Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 219: "Trận chiến cuối cùng!"

Chương 219: "Trận chiến cuối cùng!"
Hắn bỗng nhìn về phía hư không.
Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện, hiện lên trong hư không:
[Ngươi dùng phương thức có tính kiến lập để sáng tạo ba loại bí thuật, tạo thành một môn Thần kỹ.]
[Xin hãy đặt tên cho Thần kỹ này.]
Liễu Bình suy nghĩ một giây.
"Thôi được rồi, lần này đơn giản hơn đi."
"Thần kỹ này cần phải tiêu hao lượng lớn tuổi thọ, nói cách khác, người sử dụng nó, sẽ tiến vào Hoàng Tuyền sớm hơn so với những người khác, rơi vào trong Vong Xuyên, đầu thai chuyển sinh."
"Ta muốn gọi nó là..."
"Thần kỹ Hoàng Tuyền đạo: Vong Xuyên."

Trên bầu trời.
Một cô bé đang bay lượn.
Nàng bay trên sa mạc vô biên vô hạn, cuối cùng mới thấy được mục đích của mình.
"Kỳ lạ, người đâu?"
Cô bé thì thào một câu, bóng người hạ xuống phía dưới.
Trong sa mạc yên tĩnh, cũng không có những người khác, chỉ có một con robot hình người cao mấy chục mét đang đứng tại nguyên chỗ.
Cô bé rơi xuống, hết nhìn đông tới nhìn tây, lớn tiếng nói: "Liễu Bình?"
Liễu Bình cũng không ở nơi này.
Mà con robot hình người kia lại phát ra nững tiếng ồm ồm: "Andrea, ngươi có tìm được kho đạn dược của ta hay không?"
Cô bé ngẩng đầu nhìn tới, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt điện tử của con robot kia.
"Hắn đã sửa chữa ngươi rồi sao? Hắn đi nơi nào?" Cô bé lớn tiếng hỏi.
"Hắn đi vội vội vàng vàng, cho nên để ta ở nơi này chờ ngươi, thuận tiện chờ tới kho đạn của ta." Con robot hình người nói.
Nó vươn tay ra, ngay lập tức có một màn hình ánh sáng dài mấy mét xuất hiện trên tay của nó.
Màn hình lóe lên, phát sáng.
Liễu Bình xuất hiện tại chính giữa màn hình.
Mà ở xung quanh hắn, vô số yêu ma quỷ quái vây quanh hắn, kích động la hét:
"Ý chí Thế giới!"
"Thần kỹ đã hoàn thành, nó đi tìm viện binh rồi!"
"Chúng ta được cứu rồi!"
Liễu Bình lại thở dài.
"Thế nào? Tại sao ta lại cảm thấy ngươi hơi tiếc nuối chứ?" Một cô gái mặc bộ nghê thường hỏi.
"Môn Thần kỹ này, đúng là có thể triệu hồi những tồn tại trong Hoàng Tuyền tới đây, thế nhưng khác với những thuật pháp triệu hồi khác đó là chúng ta cần tiến hành giao lưu, ký kết khế ước, thành lập quan hệ đồng minh với triệu hồi Linh trước." Liễu Bình giải thích, nói.
"Ý của ngươi là, chúng ta không có thời gian đi tìm những tồn tại mạnh mẽ trong Hoàng Tuyền, sớm liên lạc với bọn họ sao?" Thiên nữ hỏi.
"Đúng, chúng ta và tồn tại trong Hoàng Tuyền, giống như những người xa lạ vậy."
"Mặc dù chúng ta có thể triệu hồi bọn họ, thế nhưng bọn họ có muốn hỗ trợ chiến đấu hay không còn khó nói." Liễu Bình nói.
Hắn vỗ tay một cái, nói: "Thôi được rồi, chúng ta cũng không cầm cố chấp với môn Thần kỹ này, dù sao Ý chí Thế giới đã rời đi, chắc hẳn là nó sẽ tìm tới viện binh mạnh mẽ."
Lúc này, tiếng sấm sét trên bầu trời dần dần trở nên thưa thớt.
Đám quỷ quái phấn chấn tinh thần, bọn chúng dùng toàn lực chống lại lôi kiếp, tới mức toàn bộ lôi kiếp đều bị bọn chúng đón đỡ được.
Cuối cùng.
Tiếng sấm kết thúc.
Liễu Bình giơ cao tay trái lên.
Trên tay hắn, chiếc găng tay đỏ sậm bỗng nhiên chấn động.
Vô số luồng sáng từ sau lưng Liễu Bình bay ra ngoài, như từng luồng sao băng thoáng qua đã biến mất, nhập vào bên trong găng tay màu đỏ sậm.
Khi toàn bộ luồng sáng đều tan biến, Liễu Bình nhìn qua cũng ung dung hơn nhiều.
Hắn đi tới mấy bước, ôm quyền với đám quỷ quái:
"Cũng may mà có mọi người giúp ta chống lại Thiên kiếp, vừa rồi mọi người cũng thấy đấy, Ý chí Thế giới đã đi liên lạc với những thế giới trong Luân hồi đạo khác."
Đám quỷ quái liên tục hoan hô.
Thân hình Liễu Bình hơi rung, bay lên không trung, cao giọng nói: "Thế nhưng các ngươi cũng biết, trận quyết chiến giữa Nhân tộc cùng Yêu ma đã bắt đầu, lần này, chỉ có mười người sống tới cuối cùng, mới có thể bị người khống chế nơi này dẫn đi, linh hồn những người khác đều sẽ bị ăn sạch!"
Đám quỷ quái yên lặng.
Chỉ có mười người sống tới cuối cùng, mới có thể đi làm nô lệ.
Còn lại đều bị ăn sạch.
Ai mà muốn đối mặt với loại tuyệt cảnh này chứ?
Ánh mắt của Liễu Bình đảo quá đám quỷ quái.
"Các ngươi... muốn bị ăn sao?" Hắn cười nói.
Đám quỷ quái càng yên tĩnh hơn.
"Khi Ý chí Thế giới xuất hiện mới vừa rồi, không phải muốn ngươi kéo dài thời gian sao?" Quỷ mặt xanh nanh vàng hỏi.
"Chỉ một mình ta xuất hiện, có lẽ không thể trấn áp được những tên kia, cần một vài thủ hạ, cùng một chỗ tiến vào chiến trường... Các vị, đây là một trận chiến cuối cùng, nếu như các ngươi muốn trở về Lục đạo Luân hồi, hãy đi theo ta."
"Đi nơi nào?" Con quỷ mặt xanh nanh vàng hỏi.
Liễu Bình nhìn Thiên nữ, hỏi: "Địa điểm quyết chiến ở nơi nào?"
"Vạn trượng bình nguyên." Thiên nữ nói.
"Hóa ra là ở nơi đó..."
Trong ánh mắt Liễu Bình xuất hiện vẻ nhớ lại.
Đúng vậy.
Vùng bình nguyên đó, chính là bình nguyên mà trận quyết chiến Nhân Ma đã diễn ra những năm đó.
Liễu Bình bay tới, điều khiển một vài chỉ lệnh đối với robot hình người, sau đó lớn tiếng nói với đám quỷ quái:
"Các vị, ta sẽ dùng chiến đấu tới quyết định vận mệnh của bản thân!"
"Đây là trận chiến cuối cùng, heienj tại ta cần phải chạy tới nơi đó, kéo dài thời gian vì để cứu vớt thế giới này."
"Vở kịch hắc ám này, đã tới thời điểm kết thúc, nếu như các ngươi không muốn biến thành đồ ăn cho những con ma quỷ dị giới, vậy hãy đi theo ta đi!"
Hắn bay lên không trung, hóa thành một luồng sáng, bay về phía sâu trong bầu trời đêm.
Thiên nữ mặc bộ nghê thường cũng theo sát phía sau hắn.
Sau đó...
Đám quỷ quái phát ra những tiếng kêu gào.
"Đều tới! Tất cả mọi người!"
"Tìm thêm nhân thủ, cùng đi..."
"Những tên không tham dự Thiên kiếp lần này, có lẽ cũng không cam lòng bó tay chịu trói chứ!"
"Gọi bọn chúng!"
"Đang gọi đây, bọn chúng đều tới!"
"Ai không đi liều một lần, kẻ đó chờ đợi bị ăn sạch đi!"
"Đi!"
"Trận chiến cuối cùng!"
"Làm cho chúng ta rời khỏi đêm tối vĩnh hằng này đi!"
"Cùng đi theo hắn đi!"
"Lên!"
"Chúng ta đều lên!"
Vô số quỷ quái hiện lên trong hư không, lít nha lít nhít đứng đầy sa mạc, ngay sau đó...
Bọn chúng gào thét bay lên không trung, như là thiên quân vạn mã, bay theo luồng sáng trên bầu trời đêm đen kịt kia.
Trong màn hình, mọi cảnh tượng đều biến mất.
Andrea xem hét, thở phào nhẹ nhõm, nói: "Ta hiểu rồi, này, cho ngươi cái này."
Cô bé lôi một vật thể hình chữ nhật cao hơn chục mét, nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Robot hình người khổng lồ quét qua, nói:
"Phát hiện vật phẩm có thể sử dụng: Kho đạn siêu phụ tải."
"Vật phẩm trang bị: Vũ khí hạt nhân chiến thuật mini, hai trăm ba mươi lăm quả."
Robot khổng lồ vươn cánh tay ra, đặt lên trên vật thể kim loại hình chữ nhật kia.
Vật thể kim loại hình chữ nhật phát ra những tiếng vang tạch tạch, ngay lập tức treo lên bên ngoài cánh tay của robot, rồi lại bị nhồi vào bên trong cánh tay đó.
"Robot chính thức tiến vào hình thái chiến đấu hoàn chỉnh!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất