- Từ công việc của đồng chí Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải mà nói, đồng chí đảm nhận Bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, là thích hợp. Nhưng tôi cho rằng bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Giang Việt không hợp lý lắm. Đồng chí Hàn Đông còn quá trẻ, cũng không có kinh nghiệm công tác ở cấp một, ngay lập tức bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Giang Việt, gia nhập ban lãnh đạo tỉnh ủy Giang Việt, đây là cách làm không trách nhiệm. Chúng ta không thể vì mấy Bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải trước đều vào thường vụ tỉnh ủy Giang Việt mà bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm ủy viên Tỉnh ủy, như vậy khôngng chỉ không có trách nhiệm với tỉnh Giang Việt, mà với sự phát triển của đồng chí Hàn Đông cũng không có lợi.
Lý Trí Dũng chậm rãi nói với dáng vẻ vì công việc.
Nhưng những người ngồi đây không phải kẻ ngốc, tất cả mọi người đều hiểu được mấu chốt trong đó, hiểu được nguyên nhân thực sự y phản đối Hàn Đông làm Ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
Chẳng qua những người ngồi đây, từ những phe cánh khác nhau, ý nghĩ khác nhau, quan điểm về thái độ của Lý Trí Dũng cũng không giống nhau.
Ma Kiệt Tuệ và Hàn Đông cùng xuất hiện, lúc đầu Hàn Đông đi viện nội các nhậm chức thì Ma Kiệt Tuệ đưa đi, mà đối với Hàn Đông bà tương đối chú ý, trong lòng cũng khá ủng hộ người cán bộ trẻ trung đầy sức sống này.
- Tôi không đồng ý với Bộ trưởng Lý, năng lực và thái đội làm việc của đồng chí Hàn Đông rõ như ban ngay, cán bộ như vậy gia nhập thường vụ Tỉnh ủy, tôi tin phong cảnh tỉnh ủy Giang Việt sẽ có môt con đường độc đáo, sẽ mang lại một luồng khí mới. Đảng ta từ trước tới nay nhấn mạnh sử dụng cán bộ, không nhìn lý lịch kinh nghiệm, chỉ nhìn vào năng lực. Tại sao Bộ trưởng Lý lại vì vấn đề tuổi tác mà phản đối đồng chí Hàn Đông gia nhập thường vụ Tỉnh ủy?
Ma Kiệt Tuệ đối lại gay gắt, khiến cho Lý Trí Dũng rất căm tức, trong mắt đã hiện lên vẻ tức giận, nhưng rất nhanh lại trở về bình thường.
Nhưng mà Ma Kiệt Tuệ cũng không bỏ qua, không đợi Lý Trí Dũng phản bác, cô tiếp tục:
- Ninh Hải là thành phố cấp phó tỉnh, dù là thực lực kinh tế, đối với phóng xạ xung quanh cũng có tác dụng, Bí thư thành ủy tiến vào thường vụ tỉnh ủy, cũng không phải vì lệ thường mà là suy xét đến sự phối hợp xúc tiến tốt hơn, đây không chỉ nhằm vào thành phố Ninh Hải, mà đối với tỉnh Giang Việt cũng rất có ý nghĩa. Các vị, chúng ta không phải đã từng bộ nhiệm một số Bí thư thành ủy của thành phố cấp 3 làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy sao? Chẳng nhẽ sức ảnh hưởng của thành phố Ninh Hải không bằng một thành phố cấp 3 sao? Từ phương diện này, bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy là khả thi và cũng nhất định phải vậy.
Không dễ gì đợi Ma Kiệt Tuệ nói hết một đoạn, Lý Trí Dũng vội vàng nói:
- Cục trưởng Ma, tôi muốn làm rõ là, tôi không phải là bởi vì Hàn Đông trẻ mà phủ nhận năng lực của cậu ấy, tôi đề nghị tạm thời không bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy, đó cũng là sự quan tâm và quý trọng, là vì sự phát triển của Hàn Đông, dù sao sự trưởng thành của một cán bộ là ở rất nhiều phương diện, tiến hành đề bạt không có mục đích, một người cán bộ thành thục ổn định cũng rất quan trọng.
- Theo như Bộ trưởng Lý nói thì chẳng nhẽ đồng chí Hàn Đông không đủ chín chắn thành thục?
Ma Kiệt Tuệ lập tức phản bác.
Mọi người thấy bộ dạng nghiêm túc thậm chí có chút kích động của Ma Kiệt Tuệ, trong lòng đều ngầm hiểu người phụ nữ này đúng là phiền toái, chọc giận cô, không dễ chịu gì. Lẽ ra Lý Trí Dũng cũng là lãnh đạo già trong ban tổ chức, từng bước từng bước làm đến Thứ trưởng, trong các vị thứ trưởng xếp hạng thứ ba, sức ảnh hưởng cũng không nhỏ, mà Ma Kiệt Tuệ chỉ là ủy viên, cũng không phải thứ trưởng, vậy mà trước mặt mọi người không chút khách khí chống đối, chất vấn y, đúng là không nể mặt.
- Được rồi, không cần tranh luận vô vị nữa, đều là vì công việc mà. Các đồng chí khác có ý kiến gì không?
Bộ trưởng Ngụy Tân Xảo cắt ngang cuộc tranh luận của Ma Kiệt Tuệ và Lý Trí Dũng.
Ma Kiệt Tuệ ngẩng đầu nhìn Ngụy Tân Xảo, rồi lại cúi đầu nhìn vào quyển sổ nhỏ.
Trong lòng Triệu Nhạc suy nghĩ một chút, xem ra Ngụy Tân Xảo có khuynh hướng nghiêng về Lý Trí Dũng, nếu không y sẽ không nói Ma Kiệt Tuệ tranh luận vô vị với Lý Trí Dũng rồi.
- Tôi cho rằng tạm thời không nên bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
Thứ trưởng Tiết Xuân không nhanh không chậm nói, cũng không nói lý do gì.
Ngay sau đó, Thứ trưởng An Hạo Trung cũng biểu đạt ý kiến của mình. Y cũng cho rằng có thể tạm hoãn bổ nhiệm Hàn Đông làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy Giang Việt.
‘Xem ra lần này Tô gia và mấy vị phía trên đã nhất trí ý kiến, phải áp chế Hàn Đông lần nữa à.’
Triệu Nhạc thầm nghĩ.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ma Kiệt Tuệ mặt khó chịu, chỉ là cô vẫn cố nhịn những phản bác vô dụng. Có lẽ vì thấy Ma Kiệt Tuệ vì Hàn Đông không tiếc giáp mặt chống đối Lý Trí Dũng, An Hạo Trung, Tiết Xuân rõ ràng không nói nguyên nhân phản đối, chỉ đưa ra ý kiến, như vậy cho dù Ma Kiệt Tuệ muốn phản bác, cũng tương đối khó.
- Năng lực công tác của đồng chí Hàn Đông, tất cả mọi người đều biết, đảm nhiệm bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải không thành vấn đề, thậm chí là ủy viên tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, trên thực tế cũng chủ yếu là phụ trách công tác thành phố Ninh Hải. Dù thế nào, sắp xếp đối với đồng chí Hàn Đông, đều là có lợi cho sự phát triển của đồng chí, cho công tác ở thành phố Ninh Hải.
- Nguyên tắc tiến hành có lợi, chỉ cần thỏa mãn nguyên tác này, như vậy sự sắp xếp bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông là thích hợp.
Thứ trưởng Âu Dương Hoa nói một hồi mà như không cần nói.
Theo sau những người khác cũng biểu lộ ý kiến, hoặc là lập lờ nước đôi, hoặc phục tùng ý kiến mọi người.
Trong lòng Triệu Nhạc hiểu rõ, mọi người sở dĩ như vậy, chủ yếu là thấy Bộ trưởng Ngụy Tân Xảo ngay lúc đầu thái độ đã mập mờ úp úp mở mở, hơn nữa Lý Trí Dũng cũng từ đầu đã đưa ra ý kiến phản đối. Giống như đưa ra quan điểm chủ yếu cho hội nghị. Thêm nữa, Triệu Nhạc vẫn một mực không nói, cho nên thái độ của mọi người vẫn mập mờ.
Trên mặt Ngụy Tân Xảo lộ vẻ tủm tỉm, y quay đầu nhìn về phía Triệu Nhạc nói:
- Đồng chí Triệu Nhạc, anh thấy thế nào?
Triệu Nhạc thản nhiên cười nói:
- Tôi theo ý kiến của mọi người.
Mọi người vừa nghe trong lòng có chút nghi hoặc, Triệu Nhạc vốn là người của Hàn Đông, sao về việc bổ nhiệm Hàn Đông, lại không có chút đấu tranh gì cả.
Đến Ma Kiệt Tuệ cũng không nhịn được nữa, ánh mắt sâu liếc nhìn Triệu Nhạc một cái, không biết thái độ của Triệu Nhạc xuất phát từ nguyên nhân gì.
Thật ra Triệu Nhạc sở dĩ có thái độ như vậy, không phải xuất phát từ ý của bản thân hắn, đây là sau khi nói chuyện với bố của Hàn Đông, biết được ý của Hàn Lão là nếu Ban tổ chức trung ương cố ý áp chế Hàn Đông, thì Triệu Nhạc không cần quá để ý.
Chính là Hàn Lão có ý này, Triệu Nhạc mới không có biểu hiện gì trong hội nghị hôm nay, nếu không y sớm đã đứng ra rồi.
‘Có lẽ Hàn Lão có sự sắp xếp lâu dài, cho nên tạm thời áp chế Hàn Đông một chút, điều này đối với Hàn Đông mà nói, vể bản chất không có tổn hại. Hơn nữa Hàn Đông còn trẻ như vậy, coi như lần này không làm Bí thư thành tỉnh Ninh Hải, cũng có sao.’
Triệu Nhạc thầm nghĩ, chỉ là với địa vị bây giờ của y, vẫn chưa đủ để biết Hàn Lão rốt cuộc sắp xếp như thế nào, chắc chắn là toàn cục, chứ không chỉ riêng việc của Hàn Đông.
Huống hồ Triệu Nhạc tin chắc rằng, bất luận Hàn Lão làm như thế nào đều là vì tốt cho Hàn Đông, như vậy là đủ rồi.
- Mọi người đều nói rồi, xem ra đối việc đồng chí Hàn Đông đảm nhiệm bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, mọi người không có ý kiến gì, về việc có bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy Giang Việt hay không, mấy đồng chí ngồi đây đều có ý kiến phản đối. Tôi thấy tạm thời như thế này, đợi đồng chí Hàn Đông rèn luyện thêm một thời gian, rồi suy xét tiếp.
Bộ Trưởng Ngụy Tân Xảo không nhanh không chậm nói, như một dấu chấm chốt hạ.
- Cục hai phải tổ chức khảo dát công tác nhanh, tranh thủ trước thứ tư tuần sau.
- Được.
Ma Kiệt Tuệ nói ngắn gọn, cô làm Cục trưởng cục hai, tự nhiên phải phụ trách khảo sát đánh giá Hàn Đông, sau khi hoàn thành các thủ tục mới có thể chính thức nộp lên.
Kế tiếp hội nghị, đương nhiên là thảo luận chọn ứng cử viên cho chức Chủ tịch thành phố Ninh Hải, bởi vì Hàn Đông bây giờ chắc chắn đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, như vậy chức Chủ tịch thành phố để trống, người được đề cử chình là Vương Vĩnh Ninh, cũng không có nhiều ý kiến tranh luận, rất nhanh được thông qua.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Triệu Nhạc trở lại văn phòng, gọi cho Hàn Chính, nói:
- Bí thư Hàn, vừa rồi hội nghị Bộ trưởng thông qua, Hàn Đông đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Ninh Hải, tạm thời không đề cập tới ủy viên thường vụ tỉnh ủy Giang Việt.
- Ha ha, không ngoài dự liệu của tôi.
Hàn Chính không phản đối mà cười nói:
- Cũng không có gì, áp chế một thời gian ngắn cũng là sau này phát triển tốt hơn, sau này rồi nói, quan trọng là phải nhìn đại cục.
Triệu Nhạc nghe xong, càng chắc chắn là đối với việc của Hàn Đông, rõ ràng là Hàn Lão đã đặc biệt sắp đặt, vì mưu cầu những lợi ích khác lớn hơn.
Không bao lâu nữa là đến nhiệm kỳ mới rồi, mà đến nhiệm kỳ mới là cơ hội để các thế lực tẩy bài. Hàn Lão bây giờ chỉ lo sự phát triển của toàn bộ Hàn Hệ, chỉ có Hàn Hệ phát triển ổn định, thì sự phát triển của Hàn Đông không còn là vấn đề.
Nói chuyện với Hàn Chính xong, Triệu Nhạc lại gọi điện cho Hàn Đông.
- Chào Bộ trưởng Triệu, có dặn dò gì ạ?
Tiếng của Hàn Đông trong điện thoại vẫn trong sáng, tràn đầy sức sống như trước.
Triệu Nhạc khẽ mỉm cười nói:
- Cũng không có gì, chỉ là thông báo cho cậu một chút, hội nghị đã thông qua rồi, cậu tiến một bước nhưng tạm thời không vào thường vụ tỉnh ủy.
Hàn Đông ngây người sửng sốt, hắn không ngờ kết quả lại như thế, mình đảm nhiệm Bí thư thành ủy Ninh Hải lại không gia nhập Thường vụ Tỉnh ủy Giang Việt, như vậy hình như không giống tiền lệ?
Tuy nhiên Hàn Đông rất nhanh phục hồi lại tinh thần, thản nhiên cười nói:
- Cảm ơn Bộ trưởng Triệu, tinh thần của tôi bây giờ chủ yếu là tập trung làm sao làm tốt công tác ở thành phố Ninh Hải, những thứ khác không nghĩ quá nhiều.
- Ừ, duy trì tốt tâm trạng là quan trọng nhất
Triệu Nhạc nói,
- Chỉ cần cậu trước sau như một mà đem sự tình làm tốt, như vậy vô luận an bài như thế nào, con đường của cậu càng chạy càng vững vàng
- Chủ tịch, có tin gì tốt không?
Lâm Dũng tò mò hỏi. Vừa rồi Triệu Nhạc gọi điện đến, Lâm Dũng cũng ở đây
Nói chuyện với Triệu Nhạc, Hàn Đông cũng không bảo y tránh đi.
Hàn Đông cười cười nói:
- Một tin tốt, một tin xấu.