Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 99: Cựu thần phản bội

Chương 99: Cựu thần phản bội
Lúc đầu chỉ muốn cứu Lý sư tỷ một lần, thuận tiện giết vài người, lấy chút ít tiền tiêu, ai mà biết lại nhận được Thần đan, còn có thể lấy được một thanh Thần kiếm!
Làm phụ nữ thật sự thoải mái như vậy sao?
Ngừng!
Nghĩ tiếp nữa quá nguy hiểm!
Liễu Bình ho nhẹ, chợt thấy không ổn, lại phát ra tiếng cười như chuông bạc, nói:
"Sư huynh, ngươi tốt với ta như vậy, là muốn làm đạo lữ của ta sao?"
Đại sư huynh thấy hắn sửng sốt, lập tức bồi thêm: "Điều kiện của ta là, ban Thần kiếm trấn phái là Ly Sầu cho ta, bởi vì ta biết muội vẫn luôn thích thanh kiếm này."
Liễu Bình đang định nói chuyện, ánh mắt bỗng ngưng tụ lại.
Trên đỉnh đầu của Đại sư huynh, có một hàng chữ nhỏ mà đỏ máu:
[Danh hiệu: Cao thủ bắt linh; Thực lực: Hóa Thần.]
[Thuyết minh: ? ??]
Trong thế giới Tu Hành, chưa từng xuất hiện hai chữ Bắt linh này.
Nói cách khác...
Người trước mặt, rất có khả năng không phải là người của thế giới Tu Hành?
Nếu như hắn ta không phải là người của thế giới Tu Hành, cũng không phải người trong môn phái, như vậy, mục đích mà hắn ta tiếp cận Lý Trường Tuyết, là cái gì?
Vừa giết người, vừa giải độc, còn dâng Thần khí lên nữa.
Liễu Bình bỗng cảm thấy một cảm giác cực kỳ căng thẳng xuất hiện, làm cho cả người đều bắt đầu run nhẹ.
Hắn cảm thấy.
Từ khi thức tỉnh tới nay, chân tướng được ẩn giấu trong sương mù dày đặc, có vẻ như đã cách mình rất gần.
Loại cảm giác này, giống như là lần đầu tiên chứng kiến cảnh giết người, lần đầu tiên bị người bao vây, lần đầu tiên chứng kiến thế giới bên ngoài sụp đổ.
Liễu Bình điều chỉnh hô hấp, thần thái dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh.
"Đại sư huynh, ta cũng có một thứ muốn đưa cho ngươi." Hắn nói.
"Ồ?" Lần đầu tiên, Đại sư huynh lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó hắn ta nói: "Muội chuẩn bị đưa ta cái gì?"
Liễu Bình liếc nhìn về phía bụi mù sau lưng.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt liên tục xuất hiện:
[Mười giây sau, cựu thần thời đại Ác Mộng sẽ được triệu hồi trở lại nơi này.]
Thực ra, đã đối mặt với quái vật này một lần rồi.
Nếu như "Sơ Diễn Giả" đã có hiệu quả một lần rồi...
Liễu Bình lấy một túi trữ vật ra, liên tục đổ linh thạch ra bên ngoài.
"Muội đang làm gì vậy? Chẳng nhẽ muốn cho ta số linh thạch này?" Đại sư huynh tò mò hỏi.
Liễu Bình lắc đầu, mặc cho linh thạch rơi ào ào trên mặt đất, dần dần bao phủ mắt cá chân, đầu gối của hắn.
Rất nhanh.
Một ngọn núi linh thạch được chồng chất trước mặt hai người.
Liễu Bình thu hồi túi trữ vật, nói:
"Hai chọn một."
"Có hai lựa chọn sao?" Đại sư huynh hỏi.
"Đúng." Liễu Bình nói.
"Theo thứ tự là thứ gì?" Đại sư huynh hỏi tiếp.
"Lựa chọn đầu tiên, ta đưa ngươi một lần tử vong; lựa chọn thứ hai, ngươi phải nói cho ta biết, Bắt linh là chuyện gì."
Liễu Bình vừa nói vừa nhìn về phía bụi đất nơi xa, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện ở nơi đó"
[Danh hiệu 1: Thẩm Phán giả.]
[Danh hiệu của Vĩnh Dạ.]
[Làm việc cho Thần linh, dựa theo yêu cầu của Thần linh, hoàn thành mọi việc trên mặt đất.]
[Danh hiệu 2: Chúa tể Ba Hành trong Ác Mộng, thực lực: ? ??]
[Thuyết minh: Người có dnh hiệu này, là chúa tể chú ngữ hệ hỏa, bản thân sẽ không bị vật lý lẫn ma pháp làm tổn thương, sở thích nuốt vạn vật cùng chúng sinh ẩn chứa lực lượng kỳ dị.]
[Pháp tắc Hỏa cùng Hủy Diệt đều phủ phục dưới chân của nó, nó là cựu thần thời đại Ác Mộng.]
Con quái vật kinh khủng kia trở về!
Đại sư huynh run lên, không nhịn được mà hét: "Không thể nào, tại sao mà muội biết...]
Hắn ta đang định làm cái gì đó, thế nhưng thần sắc lại hơi đổi, lùi về phía sau vài bước với vẻ cảnh giác.
Trong bụi mù phía sau lưng Liễu Bình, một bóng hình khổng lồ được màn sương âm u bao phủ dần dần xuất hiện.
Lúc này, khoảng cách giữa song phương đã rất gần, tới mức coi như cách sương mù nồng đậm, vẫn có thể thấy được hình dạng đại khái của nó.
Đây là một quái vật hình người có làn da xám xịt.
Đầu nó có hai sừng, hai mắt bị từng sợi chỉ xám khâu kín lại, bốn cánh tay dài nhỏ của nó rủ xuống tận mắt cá chân, khi di chuyển thì sử dụng cả tay lẫn chân.
Một luồng khí tức quỷ dị từ trên thân quái vật tản ra, làm cho bốn phía đều trở nên yên tĩnh.
Trong không gian yên tĩnh, quái vật cuisd dầu xuống.
Từng sợi chỉ xám nhanh chóng bị kéo căng ra, lộ ra đôi mắt đầy dung nham sôi sùng sục của nó.
Đôi mắt ngập tràn khí tức hủy diệt của nó đang nhìn về phía Đại sư huynh.
"Nói đi, Đại sư huynh, ngươi dự định lựa chọn là cái gì." Liễu Bình nói.
Con quái vật kinh khủng này...
Nó thích nuốt vạn vật cùng chúng sinh ẩn chứa lực lượng kỳ dị.
Linh thạch, coi như là vật ẩn chứa lực lượng.
Mà Đại sư huynh, tu vi của hắn ta đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần, mình không thể đánh thắng được hắn ta, thế nhưng hắn ta lại đủ để thu hút sự chú ý của quái vật.
Đại sư huynh nhìn Liễu Bình, lại nhìn về phía quái vật sau lưng nàng ta, trên mặt lộ vẻ khó có thể tin.
"Không thể nào, tại sao nó lại nghe lời của ngươi, ngươi là kẻ nào!" Hắn ta vừa lùi về phía sau, vừa nói.
"Còn không nói? Xem ra ngươi đã lựa chọn rồi." Liễu Bình thản nhiên nói.
Hắn tránh đường cho quái vật.
Mũi con quái vật kia giật giật, đầu dần dần cúi xuống, nhìn thẳng về phía ngọn núi linh thạch trên mặt đất, cùng với Đại sư huynh phía xa xa...
Quái vật hưng phấn gào thét.
Một vật, một người.
Đều là đồ ăn mà nó yêu thích.
Đại sư huynh thấy vậy, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại...
Lúc này không tin cũng không được.
"Chờ đã, tồn tại vĩ đại thời đại trước, ngươi không thể ăn ta, ta có thân phận hoàn toàn khác biệt với chúng sinh!" Đại sư huynh quát lớn.
"... Chứng minh đi..." Quái vật dùng âm thanh trầm thấp mà nặng nề nói.
Đại sư huynh nắm chặt thứ gì đó trong hư không, rút ra một tấm thẻ bài màu xanh sẫm, nắm chặt trên tay, giơ lên cao cao.
"Tấm thẻ bài này có thể chứng minh, ta chính là môn đồ của Nữ sĩ, tới đây tìm kiếm một tấm thẻ bài hợp cách cho Nữ sĩ." Đại sư huynh nói.
Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ kia.
Trên tấm thẻ có vẽ một bức tượng, một bức tượng phụ nữ mặc một bộ trường bào màu sắc rực rỡ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất