp:
- Thiết Đản đi tham gia bảng Kiếm Thần kia, nếu như không có gì xảy ra ngoài ý muốn, ta nghĩ, đừng nói bảng ngàn người, cho dù là bảng trăm người cũng có thể xếp tên trên danh sách! Đương nhiên, nếu lên trên nữa, thực lực và vận may thiếu một thứ cũng không được! Mặc kệ nói thế nào, ta tin tưởng Thiết Đản nhất định sẽ dẫn tới chấn động, các cửa hàng có nhãn lực nhất định sẽ lập tức rèn ra vô số loại búa lớn để tung ra thị trường!
Lăng Tiêu gật gật đầu, bỗng nhiên lại hỏi:
- Vậy về trận đấu thuật luyện đan, huynh cảm thấy thế nào?
Tương Vân Sơn nao nao trong lòng, sau đó nghĩ thầm:
"Chủ nhân nếu đã nói có bảy thành nắm chắc chữa khỏi cho ta, vậy thì đã nói lên trên phương diện y thuật của hắn nhất định có trình độ rất cao thâm, hiện tại xem ra, không chỉ có y thuật, luyện đan thuật sợ là cũng rất lợi hại!" Nghĩ vậy, Tương Vân Sơn ngẩng đầu, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Lăng Tiêu, nói thầm trong lòng: "Bản thân người trẻ tuổi này cứ giống như yêu nghiệt thật khiến cho người ta không thể không sinh ra cảm giác thán phục! Đừng nói bản thân mình đã mất hết thực lực, chỉ sợ cho dù mình vẫn còn là chưởng môn nhân tương lai nổi bật vô hạn của Tương gia trước đây, nhìn thấy người trẻ tuổi này, cũng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là: chỉ có thể kết bạn, tuyệt đối không nên là địch!"
Nghĩ đến đây Tương Vân Sơn gật gật đầu, nói:
- Cũng tốt! Giữa hai bên, hẳn là không có gì xung đột. Càng hiển lộ ra bản lĩnh hùng mạnh, người chú ý vào ngài cũng sẽ càng nhiều. Đúng thực nhiều chỗ tốt như vậy, người sẵn sàng góp sức vào ngài sẽ dễ dàng chú ý tới ngài hơn; chỗ hỏng cũng là người có lòng dạ bất lương đồng thời cũng sẽ chú ý nhiều tới ngài.
Lăng Tiêu đương nhiên hiểu điều này, phàm mọi chuyện đều có lợi có hại, vừa muốn nổi danh lập môn lập phái, vừa không muốn bị người ta dán mắt vào mình, vậy đâu có khả năng thực hiện được?
Lăng Tiêu mỉm cười, nói:
- Không cần lo lắng điều này, cứ quyết định như vậy được rồi!
Lăng Tiêu nói xong, bỗng nhiên nhìn Ngô Tú Nhi ngồi ở một bên. Nghĩ đến, vừa rồi mình và Tương Vân Sơn nói chuyện, cũng không có giấu diếm nàng. Đây cũng là Lăng Tiêu cố ý, hắn muốn thông qua miệng Ngô Tú Nhi để Ngô Anh vẫn duy trì ấn tượng tốt với mình!
Nếu như mọi chuyện đều lừa gạt Ngô Tú Nhi, sau này trở về lại thành Vọng Thiên, cho dù Ngô Anh là người hiểu biết thì trong lòng cũng sẽ không sảng khoái lắm.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.com - www.TruyệnFULL.com
- Tú nhi cô nương! Đại hội so tài lần này, cô chuẩn bị làm một quần chúng, hay là muốn đích thân tham gia vậy?
Lăng Tiêu thuận miệng hỏi, bởi vì Ngô Tú Nhi nhìn như nhỏ bé và yếu ớt, nhưng thực lực cũng không yếu nhược, đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thần bậc trung. Đi tham gia tỷ thí ở Kiếm Thần bảng, tin rằng cũng sẽ không có người nào lại hạ độc thủ với một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, lịch lãm một lần cũng là chuyện tốt.
Quả nhiên, Ngô Tú Nhi nhướng đôi mày thanh tú lên, nói thẳng:
- Bản cô nương đương nhiên sẽ không làm quần chúng. Hừ! Ta còn muốn lấy được thành tích nhất tốt đấy!
Mấy người trong phòng đều khẽ mỉm cười, Lăng Tiêu nói:
- Vậy chúc cô thu được thành tích tốt nhất.