Người Bạn Trai Của Cậu Bây Giờ Là Của Tôi Rồi

Chương 13:

Chương 13:
Cuối cùng chiếc bánh kem vẫn không thể trở lại hình dáng ban đầu.
Sau khi nghe câu nói “Nhớ anh” của tôi, Lục Hồi không khống chế được lực, lớp kem đã nhão nhòa lại càng tệ hơn, nhà bếp trở nên lộn xộn.
“Nhận ra rằng nếu anh cứ dồn em, em sẽ càng ngày càng xa anh, nên anh quyết định lùi lại một bước trước, nhưng anh đã đợi rất lâu, vẫn không đợi được em chủ động một chút, anh không đợi được nữa, nên anh đến tìm em.”
Tôi vòng tay ôm lấy cổ anh, vùi mặt vào cổ anh khẽ “ừm” một tiếng.
“Nhớ anh như thế nào?”
Giọng nói từ lồng ngực anh như có cộng hưởng, khiến toàn thân tôi mềm nhũn.
Hạ Dật luôn bất thình lình gọi điện cho tôi, chỉ là cuộc gọi hôm nay, đến không đúng lúc chút nào.
Tôi nhanh mắt muốn cúp máy, nhưng Lục Hồi đã nhanh hơn một bước.
Giọng Hạ Dật vang vọng khắp phòng.
“Phương Tế, cuối cùng cậu cũng nghe điện thoại của tôi, tôi muốn nói, lần đầu gặp cậu, thấy dáng vẻ tan vỡ của cậu, tôi thật sự muốn bảo vệ cậu. Cậu có thể nói tôi trẻ con, cậy được yêu mà kiêu, không nhận ra sau này luôn làm tổn thương cậu, hức hức, tôi phải làm thế nào cậu mới tha thứ cho tôi… Phương Tế? Cậu có nghe không? Cậu đừng lờ tôi đi…”
Tôi bịt chặt miệng, hoàn toàn không dám phát ra tiếng động.
Lục Hồi dừng động tác, từ từ, từng chữ một nói: “Ồ, Hạ Dật à.”
Hạ Dật đột nhiên ngừng lời, im lặng vài giây, nghiến răng nghiến lợi nói: “Là mày.”
“Tao muốn cảm ơn mày đã tạo cơ hội cho tao, nhưng mà, là một người trưởng thành đã hoàn toàn rời cuộc chơi, mày nên hiểu cái kiểu mặt dày này không có tác dụng đâu.”
Lục Hồi dừng lại một chút, khóe miệng cong lên một nụ cười đắc thắng, “Và, mày không chỉ nhân phẩm kém cỏi, mà chuyện đó cũng kém cỏi nốt.”
Nói xong, anh ấy dứt khoát cúp điện thoại.
Nhấn ngón trỏ một cái, kéo số đó vào danh sách đen.
“Anh ta luôn quấy rầy em như vậy sao?”
Tôi vội vàng giải thích: “Em không hề hồi đáp anh ta.”
Lục Hồi cúi người hôn nhẹ lên dái tai tôi: “Đến ở chỗ anh đi.”
Tôi có bóng ma tâm lý về việc chuyển đến nhà người khác, nên không lên tiếng.
Anh ấy cọ cọ vai tôi, “Hoặc để anh chuyển đến.”
Đang suy nghĩ tính khả thi, Lục Hồi ôm eo tôi lật người: “Phương Tế, anh còn muốn…”
Tôi vội đẩy anh ấy ra: “Muốn ăn bánh kem rồi.”
“Được.”
“Chúc em sinh nhật vui vẻ. Mãi mãi hạnh phúc.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất