Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 253: "Chúng ta đi kích hoạt máy móc..."

Chương 253: "Chúng ta đi kích hoạt máy móc..."
Trước cửa hàng bách hóa đang bốc cháy.
Bóng người Liễu Bình lại xuất hiện một lần nữa.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ bốc lửa hiện lên trước mặt hắn:
[Ngươi thu được lực lượng dành riêng cho Kỵ sĩ: ]
[Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét (sơ cấp).]
[Thuyết minh: Ngươi có thể triệu tập bất cứ vật phẩm nào trong phạm vi bốn mươi mét, làm cho vật phẩm đó xuất hiện tại bất kỳ vị trí nào trong phạm vi bốn mươi mét lấy ngươi làm tâm điểm.]
Liễu Bình đọc xong, hỏi cô gái bên người:
"Ngươi đi trong bao lâu?"
"Về sớm hơn ngươi một giây đồng hồ." Tiêu Mộng La nói.
"Thế nào rồi?"
"Lên cấp, hiện tại ta đã là cung tiễn thủ chính thức."
Tiêu Mộng La tiện tay rút một mũi tên ra, lại có một luồng sáng xanh lam nhạt ẩn hiện ở trên mũi tên.
Liễu Bình gật đầu, đưa mắt về phía hư không.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên ở đó:
[Chúc mừng.]
[Ngươi đã trở thành Kỵ sĩ chính thức.]
[Thuộc tính nhân vật của ngươi như sau: ]
[Thẻ bài: Kỵ sĩ.]
[Tên: Liễu Bình.]
[Cấp bậc: 2.]
[HP: 10.]
[Lực công kích: 12.]
[Hồn lực: 11/11.]
Liễu Bình đọc toàn bộ.
Hắn cảm thấy, lực lượng trong cơ thể mình đã mạnh hơn, sức sống cũng cao hơn rất nhiều, về phần hồn lực...
Dựa vào lần lên cấp này, hồn lực hồi đầy, đồng thời tăng thêm một điểm.
"Hỗ trợ chúng ta tăng lên tới chức nghiệp chính thức, không biết sau đó lại muốn chúng ta giết chết quái vật nào nữa đây." Tiêu Mộng La thấp thỏm nói.
"Chắc hẳn là một loại quái vật rất khó chơi." Liễu Bình nói.
Hắn vừa nói xong, ống dẫn kim loại lại xuất hiện trước mắt hai người.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên:
"Trạng thái chiến tranh đã thay đổi."
"Đám ma quỷ đã kết thúc việc đồ sát, bắt đầu tiến hành tìm kiếm toàn diện."
"Sự kiện đã đi tới hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm."
"Các ngươi cần đi vào cửa hàng bách hoa ngay lập tức, kích hoạt máy móc thủ vệ dự bị tại kho vàng dưới mặt đất, được ẩn giấu bên trong đài phun nước lộ thiên khu vực trung ương của cửa hàng."
Thì ra là thế, trong cửa hàng bách hóa này lại có máy móc vệ binh chuyên môn bảo vệ kho vàng!
Có thể được đặt tại trước kho vàng, làm công việc canh gác, có lẽ lực lượng của máy móc vệ binh kia vẫn rất có thể mong đợi.
Ít nhất nó mạnh hơn dân chúng bình thường nhiều.
Liễu Bình nhìn thoáng qua cửa hàng bách hóa đang cháy hừng hực kia, nói: "Chúng ta cần tìm tới một con đường đi vào bên trong!"
"Ta biết." Tiêu Mộng La nói.
"Ngươi biết?" Liễu Bình kinh ngạc hỏi lại.
"Đúng vậy, ta khai hóa nguyên tố Phong, có thể cảm ứng được sự lưu động của gió... phía nam khu vực này, đã bị cháy thủng một con đường, chúng ta có thể xông đi vào." Tiêu Mộng La nói.
"Đi!"
Hai người tăng tốc bước chân, nhanh chóng đi vào phía nam bách hóa.
Nơi này đã bị đốt rụi gần hết, vách tường bị lửa mạnh lẫn khói đặc hun đen kịt đã lung lay sắp đổ, trên mặt đất có rất nhiều hài cốt đã bị đốt cháy khét.
Hai người tăng thêm tốc độ, xông vào bên trong, cẩn thận vượt qua bức tường cao, rơi vào trong mặt cỏ tại khu lộ thiên trong cửa hàng.
"Suối phun ở kia." Tiêu Mộng La nói.
"Nhìn thấy rồi."
Hai người nhanh chóng chạy về phía suối phun, đột nhiên Liễu Bình cảm thấy nguy hiểm, lôi Tiêu Mộng La nhảy chếch về phía bên cạnh...
Ầm!
Mặt đất chấn động.
Một người khổng lồ mặc bộ giáp toàn thân rơi vào khu vực mà hai người vừa mới chuẩn bị bước vào.
"Hai tên cặn bã, tại sao các ngươi lại tới nơi này? Nói ra bí mật của các ngươi, ta có thể làm cho các ngươi không phải chịu đau đớn khi linh hồn bị vỡ vụn." Người khổng lồ ồm ồm nói.
Tiêu Mộng La không nói lời nào, giơ cung tiễn trong tay lên rồi bắn.
Vù vù vù...
Liên tiếp bảy, tám mũi tên bay vụt ra ngoài, đâm trúng áo giáp trên người người khổng lồ, phát ra những tiếng leng keng.
Người khổng lồ vẫn không nhúc nhích, quan sát hai người, nói: "Để ta xem xem nào... hóa ra là một cung tiễn thủ chính thức, cùng với một Kỵ sĩ chính thức nữa."
"Lực công kích của Kỵ sĩ cấp thấp sẽ không vượt qua mười hai, cung tiễn thủ sao, khoảng mười lăm, lực công kích của các ngươi đều không vượt quá hai mươi, như vậy thì ngay cả bộ giáp này của ta, các ngươi đều không thể phá được."
"Quá yếu, không chút thú vị gì cả."
Nó hơi uể oải, buông chiếc rìu chiến hai lưỡi dài khoảng năm mét trên tay xuống.
Tiêu Mộng La cũng không bắn tên nữa, tựa bên người Liễu Bình, hỏi: "Làm sao bây giờ?"
Liễu Bình nhìn chằm chằm quái vật, cũng không nói gì.
Bỗng nhiên, hư không phía sau hai người tách ra, ống kim loại lại xuất hiện, dùng giọng lạnh lẽo nói:
"Phát hiện Thiết Giáp Ma Cự Nhân."
"Với thực lực của chức nghiệp giả chính thức, không có cách nào chống lại Thiết Giáp Ma Cự Nhân."
"Độ khó của nhiệm vụ trước mắt là: Không thể hoàn thành."
"Căn cứ vào tình huống trước mắt, các ngươi không thể chạy trốn."
"Ngoài ra, hệ thống cần phải đánh thức máy móc vệ binh dự bị, hệ thống đã không còn bất cứ người nào có thể sử dụng rồi, xin các ngươi hãy dùng toàn lực hoàn thành nhiệm vụ này, đây cũng là hi vọng cuối cùng."
Sắc mặt Tiêu Mộng La trở nên tái nhợt.
Rõ ràng mình đã chuyển vận nguyên tố Phong vào trong mũi tên rồi.
Loại mũi tên khai hóa nguyên tố này, ngay cả nhà tầng đều có thể bắn ra một lỗ thủng lớn, lại không cách nào tạo thành tổn thương hữu hiệu đối với con Ma Cự Nhân kia chút nào cả.
Tạm thời không nói tới thắng bại...
Dựa theo lời nói của hệ thống phòng ngự thành thị, mình đã không cách nào chạy trốn.
Cô cắn răng, rút một mũi tên từ phía sau lưng ra, đặt lên dây cung, nói: "Liễu Bình, chúng ta phải chiến tử ở nơi này rồi."
"Không." Liễu Bình nói nhỏ.
Hắn hạ giọng, nói: "Ngươi có phát hiện hay không, nó không biết chúng ta muốn làm gì, cho nên chúng ta vẫn còn có một cơ hội duy nhất."
Tiêu Mộng La hơi ngẫm nghĩ, con mắt phát sáng lên, nói: "Chúng ta đi kích hoạt máy móc..."
"Xuỵt, nó chắc chắn sẽ ngăn cản chúng ta, như vậy hãy để ta ngăn cản nó lại, ngươi lựa chọn thời cơ đi vòng qua, hoàn thành nhiệm vụ này." Liễu Bình nói.
"Ngươi đánh với nó?"
"Đúng, cái tên này quá nguy hiểm, ngươi lại không phải là chức nghiệp cận chiến, không nên tiến lên thì tốt hơn, hãy phụ trách hoàn thành nhiệm vụ đi."
Tiêu Mộng La chăm chú nhìn Liễu Bình một lát với đôi mắt mỹ lệ, nói:
"Ngươi đã bị người khác giết chết, đi vào trong Vĩnh Dạ, chắc hẳn khi ngươi còn sống, vẫn không có cướp được cô gái kia chứ... nếu như chúng ta còn có thể sống sót, ta sẽ hẹn hò với ngươi, Liễu Bình."
Liễu Bình giật mình.
Mà đối diện hai người, cái tên Ma Cự Nhân bắt đầu gia tốc phóng tới nơi đây.
Liễu Bình cũng không kịp nói thêm cái gì, đẩy Tiêu Mộng La ra ngoài, quát khẽ: "Tránh ra càng xa càng tốt, chú ý tìm đúng thời cơ."
Tiêu Mộng La gật đầu với hắn, quay người chạy về một phương hướng khác.
Liễu Bình nhìn về phía Ma Cự Nhân đang lao nhanh về phía mình.
Hắn rút Sương Lãnh Điểu từ sau lưng ra, dùng toàn lực súc tích lực lượng, đồng thời dưới chân có vô số phù văn kỳ dị xuất hiện, liên tục xoay tròn.
Trong nháy mắt, toàn bộ phù văn khuếch tán ra, tạo thành một vòng tròn có bán kính là bốn mươi mét, với Liễu Bình là tâm điểm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất