Đậu Tường Trung vừa nghĩ tới chuyện y tiết lộ ra, đó cũng liên quan tới mấy nhân vật lớn trong thành phố, y liền sợ muốn chết, bởi vậy ở trong điện thoại sợ hãi nói gần hết. Ngụy Kiến Kiệt vừa nghe, lập tức cũng sợ hãi, tuy rằng chuyện này bản chất không liên quan đến y, nhưng ai bảo Đậu Tường Trung là cậu em vợ của gã, nếu sự tình thật sự làm lớn, gã chắc chắn cũng phải chịu liên lụy, hơn nữa không chỉ gã phải chịu liên lụy, thậm chí có khả năng đối với toàn bộ thành phố Tân Châu mà nói, đều là một trận đại địa chấn
Cho Đậu Tường Trung ở trong nhà chờ, Ngụy Kiến Kiệt cúp điện thoại liền lòng như lửa đốt mà chạy tới, vừa vào cửa liền tát vài bạt tai qua đó, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép địa mắng:
- Tức chết tôi rồi, cậu đã làm gì vậy
Đậu Tường Trung bị bạt tai đến nước mắt chảy ròng, tuy nhiên lúc này lại không quản được nhiều như vậy, lập tức ôm lấy cánh tay của Ngụy Kiến Kiệt, nói:
- Anh rể, anh giúp em nghĩ cách đi
Sau khi bình tĩnh lại, Ngụy Kiến Kiệt tỉ mỉ hỏi lại một phen về sự tình trải qua, từ trong tường thuật của Đậu Tường Trung, gã mơ hồ đoán được một điểm, đó chính là sự tình đêm hôm qua, trên căn bản là ngoài ý muốn, nhưng điểm chết người nhất là Đậu Tường Trung u mê nói rất nhiều lời không nên nói, hơn nữa còn giấy trắng mực đen ký tên đồng ý, nếu lọt vào tay Hàn Đông thì vô cùng phiền toái, Hàn Đông vừa mới tới, nói không chừng đang muốn tìm cơ hội làm ra chút chuyện, Đậu Tường Trung chẳng phải trơ mắt tặng cơ hội về phía trước hay sao?
Làm Phó cục trưởng cục Công an thành phố, Ngụy Kiến Kiệt đối với sự tình đường Tân Giang tất nhiên hiểu nhiều thứ hơn người bình thường một chút, biết bây giờ tuy rằng xem ra dường như đã kết thúc rồi, nhưng lại không phải như vậy, chẳng qua là kết quả cân bằng các phương diện, nếu thật sự đào sâu, chỉ sợ không chỉ một cấp Phó giám đốc sở có thể giải thích được
Đậu Tường Trung ngơ ngác đứng trước mặt Ngụy Kiến Kiệt, thấy gã cau mày suy tư, trong lòng cũng bồn chồn, luôn suy nghĩ lung tung
- Thôi đi, cậu thành thật ở trong nhà vài ngày rồi tính sau
Ngụy Kiến Kiệt suy nghĩ một hồi, trong lòng cũng không có tin tức, bực bội phất phất tay, chỉ bảo Đậu Tường Trung vài câu, liền quay trở về cục Công an.
Đem chính mình nhốt tại văn phòng suy nghĩ hồi lâu, Ngụy Kiến Kiệt cũng không có dám đem chuyện này nói cho người khác biết, gã càng nghĩ, chuyện này muốn giải quyết cuối cùng là phải xem Hàn Đông nghĩ như thế nào. Nhưng y là Phó cục trưởng cục Công an, tuy rằng là lãnh đạo Thành ủy, nhưng Hàn Đông cũng không có phân công quản lý cục Công an, Ngụy Kiến Kiệt thật đúng là không có cớ qua báo cáo công tác với Hàn Đông, cũng không có cơ hội đi thăm dò ngụ ý
- Xem ra phải từ Chu Chính mở lối mới được
Ngụy Kiến Kiệt cuối cùng hạ quyết tâm, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nếu không phải cậu em vợ của gã là người khởi xướng, gã cũng sẽ không căm tức như vậy. Nhưng nếu đã xảy ra rồi, gã nhất định phải nghĩ cách lôi gã ra ngoài, bằng không làm lớn chuyện, gã chắc chắn phải chịu liên lụy, có thể leo lên vị trí cấp cục phó, gã cũng phí rất nhiều sức, cũng không muốn bởi vì chuyện này mà bị ảnh hưởng không tốt
Chu Chính đang thị sát công tác ở một đồn công an phía dưới, nhận được điện thoại của Ngụy Kiến Kiệt, y hơi nghi hoặc, nhấc máy khách khí nói:
- Phó cục trưởng Ngụy xin chào, có chỉ thị gì không?
Ngụy Kiến Kiệt ở trong điện thoại cũng rất khách khí, nói:
- Tiểu Chu, buổi chiều nếu anh không có việc gì thì đến văn phòng tôi một chuyến đi
Chu Chính trên mặt lập tức lộ ra chút mỉm cười, xem ra vị này cũng có chút nóng nảy, lần này cũng thật là chó ngáp phải ruồi
- Vậy được, buổi chiều tôi sẽ qua đó
Chu Chính tất nhiên có thời gian. Y cũng muốn nghe xem Ngụy Kiến Kiệt rốt cuộc muốn nói gì với y, từ trong miệng Đậu Tường Trung thẩm vấn ra được tài liệu còn nằm trong tay y, tuy rằng bề ngoài không có gì của Ngụy Kiến Kiệt, nhưng nếu y nóng lòng nhảy ra như vậy, chắc chắn là lo lắng bị liên lụy
Chu Chính đến cục công an quận Cao Bằng không bao lâu, nhưng y đã cảm giác sâu sắc được cục công an quận Cao Bằng bị cục trưởng Cao Lập Hương nắm chặt trong tay, y với thân phận Phó bí thư Đảng ủy Công an, Phó cục trưởng thường trực cục Công an, hiện tại cũng chỉ là nắm giữ một chút thế lực, do đó có thể thấy được Cao Lập Hương này kinh doanh chặt chẽ thế nào. Tuy rằng Chu Chính biết Hàn Đông chắc chắn toàn lực ủng hộ y, nhưng bản thân y cũng phải cố gắng mới được, Hàn Đông kéo y xuống, cũng muốn y giúp đỡ được. Cho nên bản thân Chu Chính cũng phải không ngừng cố gắng kinh doanh mới được, đương nhiên thế của Hàn Đông nên mượn vẫn phải mượn
Giờ phút này, ở văn phòng của Hàn Đông, Tả Nhất Sơn vẻ mặt cung kính ngồi trước mặt Hàn Đông, ba lô của y đặt trên chiếc ghế ở một bên, sáng hôm nay y đón xe chạy đến đây, vốn theo thời gian bình thường, từ huyện Phú Nghĩa đến thành phố Tân Châu chỉ cần hơn 2 tiếng thì tới rồi, kết quả vừa vào thành phố Tân Châu thì đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Xe khách ở trên đường cùng một chiếc xe hơi va chạm một cái, kết quả chiếc xe đó là của cục giao thông, tuy rằng chiếc xe đó không có hư hại gì, nhưng tài xế cuối cùng vẫn bị tống tiền 2000 tệ mới thoát được, trì hoãn như vậy, Tả Nhất Sơn mới chạy đến đây vào lúc này
- Đối phương hình như là một Phó cục trưởng họ Trần.
Tả Nhất Sơn đem tình hình y nghe được ngắn gọn báo cáo một chút.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Ừ, về sau có thời gian, anh phải tiếp xúc nhiều với tầng lớp thấp nhất, tìm hiểu nhiều một chút cuộc sống của dân chúng bình thường. Anh còn chưa báo danh phải không, đi làm xong thủ tục liên quan trước, ngày mai chính thức đi làm
Sau đó Hàn Đông gọi Trương Tự Miễn ở bên ngoài vào, sắp xếp gã đưa Tả Nhất Sơn đi làm thủ tục liên quan, 2 ngày này Trương Tự Miễn biểu hiện cũng coi như không tệ, cho nên Hàn Đông sắp xếp như vậy, cũng là cho Trương Tự Miễn một cơ hội tiếp xúc với Tả Nhất Sơn
Trương Tự Miễn lúc trước thấy Tả Nhất Sơn, nghe y tự báo họ tên, liền biết người thanh niên này chính là thư ký mà Hàn Đông từ thành phố Vinh Châu đưa qua đây, là đến tiếp thay gã. Vừa thấy y tuy không lớn tuổi, nhưng khí thế lại có vẻ trầm ổn giỏi giang, xem ra đã trải qua tôi luyện ở cơ sở, nhưng lại không giới hạn trong khí chất cán bộ cơ sở. Thầm nghĩ y cũng là có chút khí chất giống Phó Chủ tịch thành phố Hàn, cũng khó trách Phó Chủ tịch thành phố Hàn phải đưa y qua đây. Gã biết vận mệnh của chính mình, thấy được Tả Nhất Sơn, ngoại trừ kinh ngạc, rất nhanh liền điều chỉnh xong tâm trạng, Tả Nhất Sơn này không nghi ngờ gì chính là thân tín của Hàn Đông, vậy thì gã phải tạo quan hệ thật tốt, sau này không phải cũng có lợi ích sao
Đợi cho Tả Nhất Sơn từ trong đi ra, Trương Tự Miễn liền khách khí tiến lên, đưa y đi làm thủ tục liên quan, Tả Nhất Sơn ở huyện Vinh Quang chính là cấp trưởng phòng, mà kinh nghiệm cũng vô cùng phong phú, có kinh nghiệm công tác văn phòng, còn có kinh nghiệm Chủ tịch cơ sở xã, thị trấn, bí thư. Bây giờ điều chuyển ngang qua đây, lại làm thư ký cho Hàn Đông, không chỉ như cũ là cấp trưởng phòng, mà còn treo chức vụ tương ứng, điều này tất nhiên do Trưởng ban thư ký Lạc Gia An sắp xếp rồi
Hàn Đông nhớ tới trước đây nói qua phải mời Vu Đại Lực cùng bạn gái y ăn bữa cơm, vậy thì hôm nay Tả Nhất Sơn đến rồi, đúng lúc cùng ra ngoài gặp nhau, cũng coi như tiện thể đón gió cho Tả Nhất Sơn, vì thế Hàn Đông liền cầm điện thoại, gọi cho Chu Chính
- Lãnh đạo có chỉ thị gì không?
Chu Chính khi đi làm nhận được điện thoại của Hàn Đông, thái độ cũng khá nghiêm túc
Hàn Đông nói:
- Đừng giở trò này với tôi, buổi tối tìm cho tôi một nơi yên tĩnh đặt một bàn, tôi mời mấy người ăn cơm, anh cũng tham gia
Chu Chính không phải cấp dưới trực tiếp của Hàn Đông, cấp bậc của 2 người lại kém xa như vậy, hơn nữa quan hệ giữa 2 người lại rất tốt, bởi vậy Hàn Đông bình thường cũng sẽ không nghiêm túc lắm với y
- Ha hả, sao có thể đển lãnh đạo mời khách chứ, để tôi mời đi
Chu Chính nói, nếu Hàn Đông bảo y tham gia, vậy phỏng chừng cũng là người quen biết
Hàn Đông nói:
- Không cần anh xum xoe, muốn mời sau này có cơ hội
Cúp điện thoại không lâu, Trương Tự Miễn liền gõ cửa tiến vào báo cáo lại có người đến báo cáo công tác rồi. Bây giờ Tả Nhất Sơn còn chưa chính thức đi làm, bởi vậy thư ký tạm này cũng có thể làm thêm vài tiếng nữa, tuy rằng thời gian rất ít, nhưng cũng phải làm tốt
Lần này đến báo cáo công tác chính là Ủy ban kinh tế thành phố Tất Bảo Quân, gã đã báo cáo khoảng 10 phút, theo sau mời Hàn Đông đến Ủy ban kinh tế thành phố thị sát
- Ừ, tạm thời như vậy đi
Hàn Đông thản nhiên nói, cũng không nói với gã đi hay không
Kỳ thật Hàn Đông vẫn có chút buồn bực, hắn chính thức nhậm chức cũng được một hai ngày rồi, nhưng chủ động đến đây báo cáo công tác, lại chỉ có 2 người này, xem ra chính mình phải làm trước, chính là xử lý vấn đề nhân sự trên lãnh thổ của mình trước
- Tiểu Trương, mời Phó Trưởng ban thư ký Vương đến một chuyến.
Hàn Đông quyết định không thể đợi như vậy, vẫn là chủ động xuất kích mới được. Vương Dược Minh là Phó trưởng ban thư ký, Phó chánh văn phòng, là chuyên môn liên hệ Hàn Đông, bởi vậy chuyện phải triệu tập hội nghị gì, Hàn Đông tất nhiên phải giao cho y đi làm
Trương Tự Miễn lên tiếng, lập tức liền tự mình đi mời Vương Dược Minh
Rất nhanh Vương Dược Minh liền tới rồi, khách khí nói:
- Phó Chủ tịch thành phố Hàn, anh có chỉ bảo gì?
Vương Dược Minh bộ dáng nhã nhặn, đầu chải gọn gang, đeo một cặp kính, giọng nói cũng rất nhã nhặn. Trước đây gã chuyên môn đến tìm Hàn Đông báo cáo công tác, Hàn Đông đối với gã ấn tượng là một người khá điềm đạm, chắc chắn, thận trọng, thậm chí các phương diện khác, còn phải tiến một bước quan sát
Hàn Đông mời gã ngồi xuống, nói:
- Phó Trưởng ban thư ký Vương, nhằm mau chóng quen thuộc tình hình các phương diện, tôi chuẩn bị mời dự họp một hội nghị tọa đàm, anh sắp xếp một chút. Thời gian là 3 giờ chiều nay, mời nhân vật số một của các cục liên quan tham gia hội nghị, không được vắng mặt
Vương Dược Minh trong tay cầm quyển sổ nhỏ, ghi chép chỉ thị của Hàn Đông, lập tức lại hỏi:
- Phó Chủ tịch thành phố Hàn còn có chỉ thị gì không?
Hàn Đông khẽ mỉm cười:
- Hết rồi, anh đi sắp xếp đi
Nếu mọi người không chủ động đến báo cáo công tác, Hàn Đông cũng chỉ đành chủ động triệu tập mọi người, đương nhiên đến lúc đó nếu có ai dám chống đối, Hàn Đông sẽ không ngại lấy cá nhân để lập uy
Vương Dược Minh trở lại văn phòng, liền tìm ra danh sách liên lạc, lần lượt gọi điện thoại thông báo, đây là Hàn Đông nhậm chức lần đầu tiên triệu tập hội nghị tọa đàm, y cũng biết nhất định phải nghiêm túc đối đãi, trước tiên các hạng mục thông báo thì phải làm cho tốt, bằng không đến lúc đó Hàn Đông muốn tìm người khai đao, trách nhiệm của y là không thoát khỏi. Hàn Đông tuy trẻ tuổi, nhưng Vương Dược Minh biết, hắn có thể chưa đến 30 tuổi thì trở thành cấp giám đốc sở thực quyền, nhân vật như vậy không chỉ có bối cảnh, bản thân chắc chắn cũng là cực kỳ lợi hại, cho nên y một chút cũng không dám sơ suất.
Đương nhiên, Vương Dược Minh bây giờ còn đang xem chừng, tuy là Phó trưởng ban thư ký liên lạc với Hàn Đông, nhưng y biết tình hình thành phố Tân Châu vô cùng phức tạp, cho dù Hàn Đông có lai lịch có tiền đồ, nhưng nếu muốn dựa vào hắn, đó còn phải quan sát một chút mới được, đây cũng là tính cách điềm đạm, chắc chắn của y tạo thành
Giữa trưa cơm nước xong không bao lâu, Chu Chính liền gọi điện thoại nói với Hàn Đông, đã đặt xong chỗ ăn cơm, tại Thanh Vân sơn trang, ở nơi giao nhau giữa Kim Giang và Ngân Giang, toàn bộ sơn trang chiếm gần một trăm mẫu, bên trong cây cối sum xuê, có cây cầu nhỏ, dòng nước chảy, môi trường vô cùng yên tĩnh, hơn nữa còn có thể ven sông xem cảnh đêm, tầm nhìn trống trải, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.
Hàn Đông liền nói một tiếng với Vu Đại Lực, bảo y đợi lát nữa gọi điện thoại cho bạn gái y, buổi tối cùng ăn cơm. Vu Đại Lực biết Hàn Đông vì sao tốt với y như vậy, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cảm động, cũng không già mồm cãi láo, đưa Hàn Đông đến Ủy ban nhân dân thành phố, lập tức liền đến văn phòng gọi điện thoại cho bạn gái. Bạn gái y Trương Mai đi làm ở cục Giám sát an toàn, nhận được điện thoại của Vu Đại Lực, Trương Mai khó xử nói:
- Đại Lực, đơn vị chúng em đêm nay cũng có sắp xếp, em không đi được
Vu Đại Lực nói:
- Vậy em xin nghỉ phép đi, đêm nay là thủ trưởng mời cơm đó
Trước đây tuy rằng Hàn Đông đã nói muốn mời y và Trương Mai ăn cơm, nhưng y cũng biết Hàn Đông rất bận, cũng không nhất định khi nào mời, cho nên cũng không nói với bạn gái, hơn nữa y cũng không phải người thích khoe khoang
- Thủ trưởng?
Trương Mai sửng sốt, lập tức phản ứng lại, biết Vu Đại Lực nói Phó Chủ tịch thành phố Hàn, cô cũng biết Vu Đại Lực bây giờ lái xe cho ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Hàn Đông mới đến, không ngờ Hàn Đông còn cố tình mời 2 người họ ăn cơm, xem ra chuyện Vu Đại Lực nói trước đây đã quen Hàn Đông, quả nhiên không giả, nghĩ như vậy trong lòng cô liền vô cùng cao hứng
- Vậy được, lát nữa em sẽ đi xin nghỉ phép
Cúp điện thoại, Trương Mai vẻ mặt mỉm cười, Hàn Đông mời Vu Đại Lực và cô ăn cơm, đó chính là đối với Vu Đại Lực vô cùng xem trọng, đó cũng là chuyện tốt. Phải biết cha cô là phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Kỹ thuật quận Cao Bằng, cũng là người trong thể chế, luôn hy vọng Trương Mai có thể gả cho một người có bối cảnh gia đình, bởi vậy đối với Trương Mai tìm được một đại binh trở về cũng rất là phản đối, sau này Vu Đại Lực vì Trương Mai chuyển nghề đến thành phố Tân Châu, và tiến vào tổ lái xe Ủy ban nhân dân thành phố, ông mới không phản đối mãnh liệt như vậy nữa. Nhưng Vu Đại Lực cũng không có chuyên lái xe cho một lãnh đạo nào, cha của Trương Mai cũng rất bất mãn. Mà tình hình bây giờ, Vu Đại Lực có ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố bao che, nghĩ chắc ông cũng không có ý kiến phản đối gì rồi chăng
- Tiểu Trương, chuyện gì vậy, cao hứng như vậy
Một đại tỷ trong văn phòng cười ha hả hỏi
- Điện thoại của bạn trai sao?
Trương Mai sắc mặt hơi hơi đỏ lên, lập tức tự hào nói:
- Đúng vậy
- Ha hả, nghe nói bạn trai của em đi làm ở Ủy ban nhân dân thành phố, là chức gì vậy?
Một cô gái khác kỳ quái hỏi, cô gái này không xinh đẹp như Trương Mai, nhân duyên cũng không tốt như Trương Mai, bởi vậy ngày thường với Trương Mai quan hệ không tốt lắm, ả biết bạn trai của Trương Mai đi làm ở tổ lái xe Ủy ban nhân dân thành phố, mà còn là nhân vật không được xem trọng, bởi vậy cố ý hỏi kỳ quái như vậy
Trương Mai bĩu môi, không có để ý tới ả, hất hai bím tóc liền đi tìm Trưởng phòng xin phép
- Hừ, đắc ý cái gì, chẳng phải là một tài xế sao?
Nữ nhân viên công tác đó lạnh lùng nói
- Tiểu Trương, hoạt động đêm nay đều phải tham gia, cô xin nghỉ phép cái gì?
Trưởng phòng cười mỉm chi nhìn Trương Mai nói, Trương Mai là một cô gái hoạt bát, lại xinh đẹp, là một chiêu bài của khoa họ, có hoạt động tất nhiên không thể thiếu cô
Trương Mai nói:
- Trưởng phòng, buổi tối tôi thật sự có việc, tôi chưa từng xin nghỉ phép, anh phê chuẩn đi
Xem bộ dáng đáng thương của cô, Trưởng phòng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cô gái này bình thường vẫn là khá tích cực, cũng hiếm khi xin nghỉ phép, liền gật đầu nói:
- Vậy được rồi.
Ba giờ, Hàn Đông liền đúng giờ đi tới phòng họp, người ngồi ở trong phòng hội nghị đều đứng dậy, cung kính chào hỏi, Hàn Đông khoát tay áo nói:
- Tất cả mọi người ngồi đi
Sau đó Hàn Đông đi đến vị trí chính ngồi xuống, nói với Vương Dược Minh:
- Trưởng ban thư ký Vương, trước khi họp, điểm danh trước đi
- Được
Vương Dược Minh gật gật đầu, nghĩ thầm rằng xem ra Hàn Đông đây là muốn bắt điển hình, bây giờ vừa mới 3 giờ, đa số người đã đến đủ rồi. Nhưng còn có 2 người chưa tới. Một là Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, Cục trưởng cục Giám sát chất lượng Bành Quốc Gia, ngoài ra còn có Cục trưởng cục Điện lực Phạm Chương Phách, cục Điện lực là quản lý vuông góc, hội nghị như vậy cục trưởng không tới cũng rất bình thường. Về 2 người Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức và Cục trưởng cục Giám sát chất lượng Bành Quốc Gia, bình thường họp, đến trễ vài phút, cũng là chuyện tập mãi thành thói quen. Chỉ là tình hình thông thường cho dù là họp, lãnh đạo cũng sẽ không đến đúng giờ, thông thường đều trễ mấy phút mới đến. Không giống hôm nay, Hàn Đông cũng là đúng 3 giờ đến, nếu không phải lúc gọi điện thoại cố ý đánh tiếng rồi, chỉ sợ người đến trễ không chỉ mấy người này
Cầm bản điểm danh, cái tên đầu tiên chính là Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, y đọc cái tên này 2 lần, lập tức tiếp tục điểm danh
Hàn Đông ngồi đó, vẻ mặt thản nhiên mỉm cười, cục Xúc tiến đầu tư là một trong những cục quan trọng nhất mà Hàn Đông được phân công quản lý, nhưng Phạm Huệ Đức không chỉ không chủ động tìm Hàn Đông báo cáo công tác, hơn nữa lần đầu tiên họp gã đã đến muộn, xem ra người này thật sự là không muốn theo hắn rồi
“Hừ, người này cho rằng đi theo Khâu Thụy Hòa, thì có thể không nể mình hay sao?” Hàn Đông trong lòng cười lạnh, Khâu Thụy Hòa bây giờ là ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, ở Thành ủy xếp hạng trước Hàn Đông, mà còn là nhân vật số hai Ủy ban nhân dân thành phố, Hàn Đông chính là thay vị trí của gã, bởi vậy Hàn Đông bây giờ phân công quản lý chỗ này, trước đó thực tế là Khâu Thụy Hòa đang quản, cho nên mấy nhân vật số một của mấy cục này, trong lòng có cách nghĩ, cũng là rất bình thường. Chẳng qua đối với bọn họ mà nói rất bình thường, đối với Hàn Đông mà nói thì không bình thường. Nếu là chỗ hắn được phân công quản lý, nếu không nghe hắn, vậy ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố này còn làm sao công tác
Đúng lúc này Cục trưởng cục Giám sát chất lượng Bành Quốc Gia đổ mồ hôi đầy đầu chạy tới, liên tiếp nói:
- Thật ngại quá, tôi vừa từ huyện Vũ An trở về
Hàn Đông liếc gã một cái, thản nhiên nói:
- Đây là lần đầu tiên, tạm không truy cứu, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.
Huyện Vũ An là một huyện khá xa xôi của thành phố Tân Châu, gã này đến trễ khoảng 3 phút, lại có lý do chính đáng, bởi vậy Hàn Đông cũng không tiện nghiêm khắc xử trí, cảnh cáo trước tính sau
- Cảm ơn Phó Chủ tịch thành phố Hàn, sau này tôi nhất định chú ý
Bành Quốc Gia gật đầu nói, trên thực tế gã không có đi huyện Vũ An, thấy Hàn Đông nói rất nhẹ, nhưng lại có một loại uy nghiêm thật đáng tin, trong lòng cũng không khỏi thình thịch rạo rực, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, không nhìn thấy Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, thầm nghĩ may mắn còn có người chưa đến, Hàn Đông gã làm điển hình
- Trưởng ban thư ký Vương ghi lại những người không tới
Hàn Đông thản nhiên nói
- Tiếp theo chúng ta họp, hội nghị tọa đàm hôm nay, là mọi người lần đầu tiên gặp mặt. Chủ yếu là tìm hiểu lẫn nhau, cũng tiện sau này phối hợp lẫn nhau, tiếp theo chúng ta lần lượt trao đổi về tình hình công tác tự mình phụ trách
Trong phòng hội nghị rất yên lặng, lúc này Cục trưởng cục thống kê Dương Hiểu Lập giơ tay nói:
- Tôi nói về tình hình cục thống kê trước đi
Dương Hiểu Lập đã quyết định theo sát nện bước của Hàn Đông. Hơn nữa trước đây y đã từng báo cáo công tác với Hàn Đông, từng được Hàn Đông chỉ thị, trở về tiến thêm một bước xử lý công tác của cục thống kê, lúc này báo cáo tình hình thì càng thêm tỉ mỉ xác thực cẩn thận
Hàn Đông kiên nhẫn nghe Dương Hiểu Lập báo cáo, thỉnh thoảng lại hỏi một chút vấn đề chi tiết tỉ mỉ, toàn bộ quá trình báo cáo, khoảng chừng 10 phút. Cũng không quá ngắn, dù sao công tác của cục thống kê chỉ có vậy, có thể nói được 10 phút đã rất hiếm có rồi
Những người khác nhìn Dương Hiểu Lập, nghĩ thầm rằng người này xem ra là muốn dựa vào Hàn Đông, tuy nhiên y chỉ là cục trưởng cục thống kê, chỉ sợ cũng trở mình không dậy nổi sóng lớn gì
Dương Hiểu Lập báo cáo xong, chủ nhiệm Ủy ban kinh tế thành phố Tất Bảo Quân cũng đi theo báo cáo, y vừa báo cáo một nửa, một người cao lớn mập mạp đi đến phòng họp, cong lưng cúi đầu chui vào trong
Hàn Đông giơ tay ra hiệu Tất Bảo Quân dừng lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm gã vừa mới chui vào trầm giọng hỏi:
- Ông là ai vậy, không thấy đang họp sao, không tiếng động mà chui vào!
Gã chui vào chính là Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, gã là cố ý đến muộn, dù sao gã là Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, tùy tiện tìm cái cớ nhận được nhà đầu tư là có thể phớt lờ cho qua, gã cũng là lấy cách này để thể hiện lập trường của gã, dù sao gã đi theo sát Khâu Thụy Hòa, có gan Hàn Đông cũng không thể làm gì gã, vốn gã muốn đến muộn khoảng mười phút, không tiếng động đi vào là được rồi, ai ngờ Hàn Đông hỏi như vậy, trong lòng trầm xuống, lập tức đứng lại. Cười trừ nói:
- Phó Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, buổi trưa ở nhà khách tiếp đãi nhà đầu tư, cho nên đã đến muộn
- Hừ
Hàn Đông hừ lạnh một tiếng, quay đầu hỏi Vương Dược Minh:
- Trưởng ban thư ký Vương, anh thông báo họp như thế nào vậy?
Vương Dược Minh thấy Hàn Đông sắc mặt không tốt, nghĩ thầm rằng xem ra hôm nay hắn muốn lấy Phạm Huệ Đức làm điển hình, nhưng Phạm Huệ Đức này cũng thật là, rõ ràng y đã đánh tiếng với gã rồi, gã còn đến muộn như vậy
- Phó Chủ tịch thành phố Hàn, tôi đã đem chỉ thị của anh truyền tới mọi người, 3 giờ họp, không được vắng mặt
Đây là nguyên văn của Hàn Đông, Vương Dược Minh nhớ rất rõ ràng
Hàn Đông gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Phạm Huệ Đức:
- Nếu đã thông báo rồi, vậy ông còn đến muộn?
- Phó Chủ tịch thành phố Hàn, buổi trưa tôi đang tiếp đãi nhà đầu tư, cho nên đến muộn
Phạm Huệ Đức giải thích nói, nghĩ thầm rằng anh không thể không cho tôi tiếp đãi nhà đầu tư chăng, chỉ cần anh nói ra, tôi dám phủi tay với công tác của cục Xúc tiến đầu tư, đến lúc đó thành ủy truy cứu đến, tôi cũng có lời để nói
- Đừng tìm cớ với tôi
Hàn Đông lạnh lùng nói, sau đó lại ra hiệu chủ nhiệm Ủy ban kinh tế thành phố Tất Bảo Quân tiếp tục báo cáo.
Phạm Huệ Đức trên mặt lúc trắng lúc đỏ, trong lòng rất không thoải mái, thấy Hàn Đông không nhìn gã, thoáng nhìn bên cạnh có một cái ghế, liền muốn ngồi xuống.
Ai biết mông gã còn chưa chạm vào ghế, ánh mắt của Hàn Đông liền hung hăng chuyển đến trên người gã, lạnh lùng nói:
- Tôi cho ông ngồi sao?
- Tôi…
Phạm Huệ Đức không ngồi được nữa, đứng dậy, vẻ mặt xấu hổ. Trong lòng hận thấu Hàn Đông, nhưng gã cũng thật không có gan ở trước công chúng chống đối Hàn Đông, gã cũng biết Hàn Đông là mượn đề phát huy, nhưng gã đến muộn là sự thật khách quan, nếu gã và Hàn Đông cãi nhau ở đó, vậy sự tình sẽ không thể cứu vãn, gã cũng không có dũng khí liều mạng với một ủy viên thường vụ thành ủy, cùng lắm cũng chỉ là bằng mặt không bằng lòng mà thôi
Hàn Đông theo sau lại cho Tất Bảo Quân tiếp tục báo cáo công tác.
Những người khác nhìn Phạm Huệ Đức, đều âm thầm vui mừng, may mắn người đứng ở nơi đó không phải chính mình, bị phạt đứng như vậy, cũng thật là mất mặt
Từng người một báo cáo công tác, Phạm Huệ Đức đứng ở nơi đó, trên mặt đỏ bừng, cắn chặt môi, nghĩ thầm rằng mẹ nó người này đây là cố tình khiến gã mất mặt, sau này từ từ đấu với hắn
Đợi cho tất cả mọi người báo cáo xong, Hàn Đông lúc này mới lãnh đạm nói:
- Cục Xúc tiến đầu tư báo cáo công tác đi
Phạm Huệ Đức sửng sốt, gã cho rằng Hàn Đông cho gã đứng vậy, phỏng chừng cũng sẽ không cho gã báo cáo công tác, ai ngờ Hàn Đông cuối cùng lại cho gã báo cáo, lúc này trong lòng gã đang buồn bực mắng Hàn Đông
- Thu hút đầu tư… Phó Chủ tịch thành phố Hàn, cục Xúc tiến đầu tư dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố…
Gã làm cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, đối với tình hình cục Xúc tiến đầu tư vẫn là rất hiểu biết, bởi vậy cũng không có gì khó, bởi vậy rất nhanh liền làm theo ý nghĩ bắt đầu báo cáo, đương nhiên ngay từ đầu sẽ nói một chuỗi lôi thôi dài dòng, cũng dễ khiến ý nghĩ phía sau càng thêm trôi chảy
- Những lời vô nghĩa này thì đừng nói
Hàn Đông cắt ngang lời của gã, nói:
- Nói trọng điểm, mục tiêu công tác của cục Xúc tiến đầu tư, tình hình hoàn thành, nói số liệu cụ thể là được
- Mục tiêu cả năm của Cục Xúc tiến đầu tư là…
Phạm Huệ Đức tuy rằng rất buồn bực, nhưng cũng chỉ có thể dựa theo yêu cầu của Hàn Đông báo cáo, bởi vì sự cố đường Tân Giang thành phố Tân Châu trước đây, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cũng rung chuyển một phen, hơn nữa năm nay cũng mới bắt đầu không bao lâu, bởi vậy cục Xúc tiến đầu tư cũng chứng thực hai hạng mục, tổng cộng mới có chưa đến 30 triệu đầu tư
- Đây chính là thành quả công tác của cục Xúc tiến đầu tư, cục trưởng như ông cả ngày bận cái gì?
Hàn Đông lạnh lùng hỏi
- Ông cảm thấy cục trưởng như ông xứng chức sao?