Lần hội nghị thường vụ này, tuy rằng Hạ Kim Cường coi như là đạt được mục đích của bản thân, nhưng Hàn Đông lại đạt được nhiều lợi ích hơn, Hàn Đông đưa Chu Tử Phong từ huyện Nam Tân đến đảm đương Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, như thế đã giành được một vị trí cấp Cục trưởng, còn nhân tiện cho Phó bí thư Bành Y Vinh một ân tình.
Hạ Kim Cường vốn cũng không coi thường Hàn Đông, nhưng hiện tại Hạ Kim Cường cảm thấy, tên nhóc Hàn Đông này thật là kẻ địch mạnh, mình nhất định phải toàn lực ứng phó mới được, bằng không rất có thể phải thua trong tay tên nhóc này.
Lần hội nghị thường vụ này, áp lực trong lòng Hạ Kim Cường lập tức lớn hơn rất nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn đến phòng làm việc của tôi ngồi một chút đi.
Hạ Kim Cường mời Hàn Đông,
- Chúng ta đàm phán một ít chuyện.
- Được
Hàn Đông gật đầu nói.
Chờ Hàn Đông và Hạ Kim Cường đi ra phòng họp, các ủy viên thường vụ khác cũng đều theo thứ tự đứng dậy đi ra ngoài.
Bành Y Vinh đi tuốt ở đằng trước, khóe miệng anh ta hơi hơi hướng lên trên, dưới hàng lông mi rậm trong cặp mắt toát ra nét mặt suy nghĩ
Đối với kết quả hội nghị thường vụ lần này, Bành Y Vinh tương đối hài lòng, ít nhất anh ta cùng Hàn Đông hợp tác một phen nhỏ, đem một người đầu nhập bên mình đề bạt làm Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, thế vào chỗ Hoa Chính Vân.
Là một vị lãnh đạo mới tới, có thể ở phía trên nhân sự có chút quyền phát ngôn, đã rất tốt.
Tuy rằng y là Phó bí thư, nhưng đây là tổ chức bên trên giao cho của y, về phần thực quyền thật sự, thì cần y ở trong công việc thực tế, cùng các vị ủy viên thường vụ Thành phố Tân Châu không ngừng mà mài giũa, đấu tranh, mới có thể tạo dựng lên.
Hiện tại Bành Y Vinh đang hồi tưởng tình cảnh trước lúc mở hội nghị, liền hiểu được mười ba vị ủy viên thường vụ bên trong, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương hiện tại không có gia nhập phe cánh Hạ Kim Cường, nói cách khác y vẫn sẽ không bỏ cuộc.
Đương nhiên Bành Y Vinh cũng hiểu được, khả năng Trần Phúc Xương gia nhập phe cánh Hàn Đông là rất nhỏ, dù sao y cũng biết hiện tại cục Công an từ trên xuống dưới, căn bản Trần Phúc Xương cũng không thể chỉ huy được gì. Đương nhiệm Cục trưởng Công an Mã Vũ Kim được một tay Hàn Đông nhấc lên đấy.
- Xem ra phải nắm chặt cơ hội cùng Trần Phúc Xương giao thiệp một chút, chỉ cần kéo anh ta tới bên cạnh mình, như vậy là có thể cam đoan hai người Hàn Đông và Hạ Kim Cường, đều khó có khả năng một mình nắm giữ quá nửa phiếu ủy viên thường vụ, như vậy địa vị của mình có thể được củng cố rồi.
Bành Y Vinh trong lòng âm thầm tính toán,
- Chỉ tiếc, xem ý tứ của Hầu Hoa Đông, sợ là đã cùng Hàn Đông tiếp xúc, tuy rằng anh ta ẩn núp rất khá, nhưng Hạ Kim Cường đưa Nhạc Gia An chuẩn bị làm Phó trưởng ban thư ký, rõ ràng khả năng hợp tác giữa hai người bọn họ là không lớn. Chỉ tiếc, người này chính là không chịu theo mình hợp tác, nói cách khác, sự việc đó liền dễ làm hơn nhiều.
Các vị ủy viên thường vụ khác, cũng đều có suy nghĩ riêng về tình hình hội nghị thường vụ lần này, cả đám đều có ý riêng, tự nhiên cảm nhận không giống nhau.
Trần Phúc Xương trong lòng rất buồn bực, gã nhìn ra tình thế Hàn Đông khó có thể ngăn cản, nguyên là còn muốn gia nhập phe cánh Hạ Kim Cường, nói không chừng còn có thể một lần nữa nắm trong tay cục Công an. Tuy nhiên hiện tại xem ra, dường như tình hình cũng rất không ổn.
Đương nhiên, gã cũng nghĩ qua gia nhập bên Bành Y Vinh, chỉ có điều lại cảm thấy Bành Y Vinh biểu hiện được quá mức phô trương, mới bắt đầu đã cùng Bí thư Thành ủy rạch rõ ranh giới, chỉ sợ không có kết quả gì tốt thôi.
Cho nên hiện tại Trần Phúc Xương vẫn luôn đang bên trong do dự.
Hội nghị thường vụ hôm nay, gã vẫn luôn quan sát Hầu Hoa Đông, phát hiện gã vài lần nhìn về phía Hàn Đông, ánh mắt khác thường, hơn nữa cuối cùng còn tán thành đề nghị của Hàn Đông, trong lòng liền hiểu được Hầu Hoa Đông khẳng định đã đầu quân bên Hàn Đông rồi.
- Hàn Đông hiện tại có Trương Vân Bình, Hoàng Văn Vận, Khương Tùng Thần, Hàn Quốc Bình, hơn nữa còn có Hầu Hoa Đông, liền nắm giữ sáu phiếu, nếu mình qua đó, như vậy lập tức Hàn Đông có thêm một phiếu, hơn một nửa ủy viên thường vụ, thành công khống chế hội nghị thường vụ.
Trần Phúc Xương bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này, trong lòng bỗng giật mình, tuy nhiên rất nhanh liền nghĩ đến sự tình cục Công an, lại là một trận phiền muộn. Thân là Bí thư Đảng ủy Công an, lại không thể nắm giữ cục Công an, trên cơ bản gã là đồ thừa, bởi vậy trong lòng của gã vẫn có khó chịu, đối với Hàn Đông bất mãn vô cùng.
Lúc này, Hàn Đông ngồi trong văn phòng Hạ Kim Cường, hai người ở đó hút thuốc.
Hàn Đông không biết Hạ Kim Cường gọi mình tới đây có chuyện gì, tuy nhiên Hạ Kim Cường không nói, Hàn Đông cũng không hỏi, dù sao uống trà hút thuốc, nói chuyện phiếm đều được.
Hạ Kim Cường thật ra là đang quan sát Hàn Đông, gần đây ông ta vẫn luôn suy nghĩ, cảm giác mình ngay từ đầu đối với Hàn Đông nhận biết còn chưa đủ sâu sắc. Nhớ thời điểm mình còn ở sở Giao thông tỉnh làm Phó giám đốc sở thường vụ, Hàn Đông là được sự giới thiệu của Chu Khải Kiệt tìm mình giúp đỡ, chính mình nể tình Chu Khải Kiệt để giúp Hàn Đông, sau lại cũng hiểu được người thanh niên này phát triển rất tốt, lại có quan hệ với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc, cho nên vẫn coi hắn như là tiểu đệ, khá coi trọng.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, từ vừa mới bắt đầu bản thân mình suy nghĩ đối đãi Hàn Đông, cũng có chút bất công. Hàn Đông lợi hại nhất không phải hắn có bối cảnh hùng mạnh, mà là hắn trẻ tuổi như vậy, đã có tâm tính, lối suy nghĩ các thứ, không thua bất kỳ kẻ lõi đời nào lăn lộn trong quan trường mấy chục năm.
Có lúc Hạ Kim Cường thậm chí muốn đập vỡ đầu Hàn Đông để xem, tên nhóc này rốt cuộc là do cái gì biến thành
- Chủ tịch thành phố Hàn, nghe nói anh giúp cho Hội đồng nhân dân giải quyết mấy chiếc xe?
Hạ Kim Cường đột nhiên hỏi.
Hàn Đông hơi ngẩn ra, không hiểu Hạ Kim Cường sao lại hỏi chuyện này.
- Đúng vậy, mấy chiếc xe Hội đồng nhân dân đều gần đến thời hạn rồi, cũng là thời điểm nên đổi, vừa đúng tài chính năm nay có chút dư dả.
Đối với vấn đề của Hạ Kim Cường, Hàn Đông trong lòng quả thật có chút khó hiểu, y mặc dù là Bí thư Thành ủy, nhưng sự tình của văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, cũng không tới phiên y khoa tay múa chân.
Hạ Kim Cường gật đầu, nói:
- Đúng vậy, chủ nhiệm Dương cũng đi tìm tôi vài lần, chủ yếu là ở thành phố mặt tài chính túng thiếu, cho nên vẫn không xử lý tiếp, tôi vẫn muốn chờ dư dả một ít liền cho bọn họ đổi xe, hiện tại Chủ tịch thành phố Hàn làm xong, tôi cũng yên tâm.
Hàn Đông thản nhiên cười, không nói tiếp. Nhưng trong lòng thì một trận coi thường, Hạ Kim Cường mới nãy nói hoàn toàn nghĩ một đằng làm một nẻo, trước không nói đến ông ta có ý nghĩ cho Hội đồng nhân dân đổi xe thật hay không, chính là thời điểm ông ta làm Chủ tịch thành phố, có thể khiến cho cục Tài chính sảng khoái phát tiền xuống sao?
Tuy rằng cục Tài chính trên danh nghĩa là ban ngành của Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng ngay lúc đó Cục trưởng cục Tài chính chính là người của Hề Hiểu Kiến, cho dù hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố thông qua được quyết định này, mấy trăm ngàn đến con số triệu tiền quỹ, cục Tài chính cũng có thể kéo dài dây dưa.
Tuy nhiên, Hàn Đông đương nhiên sẽ không nói ra, dù sao coi như là hai người cạnh tranh quan hệ, nhưng hiện cùng công tác chung một bộ máy, không cần phải ồn ào mâu thuẫn phía trên việc này.
Hạ Kim Cường lúc này nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, hiện tại bộ máy Thành phố Tân Châu coi như ổn định lại rồi, cơ sở Thành phố Tân Châu khá yếu kém, trọng trách trên vai chúng ta rất nặng.
Hàn Đông khẽ cười nói:
- Đúng vậy, hiện tại tất cả mọi người đang cố gắng, Thành phố Tân Châu vốn khá lạc hậu, nếu không phấn chấn tiến lên, chênh lệch cùng những thành phố cấp 3 khác sẽ càng lớn.
Hạ Kim Cường hút một hơi thuốc, nói:
- Trong khoảng thời gian này tôi suy nghĩ qua con đường phát triển của Thành phố Tân Châu, vẫn muốn cùng Hàn Chủ tịch thành phố trao đổi một chút xem sao, tôi là nghĩ như vậy, đường Tân Giang Thành phố Tân Châu sửa được một nửa, sau này lại xảy ra chuyện, vẫn để đó, một là ảnh hưởng hình tượng bên ngoài, thứ hai là một hạng mục công trình bị mục nát rất lớn, ý của tôi là cho người trùng tu quy hoạch một chút, tu sửa đường Tân Giang, có thể trên cơ sở hiện có, kéo dài đường Tân Giang, hai bên cùng trùng tu quy hoạch, có thể mở thêm nhiều bất động sản nữa, như vậy thông qua đường Tân Giang, có thể làm sống lại kinh tế Thành phố Tân Châu, có thể nói là một công đôi việc.
Nói xong suy nghĩ của mình, đôi mắt Hạ Kim Cường sáng ngời hữu thần nhìn Hàn Đông, dường như tràn đầy tâm chí mạnh mẽ và lòng tin tưởng.
Hàn Đông không ngờ Hạ Kim Cường tới tìm mình lại là nói chuyện này, không ngờ dự định trùng tu đường Tân Giang.
Trên thực tế, trước đây Hàn Đông cũng nghĩ qua vấn đề đường Tân Giang, chẳng qua đường Tân Giang chôn vùi nhiều nhà cán bộ, trong đó có một số việc Hàn Đông còn chưa làm rõ, cho nên tạm thời chưa biết nên xử trí thế nào cho tốt. Đương nhiên, Hàn Đông cũng sẽ không mặc kệ như vậy, sau đó làm rõ quan hệ trong đó, mới bắt đầu nghĩ biện pháp xử lý.
Bây giờ nghe nguyện vọng của Hạ Kim Cường, không ngờ là muốn trên đường Tân Giang gióng trống khua chiêng động thủ, còn muốn thông qua đường Tân Giang làm sống lại nền kinh tế Thành phố Tân Châu, trong lòng Hàn Đông cảm thấy không cho là đúng
Thời điểm Hàn Đông ở huyện Phú Nghĩa, thì đã xây dựng công trình đường Tân Giang, đương nhiên hiểu được đường Tân Giang đối với thành phố mà nói, nhất định là một chỗ tốt, nhưng ông ta nếu muốn ở phía trên này ký thác nhiều hy vọng, vậy có chút không đúng rồi.
“Cũng không biết Hạ Kim Cường rốt cuộc muốn làm gì, làm sao bỗng nhiên nãy sinh quan tâm tới đường Tân Giang, chỉ sợ ông ta cũng không phải nghĩ tới hoạt động kinh tế đơn giản như vậy.”
Hàn Đông trong lòng suy nghĩ, ngoài miệng lại nói:
- Bí thư Hạ, sự tình đường Tân Giang, tôi cũng luôn luôn suy xét, đường Tân Giang hiện tại thành nửa công trình dang dở, cứ để như vậy cũng không được, nhưng nếu muốn bắt đầu lần nữa, trước phải làm chính là kiểm kê công tác, nếu làm không rõ, rất dễ dàng sinh ra gút mắc.
Hạ Kim Cường cưới lớn nói:
- Chuyện này cũng không cần quá lo lắng, thời gian trước, mấy công ty tham gia xây dựng cải tạo đường Tân Giang, đều lần lượt nói qua với tôi, bọn họ cũng nguyện ý mau chóng khôi phục thi công, và đều nguyện ý quy hoạch một lần nữa, tăng lớn đầu tư, đối với Thành phố Tân Châu chúng ta là một cơ hội rất tốt.
“Quả nhiên như thế, xem ra Hạ Kim Cường cũng không phải đơn thuần muốn làm chuyện này.”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm.
- Bí thư Hạ, chuyện này thật sự còn phải suy tính.
Hàn Đông nói
Hạ Kim Cường nói:
- Vậy là tốt rồi, trên thực tế, đây cũng là công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, vốn cũng không cần tôi can thiệp nhiều, nhưng là bọn họ tìm đến chỗ tôi, tôi cũng chỉ đành suy xét một chút. Nói đến nhà đầu tư, lúc trước bọn họ tham dự đấu thầu kiến thiết đường Tân Giang, sau lại bởi vì đủ loại vấn đề, công trình vẫn kéo dài, tiếp tục như vậy cũng không phải chuyện hay, cứ để đường Tân Giang như vậy đối với Thành phố Tân Châu mà nói cũng không nên, mà nhà đầu tư đã đến đầu tư, tuy nhiên lại không thể tiếp tục nữa, bọn họ cũng có ý tưởng. Hiện tại về sự việc đường Tân Giang, sớm đã được xác định rồi, chúng ta phải nhanh một chút để bọn họ thi công mới được, đây cũng là duy trì suy xét ổn định.
Tuy rằng ông ta vừa mới bắt đầu nói sẽ không can thiệp, nhưng phía sau vẫn lấy ra thân phận Bí thư Thành ủy nói chuyện, đối với chuyện này Hàn Đông thản nhiên cười, chính mình bây giờ là Chủ tịch thành phố, kinh tế Thành phố Tân Châu, là thuộc trách nhiệm của mình, Hạ Kim Cường nếu như là thật tâm thật ý nghĩ biện pháp, hiến kế, vậy cũng không sao, nhưng nếu như căn cứ vào ý nguyện khác mà nhúng tay vào, Hàn Đông chắc sẽ không dễ dàng tha thứ.
Ngồi trong văn phòng Hạ Kim Cường trong chốc lát, Hàn Đông liền cáo từ.
Đối với sự tình đường Tân Giang Hạ Kim Cường nói, Hàn Đông không cho ông ta câu trả lời rõ ràng. Chỉ nói cho ông ta biết mình nhất định sẽ cân nhắc nghiêm túc.
Trở lại Ủy ban nhân dân thành phố không bao lâu, Chủ tịch Hội đồng nhân dân Dương Kiệt Quốc sang đây, ông ta có chút kích động nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn đã về rồi, vừa rồi khi tôi tới, tiểu Trương nói cậu ở cùng bí thư Hạ đàm phán công việc.
Hàn Đông cười mời Dương Kiệt Quốc vào trong phòng làm việc, nói với Trương Tự Miễn:
- Tiểu Trương, nhanh chóng pha trà cho chủ tịch Dương.
- Vâng, Chủ tịch thành phố.
Trương Tự Miễn cung kính nói.
Anh ta biết Hàn Đông ở hội thượng thường ủy đề danh chính mình đảm nhiệm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, nói cách khác mình sắp là cán bộ cấp Cục phó rồi. Điều này khiến trong lòng anh ta vô cùng phấn khởi, đối với Hàn Đông cũng là cảm kích từ tận đáy lòng. Phải biết rằng tính toán ban đầu của anh ta là trong vòng nửa năm đạt tới cấp Cục phó, không thể tưởng được hiện tại theo Hàn Đông vài ngày, liền thực hiện được nguyện vọng này, rút ngắn rất nhiều thời gian mình đề ra.
- Điều này nói rõ công tác của mình đã chiếm được sự đồng tình của Chủ tịch thành phố Hàn, về sau nhất định phải tiếp tục cố gắng.
Trương Tự Miễn trong lòng nghĩ thầm.
Rót một ly trà bưng vào phòng đặt trước mặt Dương Kiệt Quốc, sau đó lại cầm lấy ly của Hàn Đông rót đầy cho hắn
Làm xong đây hết thảy, Trương Tự Miễn lúc này mới lui ra ngoài, cũng nhẹ nhàng kéo cánh cửa phòng làm việc lại.
- Chủ tịch thành phố Hàn, thật sự là cảm ơn cậu nha, sự tình mấy chiếc xe bên Hội đồng nhân dân, nhanh như vậy đã định ra rồi.
Dương Kiệt Quốc nở nụ cười nói.
Hàn Đông sáng hôm nay cũng đã ký duyệt việc mua xe của Hội đồng nhân dân, căn cứ vào đơn mua xe, trong đó có một chiếc là xe Audi, mấy chiếc khác là Santana. Chiếc xe Audi đương nhiên là Dương Kiệt Quốc dùng, đối với Hàn Đông có thể phê duyệt nhanh như vậy, Dương Kiệt Xuất trong lòng vui mừng vô cùng, cho nên liền cao hứng chạy tới tìm Hàn Đông bày tỏ suy nghĩ của mình.
Chứng kiến bộ dạng cao hứng như thế của Dương Kiệt Xuất, Hàn Đông trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, xem ra Chủ tịch Hội đồng nhân dân cũng dễ đối phó.
Tuy rằng không lo lắng sự tình tuyển chọn, nhưng Hàn Đông cũng mong muốn cùng Chủ tịch Hội đồng nhân dân làm tốt quan hệ, dù sao Hội đồng nhân dân là cơ quan quyền lợi Trung Hoa. Có Hội đồng nhân dân ủng hộ, mình có vài công tác muốn làm cũng thuận tiện hơn.
Dương Kiệt Quốc thì rất nhiệt tình mời Hàn Đông ngày nào đó đến nhà ông ta ăn cơm, nói nhất định phải cùng Hàn Đông uống hai chén
Hàn Đông cười khéo léo từ chối ông ta, nếu Dương Kiệt Quốc vì sự tình xe cộ mà cao hứng như vậy, Hàn Đông cũng không cần phải tới nhà ông ta làm phiền.
Có đôi khi, quan hệ biến thành thân thiết quá rất dễ biến chất.
- Chủ tịch thành phố Hàn, chờ anh rảnh rỗi, nhất định phải gọi điện cho tôi.
Dương Kiệt Quốc lúc ra cửa, cũng còn lòng hăng hái nói.
Hàn Đông đưa Dương Kiệt Quốc tới đầu cầu thang rồi trở về, trong lòng cảm thấy Dương Kiệt Quốc người này thật đúng là rất đáng yêu.
Trở lại văn phòng, Hàn Đông gọi Trương Tự Miễn vào, nói:
- Hội nghị Thường ủy đã thông qua quyết định, đưa cậu đảm nhiệm Phó chánh văn phòng, hy vọng cậu chấn chỉnh thái độ, tiếp tục cố gắng công tác.
Trương Tự Miễn vẻ mặt cảm kích nói:
- Cảm ơn sự tín nhiệm của Chủ tịch thành phố Hàn, tôi nhất định cố gắng làm tốt công tác của mình.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Làm tốt công tác của mình, đồng thời, cũng phải chú ý đề cao mình, bây giờ xã hội thay đổi trong nháy mắt, chỉ có không ngừng tích lũy đề cao mình, mới có thể cân bằng được tình thế. Tôi cũng không hy vọng cậu vẫn luôn là thư ký của tôi, chỉ cần có cơ hội, tôi hy vọng cậu có thể ở ban ngành công tác thực tế đi lên bằng tài năng và trí tuệ của mình.
Trương Tự Miễn trong lòng thầm vui mừng, sở dĩ sẵn lòng làm thư ký cho Hàn Đông, vì chính là đề cao cấp bậc của mình, sau này tiện đi làm một phen sự nghiệp.
- Cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn, tôi sẽ trong công tác cố gắng học tập đề cao mình.
Trương Tự Miễn lúc này nhớ tới Tả Nhất Sơn, tiền nhiệm của mình, tuổi nhỏ hơn không ít, nhưng hiện tại đã là lãnh đạo thực quyền huyện Vũ An, dựa theo sự tín nhiệm của Hàn Đông đối với anh ta, chỉ sợ qua không được bao lâu, sẽ đề thăng làm cấp Cục trưởng rồi.
- Đây chính là lợi ích khi theo đúng lãnh đạo.
Trương Tự Miễn trong lòng nghĩ thầm.
Từ sau khi trở thành thư ký cho Hàn Đông, tình cảnh Trương Tự Miễn thay đổi rất nhiều, vốn là bà xã đối với anh ta cực kỳ lãnh đạm, nay mỗi ngày đều nét mặt tươi cười như hoa, trong nhà bằng hữu thân thích dường như cũng nhiều lên, về đến nhà thường xuyên đều có khách tới chơi, có một số bà con xa lắc xa lơ, ai nấy đều biểu hiện vô cùng nhiệt tình, thấy anh ta trở về liền chạy đến kéo anh ta nói chuyện, dường như có quan hệ rất thân thiết
Đương nhiên, anh ta cũng biết những người này vì cái gì mà tới đây, hưởng thụ sự a dua nịnh hót của bọn họ, cuối cùng cũng là công phu thái cực của Chủ tịch thành phố, nương theo vuốt ve, thỉnh thoảng lại pha trò, chính là không bày tỏ thái độ rõ ràng gì.
Nhưng cho dù như vậy, những người đó đối với anh ta cũng là rất khách khí, nụ cười trên mặt thân thiết như cũ.
Mà chính ngày hôm trước, Trương Tự Miễn còn nhận được điện thoại từ một bạn học trung học, đây là nữ sinh, là một nữ sinh xinh đẹp, lúc trước là hoa khôi của lớp, cũng là mối tình đầu khắc sâu trong ấn tượng của Trương Tự Miễn, tuy rằng đó chỉ là một hồi tương tư đơn phương, là thầm mến. Nhưng lại cùng với Trương Tự Miễn vượt qua ba năm thời gian trung học, bởi vậy có thể nói là khắc cốt ghi tâm. Tuy rằng mấy năm nay không liên hệ gì, nhưng thời điểm này nhận được điện thoại của nàng, Trương Tự Miễn trong lòng liền không tự chủ được hiện lên khuôn mặt sinh động, trong lòng liền không kìm nổi nhảy lên thình thịch thình thịch thình thịch.
Bạn học nữ hẹn Trương Tự Miễn tham gia họp lớp, âm thanh dịu dàng, Trương Tự Miễn cảm giác tựa như có một bàn tay nhỏ ở trong lòng của mình nhẹ nhàng mà di chuyển lướt nhẹ qua.
Tuy rằng họp lớp vào cuối tuần, hơn nữa Trương Tự Miễn cũng biết thời điểm cuối tuần bình thường thì Hàn Đông cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng anh ta vẫn tương đối kiêu ngạo nói cho đối phương biết, nói mình không tự chủ được, bất cứ lúc nào cũng có khả năng được lãnh đạo triệu tập, bây giờ vẫn chưa thể xác định, nhưng cũng rất quan tâm bạn học, chỉ cần có cơ hội liền tham gia.
- Công tác của cậu rất trọng yếu, đương nhiên trì hoãn không được, tuy nhiên mọi người chúng tôi đều hy vọng cậu tham gia tụ họp lần này, cậu là người phát triển tốt nhất lớp chúng ta đấy.
- Cái gì phát triển tốt, còn không phải là làm việc vặt hay sao
Lúc này Trương Tự Miễn rất khiêm tốn nói những lời này.
Mà hiện tại, trong lòng Trương Tự Miễn lại có chút đắc ý, nếu lúc trước để tình nhân trong mộng biết hiện tại mình đã là cán bộ cấp Cục phó rồi, cô sẽ có cảm tưởng gì? Nghe nói cô được gả cho một ông chủ có tiền, nhưng có tiền thì thế nào, ở trước mặt quyền thế, tiền lại bị coi là cái gì đâu.
Từ phòng làm việc đi ra, Trương Tự Miễn ngồi ở chỗ đó không khỏi hiện lên một hồi suy nghĩ sâu xa trong lòng, Hàn Đông nhanh như vậy đã đề bạt anh ta làm cán bộ cấp Cục phó, điều này khiến anh ta cảm kích rất nhiều, cũng rất phấn khởi.
Tình hình trên hội thượng thường ủy, rất nhanh liền lan truyền từ trên xuống Thành phố Tân Châu.
Mọi người đối với thế cục bây giờ tiến thêm một bước hiểu rõ, cũng nhận thức đầy đủ con người Hàn Đông là một Chủ tịch thành phố mạnh mẽ, cứng rắn.
Thành viên tổ chức mà Hề Hiểu Kiến để lại, phần lớn vốn là còn chuẩn bị xem chừng một thời gian ngắn, hiện tại bắt đầu có phần động tâm.
Ban Tổ chức cán bộ rất nhanh liền kết thúc thủ tục liên quan, đám người tương quan điều chỉnh lần này, cũng đều rất nhanh mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng rồi.
Chu Tử Phong đã bắt đầu tiến hành giao nhận công tác, sáng sớm ngày 24 tháng 11 đi tới văn phòng Hàn Đông.
Trương Tự Miễn đang ngồi viết một bài văn chương, nhìn thấy Chu Tử Phong đi tới, lập tức đứng lên cung kính nói:
- Chào Trưởng ban thư ký.
Chu Tử Phong vẻ mặt mỉm cười thản nhiên, gật đầu nói:
- Tự Miễn viết bài văn đó à, Chủ tịch thành phố Hàn có rảnh không?
Trương Tự Miễn nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn ở bên trong, mời Trưởng ban thư ký đi bên này.
Đi theo Hàn Đông cũng không ít thời gian, Trương Tự Miễn nắm rõ một ít tính cách Hàn Đông, đối với người Hàn Đông tín nhiệm, thái độ cũng không giống nhau.
- Công tác đều giao nhận xong rồi hả?
Hàn Đông nhìn vẻ mặt khiêm nhường của Chu Tử Phong nói.
Chu Tử Phong gật đầu, nói:
- Vâng, Chủ tịch thành phố Hàn, cũng đã giao nhận xong hết
- Vậy là tốt rồi, bắt đầu từ giờ, anh sẽ chính thức đầu nhập công tác. Công tác Ủy ban nhân thành phố nhiều hỗn tạp, anh là đại quản gia nên để tâm.
- Chủ tịch thành phố Hàn xin yên tâm, tôi nhất định nhớ kỹ chỉ thị của ngài, để tâm làm tốt các hạng công tác.
Chu Tử Phong đối với Hàn Đông cảm kích vô cùng, trên thực tế thời gian anh ta cùng Hàn Đông tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng Hàn Đông cự tuyệt phần đông cán bộ bên trong coi trọng anh ta, đưa anh ta cất nhắc tới Ủy ban nhân dân thành phố làm Trưởng ban thư ký, đây là một tín nhiệm lớn lao.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi trước khi đến, bí thư Lương muốn tôi xin chỉ thị Chủ tịch thành phố Hàn, anh ta hy vọng ngày mai đến báo cáo một chút công tác cho Chủ tịch thành phố Hàn, báo cáo ý nghĩ phát triển kinh tế huyện Nam Tân, không biết Chủ tịch thành phố Hàn có thời gian không?
Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:
- Được, cậu nói cho anh ta biết, để anh ta xế chiều ngày mai đến đây đi.
Cùng lúc trong lòng Hàn Đông thật cao hứng, xem ra lần này dùng Chu Tử Phong là đúng, đây là tín hiệu tốt cho người mà Hề Hiểu Kiến lưu lại, bây giờ không phải là lại có một Bí thư huyện ủy muốn tới chỗ mình báo cáo công tác sao?
Thời điểm Hề Hiểu Kiến vẫn là Bí thư Thành ủy, Hàn Đông và ông ta liên hợp cùng nhau, đem cán bộ chủ yếu các quận huyện của Thành phố Tân Châu điều chỉnh không ít, trên cơ bản không có bao nhiêu người của Hạ Kim Cường. Hàn Đông bởi vì duyên cớ nhân sự trong tay không đủ, cũng không chiếm đóng nhiều vị trí, hiện cán bộ chủ yếu ở bên trong chín khu một huyện, phần lớn là người của Hề Hiểu Kiến lưu lại đấy.
Mà hiện tại, Hàn Đông chính là muốn thông qua đề bạt Chu Tử Phong để cho những người này một tín hiệu rõ ràng, hiệu quả vẫn là không tệ. Những người này khẳng định có liên hệ cho nhau, như vậy tin tưởng rất nhanh sẽ có nhiều người tới dựa vào, điều này rất tốt cho mình làm vững chắc nền tảng ở Thành phố Tân Châu.