Quả hồng hương được cấy ghép trong không gian sau khi gặp linh dược ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, lớn hơn ba vòng, bây giờ đã cao hơn mười mét, trên đó treo đầy trái cây hồng hương, đây là thứ chồn nhỏ thích.
Hương thơm của trái cây tỏa ra trong toàn bộ không gian, màu sắc và hương thơm rất hấp dẫn.
Dương Bách Xuyên hái một trái, cắn một miếng.
Nước trái cây chảy vào miệng, hương thơm nhẹ nhàng cộng thêm vị chua ngọt nhẹ, rất thơm.
Một cỗ linh khí truyền vào trong cơ thể.
Dương Bách Xuyên biết bây giờ quả hồng hương trong không gian bình Càn Khôn đã dị biến. Không còn là trái cây hoang dã ban đầu, đã tiến hóa thành linh quả, có thể ăn được, có thể luyện đan, quan trọng là rất ngon.
Lúc Dương Bách Xuyên ăn quả hồng hương thì nghĩ đến con chồn nhỏ, kêu một tiếng về phía con suối nhỏ xa xa.
Hắn vừa nghe thấy tiếng vua Cá Rồng kia!
Hắn vừa đi vừa tiện tay hái hai quả hồng hương đi về phía suối nguồn.
Sau khi đi qua, quả nhiên phát hiện là vua Cá Rồng, có lẽ cảm nhận được chủ nhân của không gian bình Càn Khôn đến đây, vua Cá Rồng ở trong nước vui vẻ bơi lội, bơi vòng quanh trước mặt Dương Bách Xuyên, bơi từng vòng không chút mệt mỏi, dường như rất vui vì Dương Bách Xuyên đến.
Lúc này trong mắt Dương Bách Xuyên, vua Cá Rồng cũng có thay đổi rất nhỏ, màu sắc trên người càng vàng hơn, trên người tỏa ra ánh sáng mờ ảo, vảy giáp trên thân vua Cá Rồng cũng cứng cáp hơn rất nhiều, râu dài gấp đôi, thân hình cũng hơn ba mét, bơi trong nước khiến bọt nước văng tung tóe.
Có lẽ là vì lần trước cho vua Cá Rồng dùng nước Sinh Mệnh, lúc này trong cảm thụ của Dương Bách Xuyên, trong cơ thể vua Cá Rồng đã sinh ra yêu lực mạnh mẽ. Đây là dấu hiệu chính thức bước vào tu hành, Dương Bách Xuyên tin chắc vua Cá Rồng sẽ có thành tựu trong thời gian ngắn.
Không biết là ảo giác hay không, Dương Bách Xuyên cảm thấy vua cá Rồng có quen biết hắn.
Đút hai quả hồng hương trong tay cho vua cá Rồng xong, Dương Bách Xuyên lẩm bẩm nói chuyện với vua cá Rồng một hồi, lập tức đứng dậy đi về phía núi Linh Đào.
Núi Linh Đào là tên riêng, bởi vì có những cây linh đào trên núi.
Trong lòng hắn cũng không chắc chắn cây linh đào thiên địa chí bảo này có thể mở ra kết quả hay không, Dương Bách Xuyên mong chờ đi lên núi.
Sau khi lên đỉnh núi, phát hiện Vượng Tử đã ngủ say không có dấu hiệu tỉnh lại, cho thấy sự tiến hóa huyết mạch của Vượng Tử vẫn tiếp tục, không biết Phong Vân Thần Khuyển cho Vượng Tử một giọt máu sẽ giúp Vượng Tử tiến hóa thành dạng nào, Dương Bách Xuyên lại hơi lo lắng.
Nếu Vượng Tử có vấn đề gì đó, hắn về địa cầu cũng không có cách nào giải thích với Triệu Nam.
Nhưng mà hắn cũng không thể kiểm soát được, chỉ có thể xem ý trời.
Sau khi nhìn thấy Vượng Tử, lúc này Dương Bách Xuyên mới đi về phía trước vài bước, đi đến trước cây linh đào, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng lập tức vui vẻ.
Nghĩ lại cũng đúng, quả nhiên linh đào và nước Sinh Mệnh giống nhau, là một kho báu có thể tái sinh, sau ba ngày nó đã nở hoa, có thể ba ngày nữa có thể kết quả, sau đó chín nhỉ?
Tính ra thì chẳng phải chín ngày là có thể hái linh đào chín ngày sao?
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán trong lòng Dương Bách Xuyên, cụ thể có phải hay không thì phải quan sát thê,. Tuy nhiên, nhìn thời gian ra hoa có thể thấy linh đào ra hoa kết quả chín ngày một lần.
Dương Bách Xuyên tùy ý nhìn thoáng qua nơi lúc trước Hồng Đậu Đậu nán lại, trái tim đập thình thịch.
Hắn đột nhiên nhìn thấy một cây linh đào nhỏ xuất hiện ở nơi Hầu Đậu Đậu từng ở lại, mặc dù rất nhỏ, chỉ là một cây con, nhưng nó đúng là một cây linh đào.
Trong lòng bỗng hiểu ra, gốc linh đào nhỏ này là hạt của quả linh đào mà lúc trước Hầu Đậu Đậu ăn.
Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên kích động, linh đào có thể gieo giống ư?
Nếu như vậy thì sau này hắn sẽ có được nhiều linh dược hơn ư?
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên không bình tĩnh nổi, không gian bình Càn Khôn còn một cây linh đào cuối cùng, là hắn để lại cho chồn nhỏ, nhưng bây giờ nếu cây linh đào đã nở hoa lần nữa, sau này chồn nhỏ không sợ không có linh đào ăn.
Bây giờ hắn rất muốn ăn quả đào cuối cùng, sau đó trồng hạt thí nghiệm xem cây linh đào có thể gieo giống không?
Sau đó Dương Bách Xuyên lập tức ăn quả linh đào cuối cùng. Sau khi giữ hạt đào lại, hắn bắt đầu tập trung vào việc tu luyện.