Còn Trùng đang bám vào người Dương Bách Xuyên, yên lặng bay khỏi người Dương Bách Xuyên, vòng một vòng lớn bay về phía sau thanh niên kia.
Thanh niên hồ yêu nhìn thấy Nguyên Thần Xuất Khiếu của Dương Bách Xuyên, sắc mặt biến đổi, hiển nhiên nhìn ra được nguyên thần của Dương Bách Xuyên không giống người thường, không nghĩ đến một tu sĩ Xuất Khiếu sơ kỳ lại có thể hợp nhất âm dương, đồng thời xuất khiếu.
Ngược lại không thèm để ý đến Thiện Linh bên cạnh Dương Bách Xuyên, ở trong mắt thanh niên hồ yêu, Thiện Linh không đáng để vào mắt, còn Trùng có bị phát hiện hay không thì không biết.
Đột nhiên sắc mặt của thanh niên hồ yêu nghiêm lại, nhưng lại không hoảng loạn, trong tay kết thành một dấu tay cổ quái, đánh về phía Dương Bách Xuyên. Ngay lập tức một phù văn rực rỡ ánh vàng xuất hiện, hóa thành một thanh kiếm Thần Hồn.
“Chém ~”
Một chữ chém sắc bén thốt ra từ miệng của thanh niên, phù văn kim sắc hóa thành thanh kiếm dài ba thước, chém xuống đầu của Dương Bách Xuyên.
Ánh mắt của Dương Bách Xuyên đọng lại, nghĩ thầm: “Tên này cũng có chút thực lực.”
Không dám chậm trễ, điều động nguyên thần, trong tay hiện lên một ngọn lửa Thần Hồn màu lam, nện mạnh xuống thân kiếm Thần Hồn của đối phương.
“Ầm ~”
Sau một tiếng va chạm nặng nề, nguyên thần của Dương Bách Xuyên bị dập nát, thần hồn của hắn run lên, sắc mặt trắng bệch, cổ họng trào lên một ngụm máu, chảy ra từ khóe miệng.
Nguyên thần bị dập nát, thần hồn bị thương.
Nhưng thanh kiếm Thần Hồn của đối phương bị một quyền của hắn dập nát, nhưng xem bộ dáng của thanh niên hồ yêu kia, hình như cũng không bị thương.
Bây giờ nghĩ lại, hơi thở của đối phương có thể sánh ngang với Xuất Khiếu đại viên mãn nên cũng không chịu nhiều thương tổn, hơn nữa hắn thật sự cảm thấy kinh hãi với thủ đoạn tùy tay kết ấn hóa ra thanh kiếm linh hồn của thanh niên hồ yêu.
Lúc này Thiện Linh đã đến gần thanh niên hồ yêu, chắp tay trước ngực, miệng lẩm bẩm, khuôn mặt nhỏ càng thêm tà khí nghiêm nghị, sau đó chỉ thấy Thiện Linh há mồm gào lên: “Grào ~”
Ngay lập tức ánh sáng đỏ thầm xuất hiện trong miệng của Thiện Linh, nhổ ra một viên tà khí, hóa thành bộ xương khô lao về phía thanh niên hồ yêu mà cắn xé.
“Cút ~”
Lúc này một cảnh tượng làm Dương Bách Xuyên cảm thấy ngoài ý muốn xuất hiện, chỉ thấy đôi mắt tam giác của thanh niên hồ yêu trừng to, gầm lên một chữ cút, phất tay tung ra một chưởng lên trên bộ xương khô của Thiện Linh, ngay lập tức Thiện Linh hét thảm bay ngược ra ngoài.
Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, CMN cũng quá mạnh rồi.
Không ngờ Thiện Linh còn không khiêng được một kích của đối phương.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy đương nhiên, nguyên thần của hắn còn không khiêng được một kích nói gì đến Thiện Linh. Mặc dù lực lượng âm tà của Thiện Linh quỷ dị, nhưng dù sao Thiện Linh cũng là trẻ con, lực lượng không cường đại lắm, có thể sử dụng được tà khí phá ảo cảnh ảo thuật đã tốt lắm rồi.
Dương Bách Xuyên nghĩ đến đây, lắc mình bắt được Thiện Linh bị đánh về nguyên hình vào trong tay, treo ở bên hông.
“Chủ nhân, Thiện Linh vô dụng, không phải đối thủ của đối phương.” m thanh của Thiện Linh truyền đến trong đầu Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cười khổ an ủi, nói: “Không trách ngươi, ta còn bị thương, ngươi giúp ta đánh vỡ ảo thuật ảo cảnh đã tốt lắm rồi.”
“Vâng, chủ nhân yên tâm, ảo thuật ảo cảnh cường đại đến mấy ta đều có biện pháp phá giải, sẽ không làm chủ nhân thất vọng.” Thiện Linh vội vàng nói.
Sau đó Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn thanh niên hồ yêu đứng canh giữ gắt gao trước bông sen, ánh mắt lập lòe nhìn chính mình.
Lúc này suy nghĩ của Dương Bách Xuyên thay đổi rất nhanh, hắn biết cần thiết phải nghĩ cách, mạnh mẽ đánh nhau với thanh niên hồ yêu nhưng không đánh lại, nhưng chính mình cũng không phải không có sức mạnh đánh trả, vẫn nên thay đổi ý nghĩ, dù sao hắn nhất định sẽ không từ bỏ bông sen và củ sen.
Di chuyển chân, bay lên, triệu hoán giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn mặc vào người, cầm kiếm Đồ Long trong tay, sau lưng xuất hiện nguyên thần cao chín trượng, lại lần nữa xông lên tấn công.
Lúc này cần bớt thời gian cướp lấy củ sen linh khí.
Sau khi võ trang lại, ít nhất có thể khiêng được vài cái, sau đó tìm cơ hội.
Hư ảnh của nguyên thần duỗi tay, một quả cầu ngọn lửa Thần Hồn màu lam xuất hiện, vứt về phía thanh niên hồ yêu.
Đồng thời đâm kiếm Đồ Long, kiếm khí dài ba trượng lập lòe ánh sáng bạc, tay phải tung ra ba chiêu thần thông Thủ Cốt.
Nhưng có một cảnh tượng làm Dương Bách Xuyên cảm thấy bất ngờ.
Chỉ thấy thanh niên hồ yêu gầm lên: “Grào ~”
Ngay sau đó cả người hắn ta lấp lánh kim quang, hóa thành hồ yêu sáu đuôi
Hóa thành bản thể trong nháy mắt, nhưng vẫn ở trạng thái yêu hồn.
Đối mặt với công kích của hắn, hồ yêu hóa thành bản thể thét dài, hai mắt đỏ đậm, sáu cái đuôi phía sau như sáu con mãng xà, biến dài, xuất kích cùng lúc.
“Ầm ầm đùng đoàng ~”