Đoàn tàu dừng ở Bằng Thành hơn hai tiếng đồng hồ.
Mọi người ăn cơm, nghỉ ngơi một chút, rồi tiếp tục tiến về Hồng Kông.
Đoàn tàu tiếp theo, sẽ chạy chậm hơn rất nhiều.
Trên tàu mở âm nhạc nhẹ nhàng, ngồi ở trong tàu có thể nhìn thấy phong cảnh ven đường.
Theo bố trí, Thủ tướng Nam Tuần và ông cụ Hàn sẽ gặp Trưởng quan đặc khu vào buổi chiều hôm nay, sau đó ngồi du thuyền du lãm Hồng Kông, vào 7 giờ rưỡi sẽ ngồi xe hơi đi đến đỉnh núi Thái Bình, thưởng thức cảnh đêm nổi tiếng thế giới của Hồng Kông, sau đó khoảng 9 giờ tối xuống núi.
Đúng 10 giờ tối, đoàn tàu liền khởi hành trở về Yến Kinh.
Nói cách khác, thời gian mọi người ở Hồng Kông, trước sau tổng cộng 9 tiếng đồng hồ.
Có ba việc chủ yếu là gặp mặt, du lãm, ngắm cảnh đêm.
Đối với Thủ tướng Nam Tuần mà nói, hành trình lần này là tâm nguyện từ lâu của ông.
Hàn Đông cũng biết, thời điểm kiếp trước, ông cụ qua đời sớm mấy tháng, cho nên không hoàn thành nguyện vọng này.
Mà bây giờ, lại vì sự xuất hiện của mình, làm cho lịch sử có một chút thay đổi.
Đối với chút thay đổi này, Hàn Đông cảm thấy vô cùng vui mừng.
Tuy rằng đó cũng không phải công lao Hàn Đông, nhưng lại là do Hàn Đông gây nên.
Đoàn tàu đến nhà ga Cửu Long, Tư lệnh viên bộ đội ở Hồng Kông - Thiếu tướng Vương Trân Vũ đã chờ từ lâu.
Nhìn thấy hai ông cụ từ trên tàu đi xuống, Vương Trân Vũ nhanh chóng tiến lên, cúi chào hành lễ, sau đó bắt tay.
- - Nhất định phải bảo vệ biên giới tổ quốc.
Thủ tướng Nam Tuần đầy thâm ý nói.
- - Thủ tướng yên tâm.
Vương Trân Vũ kiên định, nói.
Có thể trở thành Tư lệnh viên bộ đội tại Hồng Kông, tuy rằng hiện tại anh ta chỉ là một Thiếu tướng, nhưng Hàn Đông biết rằng anh ta sẽ nhanh chóng được lên Trung tướng, trở thành Tư lệnh viên của một đại quân khu.
Có thể nói, anh ta là nhân vật được lựa chọn kỹ càng trong quân đội Trung Hoa, chắc chắn đã được các phương diện chú ý, phát triển sau này cũng sẽ thuận buồm xuôi gió.
Dưới sự tháp tùng của Vương Trân Vũ, mọi người đến tòa nhà chính phủ ở Hồng Kông.
Vị Trưởng quan nhiệm kỳ đầu tiên Khương Quốc Hoa đã sớm mang theo một đám người ngựa đứng ngoài chờ.
Hồng Kông và Đại Lục có chút khác nhau, bởi vì chịu ảnh hưởng của tư tưởng chủ nghĩa tự do, trên quan trường cũng không đón tiếp long trọng như Đại Lục.
Cho dù biết Thủ tướng Nam Tuần tới, hơn nữa bọn họ cũng rất kính trọng ông, nhưng không giống như đại lục, chạy đến biên giới nghênh đón.
Đây chủ yếu là quan niệm khác nhau của hai bên.
- - Hoan nghênh Thủ tướng đến thị sát chỉ đạo công tác.
Khương Quốc Hoa tiến lên trước, nói.
Sau đó đoàn người đi vào phòng tiếp khách.
Tiếp theo, hai bên tiến hành hội đàm, chủ yếu đề cập đến Hồng Kông sau khi được trả về, làm thế nào đảm bảo phát triển phồn vinh hơn.
Tuy hai ông cụ đều không tại vị, nhưng vẫn có ảnh hưởng rất lớn đối với phương châm chính sách của Nhà nước.
Cho nên đám người Khương Quốc Hoa cũng không dám sơ suất.
Tổng thể mà nói, bất kể là nhân sĩ, dân thường của chính phủ Trung ương hay là phương diện Hồng Kông, đều hy vọng ngày mai của Hồng Kông phát triển tốt đẹp hơn.
Khi hai bên hội đàm, một số giới truyền thông cũng đến chụp ảnh ghi hình.
Buổi hội đàm tiến hành hết sức vui vẻ, chừng hai tiếng đồng hồ, sau đó đoàn người ngồi xe đi về bến tàu Bắc Giác.
Ở bến tàu đang neo đậu một du thuyền xa hoa, Khương Quốc Hoa đưa mọi người đến bến tàu, sau khi đợi mọi người lên du thuyền, mới quay trở về.
