Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi

Chương 397: Vệ Giới PK Công Tử Diễn

Công Tử Diễn nhanh chóng phát hiện một điều, với thực lực của mình mà lại có dấu hiệu thua thiệt, cách một cánh cửa, trong mắt nàng ấy đầy sự khó tin.

Thực lực của Vệ Giới lại còn hơn nàng ấy sao?

Thậm chí còn không chỉ cao hơn một chút mà là sự chênh lệch cấp bậc vô cùng rõ ràng.

Phải biết là một cấp bậc có mười sao, mà giờ nàng ấy đã đến mặc giai chín sao, vậy Vệ Giới thì sao?

Thực lực của Vệ Giới đã đến thiên giai rồi sao?

Trong mắt Công Tử Diễn hiện lên sự khó tin, khi Vệ Giới bắt đầu tấn công nàng ấy lần thứ năm thì nàng ấy đột ngột mở cửa phòng ra, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Vệ Giới. Nàng ấy nhìn hắn một hồi lâu rồi mới nhếch miệng lên một vòng cung.

“Nàng đang tự tắm rửa, giờ thì Phượng vương điện hạ cao quý yên tâm rồi chứ?”

Vệ Giới nhướng mày kiếm, sắc mặt khẽ thay đổi. Công Tử Diễn bước ra ngoài, hắn nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, lại nhìn theo Công Tử Diễn đã rời đi, đột nhiên cảm giác trên mặt nóng rát.

Vậy là, hắn vừa bị nam nhân này khinh thường hả?

Ba năm trước, hắn ngu dốt làm hại chết nàng, ba năm sau khi nàng bị lăng nhục, hắn thậm chí còn không nghĩ đến, trinh tiết quan trọng với một nữ nhân như vậy, ngay cả hắn, nàng cũng không cần thì sao lại để nam nhân khác giúp được?

Đây có phải gọi là quan tâm quá ắt loạn không?

Vì quá quan tâm đến nàng mà quên đi những điều theo lẽ thường rồi?

Vệ Giới phiền não nhíu mày, đột ngột xoay người đi theo hướng Công Tử Diễn vừa rời đi.

Trong phòng khách, Ngọc Ngân đang nhàm chán đếm cừu thì nhìn thấy Công Tử Diễn bất ngờ xuất hiện, hắn ta bật người khỏi chỗ ngồi ngay.

“Công Tử Diễn, ngươi đứng lại, trẫm có chuyện muốn hỏi ngươi.”

Người kia lạnh lùng đảo mắt qua mặt hắn ta, trên gương mặt tuấn mỹ khó phân được nam nữ hiện lên vẻ mất kiên nhẫn: “Cái gì?”

Ngọc Ngân coi như không nhìn thấy sự thô lỗ của Công Tử Diễn, kích động nhìn nàng ấy: “Ta hỏi ngươi, ngươi có biết Hoa Nhan không?”

Công Tử Diễn hừ lạnh một tiếng: “Không biết, ngươi tìm lầm người rồi.”

Ngọc Ngân nghe vậy vẫn không bỏ ý định, mở to hai mắt nhìn: “Sao lại có thể được chứ? Ngươi đừng gạt ta, ta đã điều tra rồi, quan hệ của ngươi và Hoa Nhan không bình thường đâu, lần này ta đến Bất Dạ thành là vì điều này đây, giờ ngươi lại nói không biết, lừa quỷ hả!”

Công Tử Diễn liếc hắn ta một cái như nhìn kẻ ngốc: “Con mắt nào của ngươi nhìn thấy quan hệ của ta và nàng không bình thường?”

“Ta… ta…” Đáng thương cho Ngọc Ngân bị Công Tử Diễn ép đến mức ta ta nữa ngày cũng không nói được vì sao.

Vì tất cả những gì điều tra được trước đây đều chứng minh là Công Tử Diễn có quan hệ với Tử Hoàng cung, có quan hệ với Hoa Nghiêu, chỉ là chưa có chứng cứ chứng minh hắn có quan hệ trực tiếp với Hoa Nhan.

Nhưng căn cứ theo những tung tích trước đây của hắn đều không hẹn mà cùng liên hệ Hoa Nhan với hắn, sao hắn ta lại không thể nghĩ đến điểm này được chứ?

Nhưng nghĩ thì nghĩ, nếu nói ra cũng thất thố quá, hắn ta cũng đâu thể nói cho người trước mặt là vì ngươi có quan hệ với Tử Hoàng cung và Hoa Nghiêu chứ?

Cũng quá vô lý rồi!

Ngay lúc Ngọc Ngân đang đổ mồ hôi đầy đầu thì Vệ Giới đã lẳng lặng xuất hiện, nhìn thấy Công Tử Diễn, trên gương mặt tuấn tú hiện lên một tia lạnh lùng: “Bổn vương cũng muốn biết, ngươi là Linh Diên có quan hệ gì?”

Công Tử Diễn thật sự bị hai nam nhân ngu ngốc trước mặt chọc khóc rồi, mà Ngọc Ngân như đã được hóa giải nguy cơ rốt cuộc cũng có thời gian hỏi Vệ Giới: “Trời ạ, ngươi nói vị đại mỹ nhân kia chính là vương phi của ngươi hả?”

Lúc Ngọc Ngân đến thì nàng đã được hỏa phượng hoàng cõng bay lên không trung, đợi đến khi Công Tử Diễn đuổi tới thì nàng lại được bảo vệ chặt chẽ, mái tóc đã che lấp gần nửa khuôn mặt nàng, lúc đó Ngọc Ngân chỉ nhìn thấy được một bóng hình như có như không mà thôi.

Nếu khuôn mặt kia thật sự đứng trước mặt hắn ta thì có lẽ hắn ta sẽ không bình tĩnh được như vậy đâu. Vì khuôn mặt kia của Linh Diên với khuôn mặt xuất hiện ở nước Yến ngày đó gần như có thể đến mức lấy giả đổi thật rồi. Vì vậy, Ngọc Ngân vốn không nghĩ gì đến phương diện này sau khi nghe thấy lời của Vệ Giới thì cả người đều không khỏe. Bởi vì hắn ta đã từng gặp Linh Diên rồi, thậm chí còn tiếp xúc gần với nàng nữa. Hình tượng đen béo lúc trước đã đi sâu vào lòng hắn ta, giờ Vệ Giới lại nói cho hắn ta là mỹ nhân kia lại chính là vương phi của Vệ Giới, điều này khiến hắn ta có cảm giác thoát khỏi hiện thực trong nháy mắt.

Năm đó chuyện Phượng vương phi chết đã gây chấn động, thậm chí ngay cả thi thể cũng bị người ta cướp đi, giờ lại nói cho hắn ta là nữ nhân gần như không có bất cứ gì liên quan đến Linh Diên kia lại chính là Phượng vương phi Linh Diên?

Đây không phải là không đúng nữa, đây là cực kỳ cực kỳ sai đó!

Nhưng đối mặt với câu hỏi khẩn thiết của hắn ta, Vệ Giới cũng chỉ lạnh nhạt liếc hắn ta một cái, như thể quá lười để trả lời vấn đề không có giá trị dinh dưỡng này.

Hắn lướt mắt nhìn qua Ngọc Ngân, rồi nhìn thẳng vào Công Tử Diễn đối diện, dáng vẻ như thề rằng nếu ngươi không nói rõ ràng thì ông đây sẽ không để yên cho ngươi đâu.

Công Tử Diễn nhìn chằm chằm hai nhân vật được xem là số một số hai ở đại lục Tứ Phương, khóe miệng bất ngờ nhếch lên góc bốn mươi lăm độ. Gương mặt vốn đã khó có thể phân biệt được nam nữ, hơn nữa nụ cười động lòng người kia đập vào mắt lại khiến bọn họ chấn động.

Ngọc Ngân ngu ngốc vỗ vỗ mặt mình, chết tiệt, sao hắn ta lại nghĩ là cái tên này cười lên xinh đẹp động lòng người thế nhỉ?

Hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma hả? Sao lại cảm giác tên nam nhân này đẹp vậy chứ?

Sự sụp đổ của Ngọc Ngân thu hết vào mắt Công Tử Diễn, ý cười trong mắt hắn ta ngày càng đậm hơn.

Hiện giờ cuối cùng nàng ấy cũng hiểu được sao hai cái tên ngốc này cứ quấy rầy nàng mãi như vậy.

Không ngờ đã nửa ngày rồi mà bọn họ còn chưa biết thân phận thật của nàng hả?

Cái tên ngốc Ngọc Ngân kia thì thôi đi, nhưng cái tên Vệ Giới trông hơi bình thường lại còn chưa nhận ra, đúng là hủy hoại hình tượng huy hoàng của bọn họ mà!

Nhưng mà như vậy thì mọi chuyện lại thú vị hơn nhiều.

Ha ha, nếu bọn họ coi nàng ấy là một nam nhân yếu đuối thì nàng ấy ngại gì làm một nam nhân chân chính chứ?

Đặc biệt là trước kia Vệ Giới gọi Công Tử Diễn là không ra nam nữ, vì ngược lại với bọn họ thân cao mét tám thì Công Tử Diễn chỉ cao một mét sáu mươi lăm, đối với nữ nhân thì xem như cao, nhưng đối với nam nhân lại là loại hình gầy yếu. Thêm vào đó ngoại hình nàng ấy cũng không phải loại mạnh mẽ cường tráng, khuôn mặt cũng trông môi hồng răng trắng, những người không biết thuật dịch dung nhìn qua hiển nhiên sẽ xếp nàng ấy vào loại tiểu bạch kiểm.

Nghĩ đến đây, tâm trạng Công Tử Diễn không hiểu sao lại vui sướng khôn cùng, nghĩ đến những chuyện năm đó Vệ Giới đã làm với Linh Diên, đáy mắt nàng ấy nảy lên ý xấu. Không được, phải diễn tiếp mới được, phải giải hận cho muội muội nhà mình mới được.

Nhưng mà…

Tình trạng lúc này của Linh Diên khiến tâm trạng đang tốt của Công Tử Diễn lạnh xuống ngay lập tức, tuy không biết nàng đã xảy ra chuyện gì, nhưng cứ nhìn thấy một đám nam nhân lộ bộ phận sinh dục nằm đầy đất thì còn gì không rõ chứ?

Dù may là không có chuyện gì xảy ra nhưng Linh Diên vẫn bị kinh sợ không nhỏ, hơn nữa nghĩ đến lúc nãy khi ngâm trong bồn nước nóng nàng đã kiên quyết đuổi nàng ra ngoài thì trong lòng Công Tử Diễn lại đau nhói.

“Từ khi nào Linh Diên lại thành nhị tiểu thư của Bất Dạ thành?”

Đối với xưng hô của những người kia, tuy bề ngoài Vệ Giới không tỏ vẻ gì nhưng thực tế lại ghi nhớ trong lòng.

Giờ hắn hỏi vậy trước mặt Công Tử Diễn, nàng ấy cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.

“Chuyện đó thì có liên quan gì đến ngươi?”

Gân xanh trên trán Vệ Giới giật giật: “Ngươi không phải đối thủ của ta, vậy được chưa? Có muốn bổn vương dùng sức mạnh ép ngươi giải thích không?”

Công Tử Diễn nghĩ đến lần giao đấu vừa rồi của hai người không khỏi thầm hận trong lòng, tên nam nhân chết tiệt này, lại còn dám uy hiếp nàng?

“Ha ha, nếu Phượng vương điện hạ muốn thì bổn công tử cũng không ngại chơi với ngươi đâu!” Dù không phải đối thủ thì thế nào?

Tính cách cứng mềm cũng không ăn như vậy thật ra lại ngoài dự đoán của Vệ Giới, chỉ là lời cảnh cáo của hắn trước giờ cũng không phải nói suông.

“Nếu thế thì đừng trách bổn vương tàn nhẫn độc ác!”

Vừa dứt lời thì Vệ Giới đã hóa thành một luồng sáng trắng, lao đến chỗ Công Tử Diễn nhanh như một tia chớp.

Ngọc Ngân hít một ngụm khí lạnh: “Đừng, đừng đánh mà, các ngươi làm gì vậy? Có chuyện gì không thể từ từ nói sao?”

Tuy ngoài mặt Công Tử Diễn chẳng hoảng sợ gì, nhưng trong lòng đã thầm mắng Vệ Giới từ đầu đến chân rồi.

“Cái tên biến thái chết tiệt này, đầu óc bị lừa đá rồi hả? Bắt nạt một nữ nhân thì có gì bản lĩnh chứ? Hừ, đánh thì đánh, lão nương sợ gì ngươi? Đợi ngươi biết được thân phận của tỷ đây thì để xem tỷ hạ bệ ngươi thế nào!”

Lúc này, Vệ Giới hoàn toàn không nhận ra mình đang đắc tội chị vợ của mình, sắp phải đối mặt với kết cục xấu hổ như thế nào.

Hai cao thủ so đấu, dưới tình huống linh lực ngập tràn nhất định sẽ khiến Minh Nguyệt lâu bị tổn hại nặng nề nên bọn họ đã dự kiến được trước hết mà chuyển chiến trường ra ngoài.

Tuy cả hai chỉ múa tay chân vài cái nhưng những chấn động được tạo thành đã thu hút mọi người ra ngoài.

Ngọc Ngân nhìn hai người bay trên không đánh nhau khó phân thắng bại, đột nhiên nói với Phong Hoa Tuyết Nguyệt.

“Các ngươi còn đứng đờ đó làm gì? Còn không mau mời nhị tiểu thư của các ngươi ra đây? Chẳng lẽ muốn hai người bọn họ cứ đánh mãi như vậy sao?”

Trong lòng Phong hộ pháp hiểu rõ thực lực của công tử nhà bọn họ, nhưng sau khi nhìn thấy luồng khí mạnh mẽ mà Vệ Giới phát ra thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, vội vàng xoay người chạy vào Minh Nguyệt lâu dưới sự nhắc nhở của Ngọc Ngân.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất