Người Cầm Quyền

Chương 641: Ngụy trang

“Tên này rút cuộc muốn làm cái gì?”

Hạ Kim Cường trong lòng rất khó hiểu, “Hắn định ra uy đây, làm cho mọi người biết hắn có thể thay đổi liên tục sao?”

Nhìn thấy biểu hiện trên mặt Hạ Kim Cường có phần nghi hoặc, Hàn Đông trong lòng thầm cười nhạt, nếu như tên này là người làm việc chăm chỉ, trên thực tế Hàn Đông cũng sẽ không cố ý chèn ép anh ta. Chỉ cần có một tia khả năng hợp tác, Hàn Đông cũng không muốn đấu đến cùng với anh ta như vậy.

Nhân sự của Trường Giang Nguyên rất nhanh được sắp xếp quyết định xong, trên cơ bản đều theo ý đồ đã định của Hàn Đông.

Thẩm Tòng Phi mặc dù chỉ là Phó chủ tịch thành phố bình thường, nhưng bây giờ lại là Chủ nhiệm, Bí thư Đảng ủy khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, trong bộ máy quyền lực tại thành phố Tân Châu, địa vị của anh ta lập tức được nâng cao rất nhiều.

Mặc dù hiện giờ khu công nghiệp Trường Giang Nguyên mới bắt đầu, nhưng đã hiện rõ cảnh tượng phát triển cực lớn, hơn nữa bây giờ lại thu hút được số vốn đầu tư kia, trên cơ bản có thể cung cấp vốn cho khu công nghiệp sử dụng để phát triển vài năm.

Và so sánh với khu công nghệ cao, mặc dù Trường Giang Nguyên bước chậm, nhưng con đường phía trước lại tốt hơn rất nhiều, dù sao huyện Vũ An với trữ lượng than đá 4 tỷ tấn sẽ là hậu thuẫn cực lớn cho nó, theo quyết định đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương, ắt sẽ trợ giúp lớn cho công tác thu hút nguồn đầu tư.

Sau khi Hội nghị qua đi, Hàn Đông trở về văn phòng làm việc, Thẩm Tòng Phi liền qua báo cáo công tác, nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, hôm nay đã nhận được vài cuộc điện thoại, một vài giới truyền thông ở tỉnh cũng đều chuẩn bị đến phỏng vấn tình hình đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương.

Hàn Đông nói:

- Chúng ta đương nhiên biểu thị hoan nghênh, có giới truyền thông đưa tin, cũng có thể quảng cáo nhất định cho Trường Giang Nguyên.

Thẩm Tòng Phi khẽ mỉm cười, nói:

- Điều này quả là đúng, vậy thì lúc đó tôi cho người chuyên để tiếp đãi họ.

Hàn Đông nói:

- Nhân sự của Trường Giang Nguyên đã được quyết cả rồi, nhưng phải nghĩ cách bắt đầu chuyển động, phát huy được tác dụng tương ứng, Tòng Phi trọng trách của anh còn rất nặng nề. Tôi kiến nghị, trước mắt không cần mù quáng mở rộng đầu tư, trước tiên phải xác lập vốn đầu tư hiện có cho chắc chắn, đặc biệt là vốn đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương, nhất định cần phải tăng cường phục vụ, nhưng cũng không được buông lỏng kiểm tra, cần khắc sâu hai chữ màu xanh, tạo dựng khu công nghiệp mô hình môi trường liên tục phát triển…

Có thể nói, Trường Giang Nguyên là Hàn Đông đã dựng lên, lại là một điển hình, quán triệt khái niệm bảo vệ môi trường, xanh, mâu thuẫn kinh tế ở bên trong, vì vậy Hàn Đông rất coi trọng, cho nên cho dù an tâm công tác của Thẩm Tòng Phi, Hàn Đông vẫn muốn đôi lúc chúc phúc vài câu.

- Chủ tịch thành phố Hàn xin cứ an tâm, tôi nhất định làm theo lời dặn dò của anh, nghiêm khắc thực hiện các công việc quản lý thi công của Trường Giang Nguyên, tích cực tạo dựng khu công nghiệp xanh.

Thẩm Tòng Phi kiên định nói, anh đương nhiên biết Hàn Đông coi trọng Trường Giang Nguyên.

Đồng thời cũng cảm thấy rất vui mừng khi Hàn Đông tín nhiệm mình.

Cần biết rằng anh ta - một Phó giám đốc sở đều là do Hàn Đông giúp đỡ đề bạt, bây giờ lại giao công việc quan trọng như vậy cho mình, nếu như làm không tốt thì thật là không xứng đáng với việc giao phó của Hàn Đông.

Trên thực tế so với Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm, Bí thư Đảng ủy khu công nghệ cao Vương Hiểu, ngoài không phải là Ủy viên thường vụ ra, trên phương diện khác không có khác biệt lớn, trong tay còn được giao cho công tác quan trọng, đều có địa bàn riêng của chính mình.

Hơn nữa, sự phát triển khu coog nghệ đã lâm vào tình trạng rớt giá, nhưng Trường Giang Nguyên lại giống như mặt trời ánh lên tia nắng đầu tiên, đúng vào thời điểm thịnh vượng, cũng gây được rất nhiều chú ý.

Điện thoại trên bàn đổ chuông, Hàn Đông nghe, điện thoại là của Ủy viên thường vụ Thành ủy Vương Hiểu gọi đến, anh ta nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Vương Hiểu đây, vừa rồi tôi mới nhận được điện thoại của Phó tổng giám đốc Tập đoàn Phàn Cương là Phùng Hải, anh ta nói có ý muốn qua huyện Vũ An khảo sát một chút mỏ than đá.

Hàn Đông nôn nao, không biết Tập đoàn Phàn Cương lần này rút cuộc muốn gì, thời gian trước, thành phố Tân Châu đi thành phố Phàn Lĩnh một chuyến tìm bọn họ bàn về việc liên doanh than thép, nhưng vì bọn họ muốn ở tỉnh Giang Việt xây dựng khu gang thép, không phải là một chút hứng thú cũng không có sao, thế nào mà bây giờ lại bỗng nhiên muốn đến đây bàn việc khảo sát gì chứ.

- Bọn họ không phải là không có hứng thú liên doanh than thép hay sao, thế nào mà bỗng nhiên lại muốn qua khảo sát?

Hàn Đông thản nhiên nói.

Đối với những người lật lọng như vậy, Hàn Đông không quá cảm tình. Huống chi bây giờ Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu đã cùng Tập đoàn Thủ Cương thỏa thuận bước đầu, ngay cả đại khái vốn đầu tư đều đã quyết định rồi, Tập đoàn Phàn Cương lúc này nhảy vào là ý gì.

Vương Hiểu cười đau khổ, nói:

- Tôi cũng không rõ lắm, có điều Phó tổng giám đốc Phùng nói, Tập đoàn Phàn Cương có ý muốn xây dựng cơ sở gang thép ở thành phố Tân Châu, muốn qua trước để xem tình hình.

Hàn Đông nói:

- Anh ta không biết Tân Châu đã đạt được thống nhất với Tập đoàn Thủ Cương rồi sao?

Vương Hiểu nói:

- Tôi cũng đã nói cho anh ta rồi, nhưng anh ta nói Tập đoàn Phàn Cương là rất có thành ý, nói đến lúc đó chắc chắn sẽ đưa ra phương án đầu tư còn tốt hơn Tập đoàn Thủ Cương.

Hàn Đông cười một cái, nói:

- Bọn họ muốn đến khảo sát, Ủy ban nhân dân thành phố đương nhiên biểu thị hoan nghênh.

Hắn cũng không nói thêm gì khác, trên thực tế trong lòng Hàn Đông đại thể đã bỏ Tập đoàn Phàn Cương sang một bên rồi.

Cái gọi là người có chí khí không quay lại, Tập đoàn Phàn Cương trước đây kiêu ngạo, bây giờ bỗng nhiên muốn quay đầu lại, nói gì gì là phương án đầu tư tốt hơn, khiến người ta không hiểu bọn họ rút cuộc muốn làm cái gì.

Một mặt khác, Hàn Đông cũng không thể tùy ý hủy bỏ hiệp nghị với Tập đoàn Thủ Cương, mặc dù vẫn chưa chính thức ký hiệp nghị hợp tác, nhưng theo cách nhìn của Hàn Đông, Tập đoàn Thủ Cương là rất có thành ý đến đầu tư, cho dù chỉ là bản ghi nhớ hợp tác có tính chất như bản thảo, thành phố Tân Châu bên này cũng cần tuân thủ theo. Hơn nữa, Tập đoàn Thủ Cương là do Lộ Lợi Dương giới thiệu cho, người ta đã biểu hiện thành ý rất lớn, mình cũng không thể chủ động hủy bỏ.

Với lại, Tập đoàn Thủ Cương xác định vốn đầu tư không phải ít, chỉ cần thành phố Tân Châu tiêu hóa tốt, cũng đã đủ rồi, Hàn Đông nghĩ không ra Tập đoàn Phàn Cương lại có thể đưa ra phương án gì còn tốt hơn.

Chẳng qua là nếu Tập đoàn Phàn Cương thông qua Vương Hiểu nói chuyện này, Hàn Đông cũng không trực tiếp cự tuyệt. Bọn họ muốn đến khảo sát thì để họ đến đi vậy, dù sao đến lúc đó phái người dẫn họ đi một chuyến là được.

Vương Hiểu nói:

- Vậy được, tôi gọi trả lời Phùng Hải luôn.

Thực ra, Vương Hiểu cũng có chút không thoải mái, nhớ trước đây anh ta theo chỉ thị của Hàn Đông, dẫn vài người huyện Vũ An tự đi đến Tập đoàn Phàn Cương, thậm chí còn tìm mối quan hệ trong tỉnh để thuyết phục, kết quả Tập đoàn Phàn Cương phản ứng rất dứt khoát, đối với việc đầu tư vào thành phố Tân Châu một chút hứng thú cũng không có, khiến anh ta mất công một chuyến. Mặc dù Hàn Đông không có nói gì, nhưng khiến Vương Hiểu cảm thấy nghẹn ngùng, ít nhất Tập đoàn Phàn Cương cũng nên phái người đến xem xét tình hình, còn tốt hơn mình vất vả một chuyến, lại không đạt được tác dụng gì.

Cúp điện thoại, Hàn Đông cười nói với Thẩm Tòng Phi:

- Xem ra mỏ than đá huyện Vũ An dần dần trở thành miếng bánh thơm ngon rồi, Tập đoàn Phàn Cương đã ngửi thấy hương vị rồi, muốn qua đây khảo sát.

Thẩm Tòng Phi nói:

- Tôi thấy Tập đoàn Phàn Cương có chút ý ghen ăn tức ở, có phải là thấy Tập đoàn Thủ Cương nhanh như vậy đã quyết định đầu tư nên bọn họ hối hận rồi.

Hàn Đông cười lạnh lùng, nói:

- Hối hận cũng không có tác dụng gì, chúng ta đã đạt được hiệp nghị bước đầu với Tập đoàn Thủ Cương, cho dù Tập đoàn Phàn Cương có vốn đầu tư lớn hơn nhiều, nhưng tôi cảm thấy chúng ta vẫn là hợp tác với những người có thành ý mới tốt, bọn họ đột nhiên đến đầu tư, cũng không đảm bảo đột nhiên rút vốn ra…

Thẩm Tòng Phi gật đầu, nói:

- Nghe Chủ tịch thành phố Hàn nói như vậy, tôi cảm thấy Tập đoàn Phàn Cương hành vi lần này có chút khác thường, không chừng ôm mục đích gì đấy cũng không chừng.

Hàn Đông cười ha ha, nói:

- Chúng ta tạm thời không cần suy nghĩ nhiều quá, không phải là đến khảo sát sao, cứ để cho bọn họ khảo sát đi vậy.

Điện thoại trên bàn đổ chuông, Hàn Đông liền nhấc nghe, trong điện thoại truyền đến một giọng lạ, nói:

- Xin hỏi Chủ tịch Hàn thành phố Tân Châu phải không, tôi là Phùng Hải, Phó tổng giám đốc Tập đoàn Phàn Cương.

Hàn Đông khẽ mỉm cười, thầm nghĩ tên Phùng Hải quả là khá tích cực, nhanh như vậy đã gọi điện thoại đến rồi.

- Hóa ra là Phó tổng giám đốc Phùng Hải, không biết Phó tổng giám đốc Phùng có gì muốn làm?

Ngữ khí của hắn rất bình thản, mơ hồ có vài phần cảm giác xa cách hàng nghìn dặm.

Phùng Hải dường như không cảm giác được ngữ khí của Hàn Đông, lời nói thể hiện vô cùng thân thiết, anh ta nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, chào anh, là như vậy, Tập đoàn chúng tôi đối với mỏ than đá huyện Vũ An của Tân Châu rất có hứng thú, Tập đoàn phái tôi đưa một tổ khảo sát qua, nếu như được, chúng tôi sẵn lòng thành lập khu gang thép tại thành phố Tân Châu, tổng vốn đầu tư không ít hơn 6 tỷ, thậm chí lên đến hơn 10 tỷ, cũng là có khả năng.

Hàn Đông trong lòng cười thầm, tên này vẫn chưa đến xem, mà trực tiếp đưa ra con số mà họ có khả năng sẽ đầu tư, hoàn toàn là muốn câu kéo mình mà.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất