“Được rồi, đây là một bài học, ngươi phải nhớ kỹ, nếu như ngươi không kiêu ngạo, bố trí cấm chế lúc ngủ ở trong phòng, thì đâu tới mức bị người độc ngất?” Dương Bách Xuyên nhìn hắn ta nói.
Thú Ngũ Hành cúi cái đầu to xuống, trầm giọng nói: “Ta nhớ rồi, lần này cảm ơn chủ nhân.”
Nhìn ra thái độ kiêu ngạo của Thú Ngũ Hành bị đánh yếu đi không ít, cũng không tự xưng bổn vương mà luôn miệng xưng ta, Dương Bách Xuyên biết đây là một chuyện tốt đối với Thú Ngũ Hành, ít nhất sau này ra ngoài sẽ khiến hắn ta đề cao cảnh giác.
“Ngươi cũng đừng để ý, đây là một viên đan Tử Kim, uống vào điều dưỡng là không sao rồi, vừa nãy bên ngoài nhiều người, nên ta chưa lấy ra.” Lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên búng tay, một viên đan Tử Kim bay về phía Thú Ngũ Hành. Đây đan dược luyện chế lúc tiếp nhận thử thách của Lâu Hải Đường ở trong phòng kia của Lâu Hải Đường lần trước, hắn vẫn chưa dùng, lần này đã có tác dụng.
Đan Tử Kim là đan dược đặc biệt nhắm vào thần hồn, hắn và Thú Ngũ Hành mỗi người dùng một viên, bổ sung lực Thần Hồn.
Sau khi luyện hóa một đan Tử Kim, tinh thần mệt mỏi đã được quét sạch, Dương Bách Xuyên mở mắt ra, thấy Thú Ngũ Hành còn đang tu luyện, nhìn ra ngoài cửa sổ đã tối tăm, trời tối rồi.
Nhìn đêm đen, Dương Bách Xuyên nghĩ đến một cảnh lúc trước ở không gian Hắc Liên, trong lòng khẽ động, lại tiến vào không gian Hắc Liên lần nữa. Trong hắc ám vô cùng vô tận, hắn phóng thích linh thức ra ngoài.
Phóng thích linh thức ở không gian Hắc Liên sẽ không có ai phát hiện, ngay cả Nguyên tiên sư Nguyên Thần Huyễn cấp bậc Địa Tiên tam chuyển cũng không phát hiện.
Cho nên Dương Bách Xuyên chuẩn bị thả ra linh thức đi loanh quanh lần nữa.
Sau khi tiến vào không gian Hắc Liên kéo dài linh thức, bên ngoài cũng là bóng tối chỉ có tinh thần trên Cửu Thiên như ẩn như hiện, Dương Bách Xuyên đột nhiên có cảm giác linh thức của hắn ở trong bóng tối sẽ càng nhạy bén hơn gấp mấy lần lúc ban ngày, có cảm giác như cá gặp nước.
Nghĩ chắc là vì do hắc ám vô biên của không gian Hắc Liên khiến linh thức càng ăn khớp hơn trong đêm tối.
Sau khi phóng thích linh thức thông qua không gian Hắc Liên khiến Dương Bách Xuyên có cảm giác bản thân giống như hóa thân thành ‘vương giả của hắc ám vô biên’, có cảm giác không có gì không làm được.
Linh thức hơi hưng phấn, bay thẳng đến tầng thứ chín, tầng thứ chín tổng cộng có ba căn phòng, lần này linh thức Dương Bách Xuyên chuẩn bị đi xem từng căn.
Lúc đến phòng thứ nhất, Dương Bách Xuyên phát hiện vậy mà tồn tại cấm chế, lúc này hắn không biết linh thức của mình có thể phá cấm chế hay không, nhưng nghĩ là không phá được, hơn nữa cho dù linh thức đủ mạnh mẽ để có thể phá cấm chế, thì cũng sẽ bị người trong phòng phát hiện.
Hắn vốn định đi, nhưng… loài người bẩm sinh càng là chỗ canh phòng nghiêm ngặt không nhìn thấy được thì sẽ càng tò mò.
Trong lòng nghĩ cứ muốn xem rốt cuộc trong phòng này có cái gì? Vậy mà còn hạ cấm chế.
Theo Dương mỗ nghĩ dù sao bây giờ chỉ là linh thức, cho dù bị phát hiện cũng không sao, lập tức thu hồi linh thức là được.
Cho nên hắn chuẩn bị đi va chạm cấm chế.
Lúc này, trong màn đêm buông xuống, trên phi thuyền không có ánh đèn gì, linh thức của Dương Bách Xuyên tới gần căn phòng này, bỗng nhiên đụng mạnh vào cấm chế của căn phòng.
Nhưng ngay sau đó, hắn đột nhiên rơi vào khoảng không, giống như đang mơ hồ thì thấy có một cánh cửa lớn đóng chặt trong bóng tối, lúc đẩy mạnh cửa ra, lại phát hiện cửa biến mất rồi.
Hoặc nói là hắn đã trực tiếp xuyên qua cửa lớn, không chịu bất cứ sự cản trở nào!
Dễ dàng xuyên qua cấm chế.
Hơn nữa không hề chạm đến cấm chế, giống như linh thức của hắn và cấm chế hoàn toàn là hai vật dẫn khác nhau, cấm chế hoàn toàn không hề có tác dụng với linh thức của hắn, như không tồn tại.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên mờ mịt một lúc, nhưng sau khi hoàn hồn trong lòng lại vui mừng, quy tình huống dị biến của linh thức là cho không gian Hắc Liên.
Ngẫm lại cũng chỉ có thể là tác dụng của không gian Hắc Liên, bởi vì hắn biết linh thức bình thường chạm vào cấm chế chắc chắn sẽ bị bắn ngược lại.
Bây giờ kiến thức đối với không gian Hắc Liên lại tăng thêm một bậc, ngày càng cảm thấy Hắc Liên thần bí, nghĩ để sau có thời gian tìm Hắc Liên chi linh nghiên cứu thật tốt, rốt cuộc hóa thân Đệ nhất Hắc Liên của Hồng Hoang như nàng là tồn tại gì, còn có thần thông gì hắn có thể sử dụng và chưa biết.
Bây giờ Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy rất kỳ lạ đối với việc có được Liên Tử của Hắc Liên.
Năm đó ở bí địa Trường Bạch, người bảo vệ Liên Tử Hắc Liên ở động Hắc Liên là Phong Vân Thần Khuyển - Phong Vân Dạ Lang!
Phong Vân Thần Khuyển là bị chủ nhân của kiếm Đồ Long Bạch Trường Mi trấn áp ở động Hắc Liên, hơn nữa một lần trấn áp chính là ba nghìn năm, năm đó Phong Vân Thần Khuyển sắp bị trấn áp tới phát điên rồi.