Dương Bách Xuyên nghe nàng nói rất chân thành, nhưng cũng không biết nên tin hay không, có phải nàng ta đang cố ý bồi dưỡng tình cảm với mình không đây?
Nhưng nói như thế nào đi nữa cũng mặc kệ, nếu hắn đã hứa với Lâu Hải Đường, nhất định sẽ dốc toàn lực, hít sâu một hơi nói: "Tiểu tỷ tỷ có thể chờ mấy ngày hay không? Chờ ta xử lý xong chuyện Lệ gia là có thể bắt đầu. Dù sao giải độc cho ngươi không phải ngày một ngày hai là có thể thành công, phải cần một khoảng thời gian mới được, chờ giải quyết chuyện Lệ gia xong, ta cũng có thể toàn tâm toàn ý giải độc cho ngươi, không chút phân tâm."
Lâu Hải Đường nhìn thoáng qua Dương Bách Xuyên, nhưng Dương Bách Xuyên nói cũng có lý, cũng không có gì sai, tuy nàng ta nóng lòng giải độc, nhưng đã ngàn năm trôi qua, nàng ta cũng không quan tâm phải chờ thêm mấy ngày này.
Nàng ta gật đầu đồng ý: "Được, ta cho ngươi vài ngày, ngàn năm dằn vặt đã qua, lại chờ mấy ngày cũng không sao." Nói tới đây Lâu Hải Đường dừng lại một chút, lật bàn tay, xuất hiện hào quang chợt lóe lên, nói: "Đây là lệnh bài ấn ký của ta, có cơ hội dịch chuyển tức thời ba lần, hết ba lần đó, nếu như ngươi vẫn gặp phải nguy hiểm, chỉ cần thầm niệm tên ta, ta sẽ đến cứu ngươi.
Tuy rằng ta không hoàn toàn để ý đến Lệ gia thành Tinh Thần, nhưng cũng nghe nói qua rằng thế lực của bọn họ không tầm thường, có một tòa phủ viện, tất cả đều là tán tu mà hoa linh thạch của Lệ gia mời tới, nghe nói tu vi thấp nhất cũng là tu sĩ Hợp Thể cảnh, ngược lại đại gia chủ hiện giờ của Lệ gia - Lệ Thiên Tinh, là một nhân vật mà ta từng có cơ hội gặp mặt một lần, là tu vi Độ Kiếp cảnh hậu kỳ.
Về phần có tồn tại cao thủ đã vượt qua Độ Kiếp cảnh ở Lệ gia hay không ta cũng không biết, nhưng ngươi yên tâm, nếu thật sự có kẻ vượt qua Độ Kiếp cảnh xuất hiện, đến lúc đó ngươi gọi tên ta, tự nhiên ta sẽ xuất hiện giúp ngươi. Hắc thạch này ngươi cầm theo đi, tám vạn linh thạch thượng phẩm đã xong rồi, coi như ta đưa phí chữa bệnh cho ngươi, giờ đi giải quyết chuyện của ngươi đi, ta...a..."
Lâu Hải Đường đang nói chuyện cùng Dương Bách Xuyên, bất thình lình kêu một tiếng thảm thiết, thân thể co rụt lại, ngã xuống giường.
Gần như không hề có dấu hiệu báo trước, Lâu Hải Đường đột nhiên sau khi hét lên thì thân thể rụt lại cong như con tôm, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán lăn dài chảy ra.
"A..."
Một khắc sau, Lâu Hải Đường rốt cuộc không nhịn được hét ra tiếng kêu thảm thiết, ngã lăn ra giường.
Dương Bách Xuyên biến sắc bước lên phía trước "Tiểu tỷ tỷ~" hắn biết độc tố bên trong Lâu Hải Đường đã phát tác, độc Băng Phách Thiên Tàm bá đạo một khi phát tác ra, sẽ khiến cho người ta trong nháy mắt biến con người ta thành một con cừu. Loại độc công kích này bắt đầu phát tác từ Nguyên Thần, mà Nguyên Thần là căn nguyên của tất cả, không có Nguyên Thần điều khiển, coi như là dù trong cơ thể có mênh mông chân khí đến đâu cũng không phát huy được.
Hơn nữa độc Băng Phách Thiên Tàm của Lâu Hải Đường sớm đã thâm dung hợp vào Nguyên Thần bảy phần, mỗi một lần độc phát tác đều có thể làm cho nàng ta đau đến chết đi sống lại, tần suất phát tác độc bình thường cũng càng ngày càng lớn.
"Dừng... Dừng lại, đừng lại đây. ”
Dương Bách Xuyên muốn tiến lên kiểm tra, nhưng lại bị Lâu Hải Đường lên tiếng ngăn lại.
Trong lòng Lâu Hải Đường vẫn không hoàn toàn tin tưởng Dương Bách Xuyên, giờ phút này, độc Nguyên Thần của nàng ta không hề có dấu hiệu nào mà bỗng nhiên bộc phát, là chuyện nằm ngoài dự đoán, nhưng không có cách nào, độc Băng Phách bá đạo vốn dĩ trước giờ không có biện pháp áp chế. Khi độc phát tác, không có bất kỳ dấu hiệu gì, mấu chốt nhất là ở thời điểm phát độc, tất cả sức mạnh của nàng ta đều không thể thi triển, còn yếu hơn so với người bình thường.
Cho nên lúc thấy Dương Bách Xuyên sắp tiến tới, nàng ta theo bản năng hét lên bảo hắn đừng lại gần, giờ phút này nàng ta là một con cá nằm trên thớt, nếu như giờ đây Dương Bách Xuyên nhân cơ hội muốn giết nàng ta, chỉ cần một nhát chuẩn xác là có thể giết chết.
Lâu Hải Đường sao có thể không sợ hãi, không căng thẳng?
Dương Bách Xuyên bị Lâu Hải Đường ngăn lại, cũng sửng sốt đứng cách chỗ chiếc giường mềm mại nàng nằm hai thước.
"A..."
Giờ phút này toàn thân Lâu Hải Đường đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm, kêu gào thảm thiết lăn lộn trên giường mềm, Dương Bách Xuyên nhìn vào cũng cảm thấy cực kỳ đáng thương cho nàng ta. Trong giới thiệu của cuốn y thuật truyền thừa do lão già để lại, Độc Băng Phách Thiên Tàm được liệt vào danh sách chín trong mười loại kịch độc của Tu Chân Giới, có thể tưởng tượng được lúc này Lâu Hải Đường đang phải chịu đựng sự thống khổ tới mức nào.
Dương Bách Xuyên biết được Nguyên Thần của nàng ta đang bị độc tố rút tơ bóc kén mà cào xé, nỗi đau thống khổ vì phát độc ở mức này là bắt nguồn từ linh hồn, rất khó có thể chịu đựng.
Hắn biết Lâu Hải Đường vẫn không tin hắn, những lời vừa rồi có lẽ chỉ là để trấn an hắn mà thôi.
Vốn định bỏ đi, nhưng nhìn thân thể yêu kiều mềm mại của Lâu Hải Đường co rụt lại thành bộ dạng đau đớn như một con tôm, Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói: "Ta mà muốn mưu hại ngươi, ngươi muốn ngăn cản cũng không được, chờ đó, ta có thể tạm thời giảm bớt đau đớn cho ngươi."