Còn Vương Trân Vũ thì tháp tùng bên hai ông cụ trong suốt hành trình.
Du thuyền này là du thuyền ngắm cảnh được phía chính phủ Hồng Kông sớm chuẩn bị, bài trí cực kỳ xa hoa.
Trước khi mọi người đi lên du thuyền, nhân viên bảo vệ đi theo, người của bộ đội tại Hồng Kông đã sớm kiểm tra an toàn mọi phương diện.
Sau đó, du thuyền bắt đầu khởi động, chạy từ đông về phía tây.
Theo sắp xếp của hành trình, du thuyền chở mọi người du lãm cảng Victoria một hồi, đến cảng khẩu phía tây, sau đó mọi người đi xuống ăn cơm, ăn xong đi lên núi Thái Bình.
Du thuyền chạy trên mặt biển, mọi người đứng ở trên boong thuyền, trên đầu che ô tránh nắng, gió nhẹ lướt qua, mang theo một mùi nước biển tanh tanh.
Phóng mắt nhìn lại, sóng nước dập dềnh đuổi theo nhau, lớp sóng sau đè lên sóng trước, bên tai vang lên tiếng ào ào, giống như một khúc nhạc tuyệt mỹ.
Nhìn xa xa, có thể nhìn thấy tòa nhà cao tầng nối tiếp nhau san sát trên đảo, bài trí đủ kiểu, thậm chí có thể nhìn thấy các loại quảng cáo ở trên tầng lầu.
Mọi người đều rất tự nhiên, nhìn ngắm, thưởng thức bốn phía, nhìn thấy cảnh đẹp, không khỏi xuýt xoa, chỉ cho nhau xem.
Hai ông cụ đều không để người khác đỡ, mà tự đứng ở mép thuyền, tay vịn lấy hàng rào bảo vệ, vừa nhìn ngắm cảnh đẹp, vừa nói chuyện.
Hàn Đông đứng ở bên cạnh cũng thỉnh thoảng tham gia vào câu chuyện.
Trên đường đi, Hàn Đông và Thủ tướng Nam Tuần nói chuyện rất nhiều.
Có thể nói, Hàn Đông cảm thấy mình giống như đang ứng phó với một kỳ thi vậy.
Hàn Đông vốn đã chuẩn bị công tác đầy đủ rồi.
Hơn nữa trước khi đi, ông nội cũng đã nói chuyện với Hàn Đông.
Nhưng trên hành trình này, hai ba mươi tiếng, ngoài bảy tám tiếng ngủ nghỉ ra, Hàn Đông vẫn luôn ở bên cạnh hai ông cụ.
Hai ông cụ nói chuyện dọc trên đường, thi thoảng lại hỏi Hàn Đông.
Mà Hàn Đông sau khi nói ra suy nghĩ của mình, thường sẽ bị truy vấn thêm.
Bởi vậy, Hàn Đông phải dùng học thức trong đầu mình, dung hợp với kiến thức kinh nghiệm kiếp trước, kết hợp với kinh nghiệm giáo huấn trong công tác thực tế mới đối phó được.
Tổng thể mà nói, Hàn Đông cảm giác được, trong hành trình này, rất hài lòng với lời lẽ của mình.
Tin rằng hai ông cụ đều hài lòng với biểu hiện của mình.
Hơn một giờ sau, du thuyền đã tới bến tàu số 4 ở phía tây, đoàn người đi lên bờ, dưới sự dẫn dắt của nhân viên làm việc, mọi người đi nhà hàng ăn cơm chiều, nghỉ ngơi một chút, rồi đi ô tô lên đỉnh núi Thái Bình.
Cảnh đêm của Hồng Kông rất nổi tiếng, nhân viên đi theo cũng rất mong chờ.
Hàn Đông ở kiếp trước đương nhiên đã xem qua cảnh đêm của Hồng Kông.
Nhưng lần này, lấy thân phận khác, cùng hai ông cụ thưởng thức cảnh đêm tuyệt mỹ này, lại có một loại cảm xúc khác.
Núi Thái Bình hùng cứ phía Tây đảo Hồng Kông, là ngọn núi cao nhất của đảo Hồng Kông, luôn được xem là biểu tượng của Hồng Kông, là một trong những nơi du khách nhất định phải du lãm.
Mà toàn bộ núi Thái Bình, lấy đình sư tử phong vị cổ xưa làm nơi thưởng lãm tốt nhất.
Khi mọi người đã đi lên đỉnh núi, đi đến đình sư tử, màn đêm đã phủ xuống.
Đứng ở trong đình, phóng mắt ra xung quanh, dưới hàng nghìn hàng vạn ngọn đèn chiếu rọi, đảo Hồng Kông và Cửu Long giống như hai viên minh châu khảm trên cảng Victoria, đua nhau tỏa sáng.
Khu vực Trung Hoàn, nhà cao tầng san sát, vô cùng đồ sộ.
Gió núi khẽ thổi qua, quan sát toàn bộ cảng, chỉ thấy dưới chân núi nhà nhà sáng đèn, chói mắt rực rỡ như sao sáng, cả Hồng Kông biến thành nơi hấp dẫn lộng lẫy mê người.
Tất cả mọi người không khỏi vô cùng say mê.
Thủ tướng Nam Tuần lúc này nói:
- - Non sông tươi đẹp, non sông tươi đẹp…
Tuy rằng ông cụ còn chưa nói hết, nhưng tất cả mọi người đều biết ý tứ trong lời nói của ông.
Non sông xinh đẹp như vậy, lại lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy.
Non sông tươi đẹp như vậy, mọi người nhất định phải cố gắng bảo vệ.
Mà chúng ta phải hùng mạnh, non sông tươi đẹp thế này mới có thể phát ra hào quang càng thêm rực rỡ mê người.
Từ trên núi xuống dưới, mọi người vẫn đắm chìm vào trong cảnh đêm tuyệt đẹp.
Vương Trân Vũ đưa đoàn người đến nhà ga, giơ tay hành lễ cúi chào, nhìn theo đoàn tàu chạy đi.
Vào buổi tối hôm đó, phương tiện truyền thông của Hồng Kông đã đưa tin Thủ tướng Nam Tuần và ông cụ Hàn đến Hồng Kông du lãm thị sát.
Tuy nhiên, lúc này người xem tin tức bên đài Hồng Kôngkhông nhiều lắm, cho nên mọi người hầu như cũng không biết.
Đi theo đoàn tàu, đương nhiên cũng có thợ quay phim chụp ảnh.
Sau khi trở về, có đưa tin hay không, đưa tin như thế nào, thì phải được hai ông cụ đồng ý mới được.
Trên đường trở về, tâm trạng của hai ông cụ đều rất tốt, cũng rất vui vẻ.
Nhưng, Hàn Đông thấy, Thủ tướng Nam Tuần có chút mệt mỏi, ngồi trên xe lâu như vậy, đồng thời hoạt động ở Hồng Kông tương đối nhiều, sức khỏe của ông chắc chắn có chút quá sức.
Khoảng 10 giờ rưỡi, Thủ tướng Nam Tuần đi nghỉ ngơi rồi.
Hàn Đông và ông nội ở cùng một toa xe, toa xe này bài trí thành một phòng ngủ xa hoa, ở bên trong vô cùng thoải mái.
Tinh thần của ông nội vẫn tốt như trước, mặc dù ông cũng hơn tám mươi rồi, nhưng thân thể vẫn cường tráng, hơn nữa từ sau khi Hàn Đông xuống cơ sở làm được rất nhiều thành tích tốt, đồng thời cũng vì nguyên nhân Hàn Đông, nhà họ Hàn mới nắm bắt được cơ hội vào thời khắc mấu chốt, tình hình phát triển rất tốt.
Cứ như vậy, cơ thể khỏe mạnh, tâm trạng vui vẻ, sẽ hình thành tuần hoàn tốt.
- - Thể hiện rất tốt.
Ông nội cười híp mắt nhìn Hàn Đông, nói.
- - Trên hành trình này, ông có chút ngạc nhiên, thể hiện của cháu nằm ngoài dự liệu của ông.
Ông cụ cảm thấy được, tư tưởng, quan niệm của Hàn Đông so với lúc nói chuyện với mình, đã chín chắn hơn.
Đây có lẽ là bởi hắn luôn luôn hết sức để tâm.
Có năng lực, hết sức để tâm, bồi dưỡng người như vậy rất dễ dàng.
Huống hồ, ông cụ cũng rất hiểu tâm tính của Thủ tướng Nam Tuần.
Như vậy sau này, người ủng hộ Hàn Đông, có lẽ khổng chỉ là một lực lượng của nhà họ Hàn.
Cho nên, ông cụ trong lòng vô cùng vui mừng, có thể trong những năm còn sống, mưu tính một tiền đồ rộng lớn cho cháu của mình, để cháu mình trong tương lai sẽ trở thành người cầm lái con tàu lớn Trung Hoa, đó là một chuyện rất có ý nghĩa.
Trên đường trở về Yến Kinh, hai ông cụ không bàn bạc vấn đề gì nữa, trên cơ bản vẫn là nói chuyện nhà là chính.
Hàn Đông cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất không phải vắt óc trả lời câu hỏi của hai ông cụ.
Buổi chiều ngày mùng 2, đoàn tàu đã trở về thành phố Yến Kinh.
Hai chiếc xe Hồng Kỳ đã sớm chờ sẵn.
Cùng lúc đó, đến đón tiếp hai vị, còn có Phó chủ tịch Cổ Thần Dương và hai đồng chí ở Ban thư ký Trung ương.
Cổ Thần Dương trước tiên chuyển lời hỏi thăm của Tổng Bí thư, sau đó hỏi han hành trình của hai ông cụ có thuận lợi không.
Từ cục diện này có thể nhìn thấy, Trung ương quả thật rất coi trọng hai ông cụ.
Khi bắt tay với Hàn Đông, Cổ Thần Dương vỗ vai Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười ôn hòa, nói:
- - Đồng chí Hàn Đông, rất tốt, rất tốt.