Người Cầm Quyền

Chương 160: Cẩn thận kiểm tra đánh giá

- Không có!

Tôn Hiểu Linh và Ngụy Khắc Quân kiên quyết nói.

Hàn Đông gật đầu. nói:

- Cứ như vậy đi, tôi sẽ giữ lại báo cáo về biện pháp kiểm tra đánh giá này. Tôi sẽ đi Huyện ủy báo cáo một chút với Bí thư Hoàng.

Chờ Tôn Hiểu Linh và Ngụy Khắc Quân đi xuống, Hàn Đông gọi điện thoại cho Tề Bằng, giọng nói đầy khách khí:

- Thư ký Tề, tôi là Hàn Đông. Bí thư Hoàng có rảnh không? Tôi muốn quá báo cáo công tác một chút.

- Mong Chủ nhiệm Hàn đợi một lát. Tôi đi xin chỉ thị Bí thư Hoàng.

Tề Bằng nói với giọng điệu giải quyết việc chung.

Hàn Đông cười cười, cũng không tinh toán với anh ta.

Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Hoàng Văn Vận. Ông ta cười nói:

- Hàn Đông à, về sau có chuyện gì cậu gọi điện thoại trực tiếp cho tôi. Cậu có chuyện gì qua đây đi.

- Được, Bí thư Hoàng.

Đi xuống lầu. Hàn Đông nói lái xe Hoắc Khải Sơn đưa mình tới trụ sở Huyện ủy. Đến ngoài văn phòng Hoàng Văn Vận, Tề Bằng vừa thấy liền cười đứng lên, tuy nhiên vẻ tươi cười có chút không tự nhiên.

Hóa ra, lúc trước anh ta đi vào xin chỉ thị Hoàng Văn Vận, bị Hoàng Văn Vận không nặng không nhẹ nói hai câu, nói về sau Hàn Đông gọi điện thoại thì trực tiếp chuyển vào.

Hoàng Văn Vận mời Hàn Đông qua ngồi ở khu vực bàn trà tiếp khách, châm thuốc lá, sau đó nói:

- Thế nào, đi Ban quản lý cũng vài ngày rồi, có ý tưởng gì không?

Hàn Đông trực tiếp đi vào vấn đề chính, lấy báo cáo kia đưa cho Hoàng Văn Vận, nói:

- Bí thư Hoàng, tôi chuẩn bị tiến hành kiểm tra đánh giá nhân viên của Ban quản lý, thanh lọc những người dư thừa không làm việc. Đây là biện pháp tôi dùng để kiểm tra đánh giá văn phòng. Mong anh xem xem, nếu thích hợp mong anh ký cho một chữ.

Hoàng Văn Vận vừa nghe đã biết Hàn Đông không đưa phần biện pháp kiểm tra đánh giá này qua hai Phó chủ nhiệm khác của Ban quản lý. Nói cách khác, việc kiểm tra đánh giá trong Ban quản lý căn bản là không cần đến bí thư Huyện ủy ông ta ký.

Nhanh chóng lật ra, xem một chút, Hoàng Văn Vận nói:

- Tôi thấy biện pháp kiểm tra đánh giá này có phần quá nghiêm khắc.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Đúng vậy. Theo suy nghĩ bước đầu của tôi, thông qua lần kiểm tra đánh giá này, ít nhất phải thanh lọc được một phần ba số người.

- Nhiều như vậy sao?

Hoàng Văn Vận có chút kinh ngạc.

Hàn Đông nói:

- Những người này vốn không có chuyện gì làm, nhưng lại là công nhân được thông báo tuyển dụng tạm thời. Đặc biệt là một vài người của Phòng quản lý. Tôi thấy không ít người đều là côn đồ địa phương, cũng không có tố chất gì. Căn bản chưa nói tới phục vụ, người như vậy giữ lại, không chỉ không có lợi, ngược lại còn có thể sinh ra tác hại ngược lại.

Hoàng Văn Vận hơi trầm ngâm, nhân tiện nói:

- Nếu cậu đã suy xét kỹ càng, chỉ cần công tác có lợi cho Ban quản lý thì cứ khai triển. Đương nhiên tôi sẽ ủng hộ.

Ông ta lấy bút ra. Lẹt xẹt ký một hàng chữ lên trên, đưa nó Hàn Đông, nói:

- Đối với công tác Khu công nghiệp, ngoại trừ điều chỉnh nhân viên ra, hiện tại cậu có ý kiến gì không?

Hàn Đông nói:

- Có một vài ý tưởng. Nghe nói Ủy ban nhân dân Tỉnh và phòng Thương mại muốn làm hội nghị thu hút đầu tư, tôi chuẩn bị đi một chuyến…

Hoàng Văn Vận gật đầu:

- Ừ, ý kiến này không tồi. Đến lúc đó khẳng định thành phố Vinh Châu cũng sẽ tham gia. Cậu có thể đi cùng cục Thu hút đầu tư. Nghe nói cá nhân cậu gánh vác một nửa trọng trách thu hút đầu tư của Ban quản lý?

Hàn Đông ngẩn ra. Không thể tưởng được Hoàng Văn Vận cũng biết về việc này. Tuy nhiên việc này cũng không có gì phải giấu diếm. Hắn mỉm cười nói:

- Đúng vậy, tôi biết một vài người bằng hữu, nhờ bọn họ vẽ đường. Đến lúc đó sẽ nói chuyện cụ thể với phòng Thu hút đầu tư. Hẳn là có thể kéo được một vài công việc.

- Ừ, vậy là tốt rồi. Cậu là Chủ nhiệm đi đầu có tác dụng rất tốt. Cố gắng làm. Tôi rất tin tưởng vào cậu.

Hoàng Văn Vận cao hứng nói. Ông ta cũng đoán được Hàn Đông có chút quan hệ. Cũng bởi vì có như vậy, Hàn Đông mới có thể lấy thân phận trợ lý Chủ tịch huyện kiêm nhiệm Chủ nhiệm Ban quản lý Khu Công nghiệp. Chính là muốn đồng thời xem hắn ta giống như một cái đinh đóng vào Ủy ban nhân dân huyện, cũng thuận tiện giải quyết một vài vấn đề của Khu Công nghiệp. Hiện tại xem ra suy nghĩ này cũng không tồi.

Từ văn phòng Hoàng Văn Vận đi ra, Hàn Đông liền đi qua Văn phòng Huyện ủy. Hắn có hai chuyện muốn làm. Thứ nhất phải đi lưu một vài số điện thoại di động. Thứ hai là thuận tiện xem có thể tới Ủy viên thường vụ Huyện ủy gặp Chánh văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm, hay không?

Tuy rằng Triệu Nhạc nói hắn có thể bắt đầu bồi dưỡng người của chính mình ở thành phố Vinh Châu, nhưng hiện tại trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Đông còn chưa thể tìm được người thích hợp. Hắn không thể tùy tiện chạy đến thành phố, tùy tiện tìm một người nói mình có thân phận có bối cảnh, muốn nâng đỡ anh ta, về sau đối phương giúp lại mình. Nếu làm như vậy không bị xem là người mắc bệnh thần kinh mới là lạ.

Hàn Đông sẽ không ảo tưởng đi làm cái chuyện quỳ gối cầu tình chấn động người khác này.

Cho nên, Hàn Đông đã chuẩn bị làm đến nơi đến chốn. Đầu tiên bắt đầu từ Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Cứ củng cố vị trí của mình trong huyện cho tốt rồi nói sau. Lấy thân phận của hắn cũng không thể tùy tiện đi tìm Hùng Chính Lâm. Nói cách khác, làm vậy sẽ khiến người khác có suy nghĩ. Bởi vậy chỉ có thể tìm cớ này đi thử thời vận.

Đi qua hành lang, đúng lúc Hùng Chính Lâm từ văn phòng đi ra. Ông ta thấy Hàn Đông thoáng sửng sốt một chút. Người thanh niên này chưa từng tới chỗ này. Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy. Mặt trời mọc ở phía tây sao.

Hàn Đông không khỏi thầm nghĩ vận khí của mình không tồi, mỉm cười nói:

- Chủ nhiệm Hùng, anh khỏe chứ.

- Ha hả, xin chào Hàn Đông, có chuyện gì sao?

Từ Văn phòng Huyện ủy đi ra, Hàn Đông thoáng lộ ra vẻ tươi cười. Tuy rằng hắn nói chuyện với Hùng Chính Lâm không lâu, nhưng có thể nhìn ra được, Hùng Chính Lâm vẫn rất tán thưởng mình. Tuy nhiên cũng khó trách, dù sao Chánh văn phòng Huyện ủy là phục vụ cho Bí thư huyện ủy, là đại quản gia của Huyện ủy, dưới tình hình chung đều một lòng với Bí thư Huyện ủy. Hoàng Văn Vận ra sức ủng hộ mình như vậy. Hùng Chính Lâm cũng không có khả năng nhìn mình không thuận mắt.

Chánh văn phòng Huyện ủy không giống với Phó bí thư Huyện ủy, bởi vì lý do chức vị, rất nhiều khi Phó bí thư Huyện ủy có quan hệ vừa cạnh tranh vừa hợp tác với Bí thư Huyện ủy. Chẳng qua hợp tác nhiều hơn cạnh tranh.

Xem hiện tượng này, từ thái độ của Phùng Chấn Hoa đối với mình, Hàn Đông có thể nhìn ra rất rõ ràng.

Trở lại Ban quản lý, Hàn Đông lập tức yêu cầu Tôn Hiểu Linh thông báo với cán bộ trung tầng trở lên, đúng mười một giờ đến họp tại phòng họp.

Rất nhanh, mọi người liền tới tụ tập tại phòng họp.

Hàn Đông ngồi ở vị trí chính, quét mắt nhìn mọi người một vòng nói:

- Hội nghị hôm nay chỉ có một việc, đó là huy động kiểm tra đánh giá toàn diện.

- Kiểm tra đánh giá toàn diện?

Ngoại trừ Tôn Hiểu Linh và Ngụy Khắc Quân, tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn về phía Hàn Đông.

Âu Đạo Khôn và Diêu Trì Minh đều giật mình. Xem ra Hàn Đông muốn động chân động tay. Nhưng không ngờ ngay cả hai Phó chủ nhiệm bọn họ cũng không biết. Điều này cũng quá bá đạo rồi.

Diêu Trì Minh nói:

- Không biết Chủ nhiệm Hàn chuẩn bị kiểm tra đánh giá như thế nào?

Âu Đạo Khôn nói rõ ràng:

- Ban quản lý cũng kiểm tra đánh giá trước, hơn nữa mỗi tháng đều kiểm tra đánh giá rồi mà

Ngụ ý, Hàn Đông làm vậy là cởi quần đánh rắm, làm điều dư thừa.

Hàn Đông thản nhiên liếc mắt nhìn hai người một cái, biết hai người bọn họ muốn quấy rối. Nói cách khác, nếu không vì vậy, hắn cũng không cần trực tiếp tìm Hoàng Văn Vận ký tên, sau đó mới thực thi.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- Đúng, biện pháp kiểm tra đánh giá này là do tôi yêu cầu văn phòng nghĩ ra. Vừa rồi, tôi cũng đã báo cáo với Bí thư Huyện ủy Hoàng. Bí thư Hoàng vô cùng ủng hộ đợt kiểm tra đánh giá lần này của chúng ta. Ông ấy cũng đã ký tên trên bản báo cáo kiểm tra đánh giá, yêu cầu chúng ta phải tổ chức nghiêm mật, nắm chặt chứng thực.

Vừa nghe Hoàng Văn Vận cũng biết việc này, còn ký tên trên báo cáo kiểm tra đánh giá, sắc mặt Âu Đạo Khôn đen lại. Sắc mặt Diêu Trì Minh có chút trắng bệch.

Bọn họ hiểu, Hàn Đông làm như vậy, chính là muốn vòng qua hai người bọn họ. Loại tác phong này rất không hợp quy, rất bá đạo.

Nhưng Hàn Đông có sự ủng hộ của bí thư Huyện ủy Hoàng Văn Vận. Lúc này, bọn họ thật sự không thể đưa ra lời dị nghị nào. Dù sao Bí thư Huyện ủy cũng đã ký tên yêu cầu nhanh chóng chứng thực.

Thấy vẻ mặt hai người bọn họ, Hàn Đông thầm cười lạnh một tiếng. Mình mới là lão Đại của Ban quản lý. Tất cả đều dựa theo suy nghĩ của chính mình, không có cơ hội cho các người chỉ trích.

- Chủ nhiệm Tôn, cô giới thiệu cho mọi người biết một chút về biện pháp kiểm tra đánh giá.

- Được.

Tôn Hiểu Linh nở một nụ cười quyến rũ, lập tức bắt đầu giới thiệu.

Mọi người lắng nghe. Vẻ mặt càng lúc càng khó coi.

Đặc biệt là Trưởng phòng Phòng quản lý Mã Lợi Bình. Khuôn mặt anh ta tái nhợt. Nếu thật sự chứng thực xuống, khẳng định chức Trưởng phòng của anh ta sẽ làm không được.

Nhìn thoáng về phía Cốc Cương ngồi ở bên cạnh, chỉ thấy vẻ mặt anh ta rất bình tĩnh, thỉnh thoảng cúi đầu xuống ghi chép, trong lòng Mã Lợi Bình tức giận muốn chết.

“Được, tôi để anh kiểm tra đánh giá.”

Trong lòng Mã Lợi Bình đầy căm giận nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất