Chương 1167: Kiểm soát
Thợ Đá há hốc mồm, không hiểu được tại sao vị sư huynh Lư Ngư này lại vô cùng sùng bái Hội Dị Học như vậy.
Tâm tư của mọi người cũng bị bóng dáng dũng mãnh thiết huyết chiến đấu của cơ giáp Quỳ Ngưu tác động đến, thành viên bộ phận trang bị kỹ thuật của Cục Đặc Sự dưới võ đài im lặng không nói chuyện, nhưng rơi vào cảm xúc sốt ruột nào đó.
Chỉ có bọn họ biết rõ bản chất của cơ giáp ‘Quỳ Ngưu Sơn Hải’, chỉ có bọn họ biết rằng rốt cuộc là Đinh Chân Tự trên võ đài hy sinh cái gì.
-Ba…
Nghiên cứu viên Diêm Hàn Nghiên vừa mới mở miệng, đã bị ba của cô là Diên Kiến Bách cắt đứt.
-Ta biết con muốn nói gì…
Diêm Kiến Bách nghiêm túc nói:
-Nhưng đây là lựa chọn của Chân Tự, hắn không muốn phụ lòng chúng ta và sự cố gắng của hắn. Trước khi kết quả đến, thứ chúng ta có thể làm chỉ có thể là chúc phúc cho hắn.
-…
Diêm Hàn Nghiên rơi vào im lặng, cô quay người, nhìn động tác chiến đấu bắt đầu phát sinh biến hình phía trên võ đài, bóng lưng thân thể trong cơ giáp dáng vóc to không ngừng run rẩy.
Giết giết giết giết!
Chết đi! Chết đi! Chết đi!
Bên trong buồng lái chật chội chật hẹp quanh quẩn tiếng thở hổn hển trầm trọng của Đinh Chân Tự.
Trên mặt hắn rải rác gân xanh, trong mắt tràn đầy tia máu.
Số lượng lớn bó sợi chất lỏng từ tính đâm xuyên xương cốt, cơ bắp, da thịt mà ra.
Nhìn qua cả người giống như là bị loài sinh vật côn trùng ký sinh quái dị nào đó ký sinh.
Series cơ giáp Sơn Hải chính là năng lượng quan trọng chính yếu, nhưng thật ra là ở nhờ trong chỗ sâu của linh hồn hung thú.
Qua hơn nhiều tháng thăm dò cùng với hướng dẫn chỉ đường của Mộng Trai Thú, đội khảo sát khoa học tiền tuyến đã tiến sâu vào tận cùng tầng dưới chót của Hang Tù Ma, ở nơi đó Hội Dị Học đã phát hiện bộ cứ điểm tạm thời của người cổ đại ở lại trong Hang Tù Ma, đào móc ra được số lương lớn sách cổ trong cứ điểm.
Trong đó có một quyển sách cổ, bí mật chỉ dẫn một cái lối đi bí mật trong Hang Tù Ma.
Theo bản đồ chỉ dẫn, đội khảo sát khoa học tiền tuyến tiến vào lối đi bí mật, lợi dụng phương pháp giám định thân phận đặc biệt của Hội Dị Học truyền thừa xuống, thông qua thử thách.
Sau khi trải qua vài lần nhảy chuyển không gian, đi tới một không gian kiểu miệng túi vô cùng lớn.
Phần không gian đó hẳn là một cái bảo tàng, hoặc là nói một nghĩa trang.
Trống rỗng, bóng tối không nhìn thấy giới hạn, khắp nơi là lập trường năng lượng hình thành do các trang bị phản trọng lực.
Phần lớn thứ bên trong lập trường trôi nổi lơ lửng trông rất sống động, thậm chí có thi hài sinh vật dáng vóc to lớn có thân dài trăm mét thậm chí cả ngàn mét.
Con hổ đỏ thẫm lưng mọc hai cánh – Cùng Kỳ.
Đỉnh đầu có một sừng, thân trắng đuôi đen, mọc nanh dài – Mã Bác.
Sinh ra với một chân, con hạc toàn thân bao trùm lông vũ màu xanh – Tất Phương.
Thông qua đọc tấm bia đá dưới đáy nghĩa trang, đội khảo sát khoa học tiền tuyến biết được trong này cũng không phải thật sự là dị thú trong Sơn Hải Kinh.
Mà là vào thời kỳ cường thịnh của Hội Dị Học, căn cứ vào tư liệu văn tự còn sót lại của thời đại hồng hoang, nhân bản phỏng chế ra ngụy vật giả dối.
Thân là dị thú ngụy vật, nhiều nhất chỉ có được một chút thực lực của nguyên phẩm, cuối cùng là trong một lần thí nghiệm sinh vật thất bại, bị hiền triết của Hội Dị Học cho rằng đây là tạo vật nguy hiểm không cách nào lợi dụng được, toàn bộ bị giết, bổ sung vào góc bí ẩn của Hang Tù Ma, không tiếp xúc với bên ngoài.
Trải qua sự rửa tội thời gian dài, những dị thú ngụy vật bị người quên lãng đã chết không thể chết hơn, chỉ có trong thân thể còn sót lại chút ít sức mạnh khi còn sống.
Đội khảo sát khoa học tiền tuyến lao lực trăm cay ngàn đắng, đưa một phần tàn thi của dị thú rời khỏi nghĩa trang.
Chất lỏng từ tính tạo thành cơ giáp Quỳ Ngưu thuộc về tủy sống của thi thể Quỳ Ngưu, mà cái gọi là hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo là lượng nhỏ mảnh tàn linh hồn trong thi thể của Quỳ Ngưu.
Đinh Chân Tự dùng chất lỏng từ tính nối liền với hành động toàn thân, giải trừ hạn chế cơ năng bản thân của cơ giáp Quỳ Ngưu, cũng làm cho bản thân mình xảy ra va chạm dung hợp với ý chí còn sót lại của Quỳ Ngưu.
Bộ phận chuyên môn kỹ thuật của Hội Dị Học và Cục Đặc Sự đã cố gắng hết sức, tiêu trừ ảnh hưởng do mảnh nhỏ linh hồn còn sót lại.
Phàm là thân thể con người làm sao có thể hoàn toàn thừa nhận ý chí của hung thú.
Sau mỗi một phút một giây giải trừ hạn chế, Đinh Chân Tự đều đấu tranh với âm thanh trong đầu mình.
Ý chí kia của Quỳ Ngưu ai oán thù hận bị người tạo ra phản bội, đau thương cô độc bị lãng quên, tự nhiên căm hận chán ghét tự bản thân, mê mang thống khổ.
Không lúc nào không ở đây ảnh hưởng thể xác và tinh thần của hắn, dẫn dụ hắn lạc lối, sa vào niềm vui giết chóc và hủy diệt.
Giết giết giết!
Giết giết giết!
Chỉ cần phá hủy tất cả trước mắt, cũng sẽ không còn thống khổ nữa!
Giải trừ hạn chế, có được sức mạnh của ta, ngươi sẽ trở thành thần minh đứng sừng sững trên đại địa này.
Bên trong cơ giáp Quỳ Ngưu sinh ra càng nhiều sợi bó buộc chất lỏng từ tính.
Nơi buồng lái này, âm thanh nhỏ vụn này không dừng lại mà vang lên bên tai Đinh Chân Tự.
Thanh niên non trẻ lại lần nữa xuất ra đao có bước sóng chấn động, hoàn toàn mất đi cảm giác đối với tứ chi mệt mỏi và đau đớn.
Nhưng ánh mắt của hắn một lần nữa lại khôi phục thanh minh.
-Câm miệng cho ta!!
Rầm!
Đao có bước sóng chấn động cắm thật sâu vào mặt đất, âm thanh ồn ào bên tai cũng bị quét sạch sành sanh.
Ta, mới là người điều khiển người thao túng cơ giáp. Linh hồn cơ giáp, ngươi nên nhìn rõ vị trí của mình.
-Còn lại bao nhiêu năng lượng.
m thanh Đinh Chân Tự lạnh lẽo như sắt, vang vọng trong buồng lái này.