Tám con hồ ly trong bóng tối đều xuất hiện ngay giờ phút này, chúng đồng loạt phát động công kích tấn công Dương Bách Xuyên.
Khi Dương Bách Xuyên xông đến chém giết hồ ly chín đuôi màu tím thì bị một đòn bất ngờ tập kích này, làm cho hắn hộc máu lần nữa bay ra ngoài.
Lần này không riêng gì bị thương hộc máu mà cộng thêm buồn bực đến hộc máu.
Nhưng cũng hết cách rồi, hắn không ngờ tám con hồ ly âm thầm điều khiển ảo cảnh tất cả đều xông ra, hơn nữa mỗi một con huyễn hóa thành bản thể to lớn để công kích.
Dương Bách Xuyên lại nhìn số lượng đuôi phía sau mỗi một con đều không giống nhau, từ hồ ly chín đuôi màu tím bắt đầu là chín đuôi, sau đó tám đuôi bảy đuôi... Mãi cho đến ba đuôi.
Từ điểm này có thể thấy được, đuôi càng nhiều thì đạo hạnh càng cao, chẳng trách hồ ly chín đuôi màu tím là con cầm đầu trong số đó.
Tóm lại thoáng cái bị tám con hồ ly công kích, Dương Bách Xuyên chịu thiệt là lẽ tất nhiên, vì thế hắn rất bực mình.
Nhưng cũng hết cách rồi, dù hắn mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản công kích của tám con hồ con hồ ly cùng một lúc.
Cho nên một kích đánh tới hồ ly chín đuôi màu tím không những không thành công, ngược lại còn khiến mình bị thương bay ngược ra ngoài.
Dù sao những con hồ ly này suy cho cùng chỉ là cái đuôi chân chính trên bản thể Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương chém xuống, nói không có đủ thủ đoạn đạo hạnh là lừa mình dối người.
"Rít rít rít..."
Đúng lúc này, sau khi tám con hồ ly đánh lui Dương Bách Xuyên, chúng lại phát động công kích về phía Mai Hoa Tiên Tử, mấy chục cái đuôi của tám con hồ ly biến hóa thành Du Long hung mãng đồng loạt công kích tới chỗ Mai Hoa tiên tử.
Lần này, Dương Bách Xuyên thấy Mai Hoa tiên tử cũng không dám cứng rắn đón nhận mà vội vàng tránh né.
Cũng lúc đó, con hồ ly chín đuôi màu tím không còn bị Mai Hoa tiên tử áp chế nữa, nó thấy đồng bạn phản kích, cũng bắt đầu phản kích, ngay lúc Mai Hoa tiên tử dời đi, nó đột nhiên lao tới hung hăng đánh một kích vào Mai Hoa tiên tử.
"Ầm..."
Thực lực của con hồ ly chín đuôi màu tím không thể khinh thường, một cái đuôi tím như tia chớp quất vào người Mai Hoa tiên tử, làm cho Mai Hoa tiên tử phát ra tiếng rên rỉ.
Nàng ta bị đánh bay tới chỗ Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy khóe miệng Mai Hoa tiên tử rỉ ra vết máu thì trong lòng vừa vui vẻ vừa bình thản.
Thực ra nếu lúc trước Mai Hoa tiên tử không tính kế hắn, hai người cùng nhau động thủ thì không chừng đã bắt được hổ ly chín đuôi màu tím từ lâu rồi.
Mấu chốt là Mai Hoa tiên tử chơi khăm hắn, bây giờ thì tốt rồi, bỏ lỡ cơ hội, để tám con hồ ly âm thầm điều khiển ảo cảnh nhảy ra ngoài.
Lúc này đừng nói đối phó mấy con hồ ly, đến việc tự bảo vệ bản thân cũng thành một vấn đề khó.
Dương Bách Xuyên liếc mắt nhìn Mai Hoa tiên tử, cười lạnh rồi nói: "Tiên tử lúc này tìm được sơ hở rồi chứ?"
"Ngươi cho rằng chín con hồ ly này đơn giản như vậy?" Mai Hoa tiên tử thản nhiên nói một câu, trên mặt nàng ta không hề có một chút vẻ sợ hãi, dường nàng ta sớm đã có đoán được việc này.
"Ha ha, ta cũng muốn xem kế tiếp tiên tử đối phó thế nào." Dương Bách Xuyên cười lạnh nói.
"Không phải còn có người sống sao, chúng ta cũng không phải không có trợ thủ, cần gì phải gấp gáp chứ?" Mai Hoa tiên tử lạnh nhạt đáp lại, vừa nói vừa liếc phía sau như ám chỉ điều gì.
Dương Bách Xuyên xoay người nhìn lại mới phát hiện Mộ Trường Phong, Hiên Viên Linh Hề, Minh Du Nhiên, Khương Thế Long đang thi nhau tỉnh lại.
Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi, những người khác đều không thức tỉnh.
Lập tức, một tiếng thét bi phẫn vang lên.
Nghe vậy, Dương Bách Xuyên biết ngay là đệ tử của mấy Thánh Địa đều đã chết.
Ở trong trường hợp này những người chết đi đương nhiên là vì tu vi không cao, thủ đoạn thấp kém.