Hắn không hiểu chuyện này là thế nào, cũng không suy nghĩ về nó nữa. Đúng lúc hắn muốn trồng cây gai, có thể dùng nước Sinh Mệnh màu tím thử nghiệm hiệu quả.
Dù sao cũng không phải chuyện xấu.
Tóm lại là lần này bình Càn Khôn không có biến hóa lớn, khiến tên họ Dương nào đó có phần thất vọng. Hắn còn tưởng ít nhất không gian sẽ lớn hơn, kết quả là vẫn như cũ. Chỉ có nước Sinh Mệnh biến thành màu tím, giảm còn ba giọt.
Hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Tên họ Dương nào đó thở dài, lắc đầu đi tới không gian rộng mấy nghìn mét trong bình Càn Khôn tìm một mảnh đất trống ở rìa, vùi cành gai vào trong đất. Sau đó, hắn thầm niệm trong lòng, gọi một giọt nước Sinh Mệnh màu tím tới, chuẩn bị tưới cho cành gai.
Vốn dĩ hắn định pha loãng nước Sinh Mệnh vào nước thường rồi mới tưới cho cành gai, nhưng lại nghĩ cành gai không có rễ, vẫn nên nhỏ trực tiếp một giọt nước Sinh Mệnh lên thì hơn.
Khi Dương Bách Xuyên nhỏ nước Sinh Mệnh màu tím vào chỗ đất trồng cành gai, một quầng sáng tím mờ nhạt lóe lên rồi biến mất trong đất.
Một giây sau, Dương Bách Xuyên biến sắc, cấp tốc lùi về sau không chút do dự.
Ầm!
Trong tiếng ầm đinh tai nhức óc, sóng khí khổng lồ đột nhiên bùng nổ chỗ cành gai.
Sau Dương Bách Xuyên cảm nhận được năng lượng khổng lồ, hắn lập tức lùi lại.
Trong tầm mắt chỉ thấy cành gai bắt đầu sinh trưởng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường...
Mặt đất nứt toác. Dương Bách Xuyên là chủ nhân của không gian bình Càn Khôn, mặc dù hắn không hiểu rõ toàn bộ bình Càn Khôn, thậm chí tới bây giờ hiểu biết của hắn về bình Càn Khôn chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, nhưng hắn vẫn có thể nắm không gian ngàn mét trong bình Càn Khôn.
Trong không gian xảy ra bất cứ chuyện gì, hắn đều cảm nhận được.
Sau khi nước Sinh Mệnh màu tím nhỏ xuống cành gai, cành gai không chỉ mọc rễ trong đất mà còn mọc ra vô số gốc cây, gốc chủ vươn thẳng lên trời, từng cành cây nhanh chóng mọc ra.
Nháy mắt đã biến thành một cây gai che trời.
Dương Bách Xuyên lùi về sau hơn trăm mét mới dừng lại, bởi vì cây gai cũng mọc lan ra trăm mét.
Vô số cành cây mọc ra, mỗi cành đều to bằng bắp đùi.
Cây gai chiếm diện tích trăm mét, cao khoảng mấy chục trượng.
Chỉ một giọt nước Sinh Mệnh màu tím đã có hiệu quả mạnh như vậy, làm cho nửa cành gai phát triển đến mức độ này. Thật đáng sợ, có thể nói là thần thoại!
Chỉ một giọt nước Sinh Mệnh màu tím mà thôi, biến nửa cành gai thành đại thụ che trời.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới nhận ra sau khi nước Sinh Mệnh biến thành màu đỏ có tác dụng khủng khiếp cỡ nào.
Nghĩ đến tác dụng khủng khiếp của nước Sinh Mệnh, Dương Bách Xuyên cực kỳ kích động. Hắn thầm niệm trong lòng, một giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện, hắn dứt khoát nuốt vào bụng.
Dương Bách Xuyên nghĩ nước Sinh Mệnh sau tiến hóa lợi hại như vậy, mình nuốt một giọt liệu có tăng cường nguyên thần lực hoặc là đột phá hay không?
Dương Bách Xuyên nuốt một giọt nước Sinh Mệnh, nhưng...
Hắn chờ hồi lâu vẫn không thấy có bất kỳ phản ứng gì.
Không có sức mạnh nguyên thần mạnh mẽ hay nâng cao tu vi như trong tưởng tượng, ngay cả tăng cường cơ thể cũng không có.
Thế này là...
Không có bất kỳ hiệu quả gì?
Dương Bách Xuyên không tin, cẩn thận cảm nhận.
Mấy phút sau hắn thất vọng, rốt cuộc cũng chấp nhận hiện thực. Sau khi nước Sinh Mệnh tiến hóa biến thành màu tím, ngoại trừ sinh cơ cường đại ra, các phương diện khác chẳng có tác dụng gì với hắn.