Chương 199: Gặp mặt!
Trên gương mặt tuấn tú của Aldrich, dần dần hiện lên một sự tàn bạo.
Bảy tám giọng nói vang lên từ trong hư không, giống như quỷ quái cùng với hắn ta đồng thanh quát lớn: "Đúng là trách ta, khi nàng ta quyết tâm rơi vào Vĩnh Dạ, ta lại không dám cùng chết với nàng ta, nếu không hiện tại nàng ta đã là của ta, Thần lực của nàng ta cũng do ta kế thừa!"
Giọng nữ cười lạnh liên tục, châm chọc nói: "Nhìn những con ma quỷ được nuôi dưỡng xung quanh ngươi mà xem, chủ mẫu cho ngươi mọi thứ, thế nhưng ngươi lại không hoàn thành nhiệm vụ, kết quả của ngươi sẽ là..."
"Ta biết! Thế nhưng hiện tại còn có một cơ hội cuối cùng!" Aldrich bỗng nhiên cắt ngang lời của nàng ta, cao giọng nói.
"Hả?" Giọng nữ cảm thấy hoang mang.
"Mọi pháp thuật mà ta tu luyện đều giống với nàng ta, đều tới từ kiến thức của nàng ta, thậm chí một vài lực lượng triệu hồi cũng tới từ khế ước của nàng ta, cho nên giờ phút này ta cảm thấy... nàng ta đã trở nên cực kỳ yếu đuối, mà chiếc áo choàng của Thần dùng để che đậy khí tức của nàng ta, cũng đã rời khỏi người nàng ta rồi." Aldrich nói.
"Lại là kính dâng..." Giọng nữ nói nhỏ.
Gương mặt Aldrich trở nên vặn vẹo mà điên cuồng.
Ở xung quanh hắn ta, những âm thanh kia cũng gào thét: "Đúng vậy, áo choàng khôngt tại trên người nàng ta, cho nên Aldrich, lần này ngươi chắc chắn sẽ tìm ra nàng ta!"
"Ngươi muốn như thế nào?" Giọng nữ hỏi.
"Ba ngày! Ta muốn mượn nhờ Thần lực của ngươi mở ra một con đường, để cho ta đi vào trong Vĩnh Dạ tìm kiếm nàng ta, ba ngày sau, ta chắc chắn sẽ đạt được cả Thần vị cùng nàng ta, bình yên vô sự trở về từ Vĩnh Dạ... ta sẽ dùng toàn lực giúp ngươi chiến thắng trận chiến tranh này." Aldrich nói.
Giọng nữ im lặng vài giây, bật cười nói: "Được rồi, ta sẽ cho ngươi ba ngày, thế nhưng chúng ta cần ký kết một khế ước nghiêm khắc nhất, nếu như ngươi thất tín, ta sẽ đính linh hồn của ngươi lên Thần hỏa Thống Khổ, thiêu đốt mười ngàn năm."
"Thành giao!" Aldrich gật đầu nói.
...
Liễu Bình nhìn chăm chú thẻ bài.
Ánh sáng vàng kim quanh người Yana đều tối đi, con rắn kia cũng ủ rũ xuống.
"Ta ngủ một lát, ngươi cần phải cẩn thận hơn, nếu không rất có thể bị đối phương bắt được, như vậy sẽ sống không bằng chết."
"Ta không phải là đối thủ của tên kia sao?" Liễu Bình hỏi.
"Đối phương chính là Thẻ bài sư Tinh Thần chân chính, đã tới nhị tinh, nói cách khác, bên người tên đó có ít nhất hai vị Anh linh, tuyệt đối không nên cứng đối cứng."
Yana nói xong liền nhắm mắt lại, đứng im tại chỗ bất động.
Liễu Bình bỗng nhiên cảm ứng được một luồng khí tức, đang định ngẩng đầu lên thế nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Cùng lúc đó...
Một bóng người xuất hiện trên bầu trời.
Đó là một người đàn ông gầy như que củi, làn da có màu xám trắng, nhìn qua giống như là người chết vậy.
Hắn ta cầm một tấm thẻ bài, quan sát thị trấn phía dưới.
Thị trấn phía dưới cùng bức vẽ thị trấn có trên thẻ bài giống nhau như đúc.
"Chính là nơi này."
"Thật sự kỳ quái... cho dù sử dụng tấm thẻ bài có cấp bậc Tinh Thần này, cũng chỉ có thể điều tra tới thị trấn nhỏ này thôi sao? Chẳng lẽ không thể khóa chặt người biết được tin tức về tấm thẻ bài kia hay sao?"
"Xem ra, muốn chuyển chức làm chức nghiệp của thời đại Ác Mộng, cũng không phải là một chuyện đơn giản."
Hắn ta lắc đầu, rơi vào đường cái của thị trấn này.
Vừa rồi khi trên bầu trời, hắn ta đã thấy rõ toàn cảnh thị trấn này, tòa thị trấn này rõ ràng chỉ là một thị trấn cực kỳ bình thường mà thôi.
Trong văn minh tu hành này, nó không có bất cứ sự thu hút nào cả.
Nơi này sẽ có tình báo về tấm thẻ bài kia sao?
Hắn ta tùy ý xoay người, nhìn về phía tiệm thợ rèn bên đường.
Một thợ rèn đang thành thạo rèn sắt.
"Xin chào, làm phiền một lát, ta muốn nghe ngóng tin tức nào đó tại nơi này, thì nên hỏi người nào vậy?" Hắn ta hỏi.
Thợ rèn dùng khăn mặt lau mồ hôi, nói: "Nghe ngóng tin tức sao? Loại chuyện này đương nhiên phải đi quán rượu rồi, tên tiểu nhị ở đó rất thông minh lanh lợi, mỗi ngày đều tiếp đãi khách nhân từ nam ra bắc, tin tức linh thông nhất."
Tên kia ngẫm nghĩ một lát, gật đầu nói: "Cũng đúng."
Hắn ta dọc theo con đường này tiếp tục tiến lên, đi về phía quán rượu.
Cùng lúc đó.
Quán rượu.
"Thợ rèn đã trả lời vấn đề của người kia, rồi khuyên hắn ta tới tìm ngươi hỏi tin tức." Đội trưởng nói.
"Rõ." Liễu Bình nói.
Hắn lấy ra một lá phù truyền tin, thấp giọng nói: "Ngươi trở lại một chuyến, nơi này cần ngươi hỗ trợ."
Nói xong, thả tấm phù truyền tin bay đi.
"Ngươi đang làm gì vậy?" Ông lão tóc trắng hỏi với vẻ hứng thú.
Liễu Bình đi tới trước mặt ông lão, nói: "Các hạ, ngươi có biết tại sao mỗi ngày ngươi đều không làm chuyện gì cả, luôn luôn đi tới quán rượu tại giới phàm tục hay không?"
"Vì sao?" Ông lão hỏi.
Liễu Bình nhoẻn miệng cười, nói: "Ta chỉ là một tiểu nhị mà thôi, làm sao lại biết chuyện như vậy."
Nói xong, hắn lại truyền âm cho đối phương: "Bởi vì ngươi đã chết, linh hồn của ngươi bị điều khiển, tại thế giới Tử Vong biểu diễn một vở kịch hắc ám, để cho Thần linh lựa chọn ra nô lệ thích hợp."
Ông lão đang định nói cái gì đó, thế nhưng khi nghe được lời truyền âm của hắn, toàn thân chấn động, lập tức sững sờ tại chỗ, bất động.
Trong hư không, từng nhóm chữ nhỏ xuất hiện:
[Bởi vì ngươi tiết lộ, người tu hành trước mắt đã biết được chân tướng, kịch bản trên người hắn ta bắt đầu sụp đổ.]
[Cơ chế xử lý nhằm vào sự kiện này đang được kích hoạt.]
[Bởi vì kịch bản đã từng sụp đổ nhiều lần, làm cho cơ chế xử lý được tối ưu hóa, quá trình xử lý lần này sẽ có tốc độ rất nhanh.]
[Kẻ Truy lùng sắp tới, Thẩm Phán giả đã sẵn sàng.]
[Lặp lại lần nữa, Kẻ truy lùng sắp tới, Thẩm Phán giả đã sẵn sàng.]
[Thời gian còn lại: Năm phút.]
[Bắt đầu đếm ngược.]
[04: 59]
[04: 58]
[04: 57]
[...]
Những chữ nhỏ này hiện lên rất nhanh.
Liễu Bình nhắm mắt lại, hồi tưởng những hành động khi trước của Vương Thành.
Đúng vậy.
Khi đó, Kẻ truy lùng cũng không biết Vương Thành chết như thế nào.
Nói cách khác...
Nó chỉ biết đã có vấn đề phát sinh, cho nên chạy tới kiểm tra, muốn biết rõ nguyên nhân là gì.
Như vậy thì đúng rồi.
Liễu Bình xoay người, yên lặng đi xuống dưới lầu, lại đứng trước cửa quán rượu.
Một phút trôi qua.
Thời gian âm thầm trôi qua, yên tĩnh yên lặng.
Một lát sau, Tên Thẻ bài sư giống như người chết kia cũng đi tới quán rượu.
"Khách quan, mời ngài vào trong." Liễu Bình cười nói.
Hắn nhìn về phía hư không, từng hàng chữ nhỏ dừng lại tại đó:
[Thời gian còn lại: 03: 37.]