Đối với thành viên bộ máy của thành phố Ninh Hải, Tào Hoành Vị cũng là vô cùng khổ tâm, một mặt phải chiếu cố đến suy nghĩ của một số người trong bộ máy Tỉnh ủy, điều chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải, nhưng mặt khác cũng phải trấn an Hàn Đông.
Chính bởi vậy ông ta sau khi cùng với Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành, Phó bí thư Ngô Thời Hi trao đổi xong, yêu cầu Ban Tổ chức cán bộ làm ra phương án điều chỉnh như vậy, người của thành phố Ninh Hải phải điều chỉnh, nhưng người của hai bên Lam Nghiệp và Hàn Đông cũng đều phải điều chỉnh, hơn nữa sở dĩ đưa cán bộ giao lưu của Tây Xuyên đến đặt vào Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải, thật ra là để trấn an Hàn Đông.
Đương nhiên tất cả sự thay đổi này, chủ yếu là bởi vì Nguyên Hằng Kiện đột ngột tới đây thị sát, mới làm cho Tào Hoành Vị hạ quyết tâm.
Bất kể như thế nào, điều chỉnh lần này mấy thế lực lớn trong tỉnh gần như đều có lợi.
Chỉ có Lam Nghiệp là buồn bực nhất.
Vốn dĩ lão ta hy vọng thông qua Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này, mượn cơ hội điều Tống Kiến Quốc đi, làm suy yếu thế lực của Hàn Đông.
Nhưng ai biết kết quả lại như vậy, thực lực của Hàn Đông không bị suy yếu đi chút nào, ngược lại còn tăng lên. Còn lực lượng của lão lại bị suy yếu đi.
Dù sao Chu Tân điều đi rồi, chức vụ Phó bí thư của lão ta điều chỉnh cho Tiếu Thắng Anh, Tiếu Thắng Anh lại là người đứng về phía Hàn Đông, cứ như vậy Hàn Đông trong cuộc hội ý Bí thư cũng chiếm thế thượng phong rồi.
“Cuối cùng người chịu thua thiệt vẫn là mình.” Lam Nghiệp trong lòng uất nghẹn, có chút tức giận nhìn Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị.
Tào Hoành Vị lúc này đang đọc diễn văn đương nhiên cũng không chú ý đến vẻ mặt Lam Nghiệp. Hơn nữa cho dù là nhìn thấy, Tào Hoành Vị cũng sẽ không thay đổi chủ ý. Dù sao Tào Hoành Vị vẫn là đứng ở góc độ toàn cục nhìn vấn đề, hơn nữa ông ta quan tâm nhất chính là tiền đồ của mình, về phần Lam Nghiệp một cán bộ cấp Thứ trưởng không có nhiều tiền đồ này, mặc dù treo danh phận Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng Tào Hoành Vị cũng không vì cảm giác của lão ta mà cầu toàn.
Căn cứ quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, bổ nhiệm Tiếu Thắng Anh làm Phó bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, bổ nhiệm Lôi Hữu Hạ làm Phó bí thư Đảng tổ Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải, bổ nhiệm cán bộ giao lưu tỉnh Tây Xuyên - Trịnh Ân Ương đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Ninh Hải, đề cử làm Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời bổ nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch tỉnh Dương Mẫn Dịch làm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Ninh Hải.
Dương Mẫn Dịch này là người của Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành, lần này trở thành Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Ninh Hải, trở thành cán bộ cấp Giám đốc sở, coi như là an bài rất tốt rồi.
Hội nghị thường vụ chấm dứt, Lam Nghiệp xanh mặt rời khỏi phòng họp, ngồi lên xe trở về thành phố Ninh Hải.
Vốn dĩ Hội nghị lần này tràn đầy hy vọng, kết quả lại làm cho lão ta vô cùng thất vọng.
Lão cảm giác mình ở trên Hội nghị thường vụ giống như bị bỏ rơi vậy.
Uất ức trong lòng lão quả thật không thể nói ra với người khác.
Qua điều chỉnh lần này, thực lực của Hàn Đông trên Hội nghị thường vụ không những không thu nhỏ lại, mà lại còn đạt được một phiếu trên cuộc hội ý Bí thư, nói cách khác, sau này trên cuộc hội ý Bí thư và Hội nghị thường vụ Thành ủy của thành phố Ninh Hải, Hàn Đông có thể làm chủ, vậy Bí thư Thành ủy lão còn có mặt mũi gì nữa.
Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy kết thúc không bao lâu, Hàn Đông liền biết tin, trong lòng yên tâm hơn rất nhiều.
Vốn dĩ Hàn Đông vẫn còn có chút lo lắng lần này Tỉnh ủy điều chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải, nhưng theo chuyến thị sát của Nguyên Hằng Kiện, Hàn Đông liền biết đây là một cơ hội thay đổi, cho dù Nguyên Hằng Kiện không cố ý đến vì mình, nhưng Tỉnh ủy e là cũng có suy xét, bây giờ xem ra ảnh hưởng chuyến đi này của Nguyên Hằng Kiện còn lớn hơn so với mình tưởng tượng.
Trong lúc đang suy nghĩ, Thư ký Vương Lập Bình tiến vào báo cáo:
- - Chủ tịch thành phố, Phó chủ tịch thành phố Hữu Hạ đến.
Hàn Đông cười cười, nói:
- - Mau mời vào.
Lôi Hữu Hạ hẳn là đã biết tin rồi, cho nên lập tức đến đây gặp mình, thể hiện thái độ.
Nhìn thấy Hàn Đông đến cửa nghênh đón, trên mặt Lôi Hữu Hạ lộ vẻ tươi cười, bước nhanh đến, giọng hơi cung kính, nói:
- - Chủ tịch thành phố, không quấy rầy công tác của anh đấy chứ.
Hàn Đông cười ha hả, nói:
- - Không có, Phó chủ tịch thành phố Lôi tới thật đúng lúc, tôi đúng lúc có chuyện tìm anh thương lượng.
Hai người đi vào văn phòng ngồi xuống, sau khi đợi Vương Lập Bình pha trà ngon, Hàn Đông đi thẳng vào vấn đề, nói:
- - Phó chủ tịch thành phố Hữu Hạ, tình hình của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy anh đã nghe rồi chứ?
Lôi Hữu Hạ gật gật đầu, nói:
- - Chủ tịch thành phố, có thể tiếp tục công tác cũng với anh, tôi rất vui, sau này mong Chủ tịch thành phố chỉ giáo nhiều hơn.
Tỉnh ủy bổ nhiệm ông ta làm Phó bí thư Đảng tổ Ủy ban nhân dân thành phố, như vậy chính là để cho ông ta đảm nhiệm Phó chủ tịch thường trực thành phố, tuy rằng vẫn chỉ là cấp Giám đốc sở, nhưng quyền lực lớn hơn một chút so với trước kia, hơn nữa tạo một một cơ sở rất tốt cho tương lai.
Hàn Đông nói:
- - Về sau chúng ta cùng nhau cố gắng trao đổi nhiều hơn, đúng rồi, tuy rằng bộ máy còn chưa xác định, nhưng chúng ta cũng không thể chờ, công tác cần triển khai cũng phải nhanh chóng triển khai, đặc biệt là công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, phải nhanh chóng bắt đầu thực hiện, mấy hôm nay anh phải vất vả một chút, đến quận Tân Giang nhiều hơn, nhanh chóng bắt đầu công việc này.
Lôi Hữu Hạ gật đầu, nói:
- - Được, Chủ tịch thành phố yên tâm, tôi nhất định sẽ theo quy hoạch triển khai tốt công việc này.
Bây giờ Lôi Hữu Hạ cũng say mê và hăng hái hết mình, muốn làm nên một sự nghiệp.
Hai ngày sau, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lan Chí Bình đến thành phố Ninh Hải.
Ông ta tới lần này là để tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Thành ủy Ninh Hải ở Hội trường Ủy ban nhân dân thành phố mở một Đại hội cán bộ Thành ủy, tất cả Ủy viên Thành ủy đều tham dự.
Trải qua thời gian hai ngày, mọi người đều đã biết thế cục của thành phố Ninh Hải sắp có thay đổi.
Cho nên khi Hàn Đông và Lam Nghiệp một tả một hữu đi theo Lan Chí Bình vào hội trường, ánh mắt của mọi người đầu tiên là nhìn về Hàn Đông, chỉ thấy vẻ mặt hắn tươi cười ôn hòa, vừa nói chuyện với Lan Chí Bình, thể hiện vô cùng điềm tĩnh, phóng khoáng.
Ngược lại, Lam Nghiệp ở bên cạnh, tuy rằng vẻ mặt cũng mỉm cười, nhưng rất nhiều người nhìn ra nụ cười của lão ta có vẻ bất đắc dĩ.
Trong tiếng vỗ tay, Hàn Đông và Lam Nghiệp đi theo Lan Chí Bình đi lên đài chủ tịch ngồi xuống.
Đại hội do Lam Nghiệp chủ trì, lão ta nói một hồi lời mở đầu, sau đó mời Lan Chí Bình tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
- - Các đồng chí, căn cứ thảo luận của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, quyết định miễn nhiệm chức vụ Phó bí thư Đảng tổ Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải của đồng chí Tống Kiến Quốc, bổ nhiệm đồng chí Lôi Hữu Hạ làm Phó bí thư Đảng tổ Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải…
Giọng nói của Lan Chí Bình âm vang trong hội trường.
Trên đài chủ tịch, vẻ mặt của mỗi người mỗi khác.
Người về phe Hàn Đông, trong lòng đều vô cùng vui mừng, vô cùng phấn chấn, đến nay Hàn Đông có thể nói là đã hoàn toàn nắm giữ được đại cục của thành phố Ninh Hải, như vậy tiếp theo mọi người có thể làm nên một phen sự nghiệp với Hàn Đông rồi.
Đây là điều chỉnh bộ máy thành phố Ninh Hải lần thứ hai của Tỉnh ủy, hơn nữa biên độ điều chỉnh lớn như vậy, phải nói trong thời gian ngắn là không thể lại điểu chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải nữa, cho nên mọi người có thể yên tâm trong một thời gian.
Chỉ cần đi theo Hàn Đông làm nên thành tích, như vậy mới có thể hy vọng nhanh chóng tiến bộ.
Lan Chí Bình tuyên bố xong quyết định của Tỉnh ủy, cũng không ở lại ăn cơm, một mình rời khỏi thành phố Ninh Hải. Một mặt ông ta biết trong lòng Lam Nghiệp rất khó chịu, ở lại cũng không có ý nghĩa gì, mặt khác ông ta quả thật rất bận, thời gian này việc của Tỉnh ủy rất nhiều, đặc biệt vấn đề nhân sự lại vô cùng phức tạp, công việc mỗi ngày của ông ta nhiều vô kể.
Tiễn bước Lan Chí Bình, các Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Ninh Hải lại triệu tập một cuộc hội ý đơn giản, chủ yếu là để cho hai Ủy viên thường vụ Thành ủy mới đến làm quen một chút.
Lam Nghiệp ngồi tại vị trí đầu, ánh mắt quét nhanh qua mặt của Trịnh Ân Ương và Dương Mẫn Dịch, trong lòng vô cùng buồn bực.
“Trịnh Ân Ương nhất định là đứng về phía Hàn Đông, mà thái độ của Dương Mẫn Dịch bây giờ còn chưa biết. Hơn nữa dựa vào thế cục của thành phố Ninh Hải bây giờ, e là Dương Mẫn Dịch cũng không bất cẩn tỏ thái độ, phỏng chừng chính là giữ thái độ trung lập mà thôi, hơn nữa cho dù anh ta ủng hộ mình, Hàn Đông vẫn chiếm thế thượng phong.” Lam Nghiệp suy nghĩ trong lòng, cảm thấy chua xót.
Đối mặt với tình hình bây giờ, Lam Nghiệp cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí có chút nản lòng thoái chí, cứ tiếp tục như thế này cái chức Bí thư Thành ủy này không làm cũng được.