Chương 262: Thẩm vấn
Hà Hình Sầu cười khổ vuốt vuốt cằm:
-Gần đây tóc tôi rụng nhiều quá. Tôi phải tới phòng khoa học công nghệ lấy vài thảo dược giúp mọc tóc và dưỡng tóc mới được.
Nói đến phòng khoa học công nghệ, sắc mặt Giản Như Sương có chút kỳ lạ.
Kể từ lúc trò chơi chết chóc bắt đầu, nhưng người sáng tạo kịch bản khác nhau đã mở ra một cánh cửa mới cho lĩnh vực nghiên cứu khoa học.
Không ít những nhân viên nghiên cứu khoa học ngâm cả ngày ở trong phòng thí nghiệm, mỗi tuần đều có những giả thuyết mới được đưa ra, những trang thiết bị thực dụng được thực hiện.
Trong số đó có không ít những sản phẩm thí nghiệm khá kỳ quặc.
Ví dụ như một loại quả giống quả táo màu tím, sau khi ăn xong sẽ giúp tăng chiều cao, nhưng tác dụng phụ là không thể khống chế cơ vòng được nữa, khi nào chỗ nào đi vệ sinh chỉ có thể phó mặc cho ông trời mà thôi.
Còn có một loại cá giống như cá lau kiếng, thịt ít gai nhiều đắng chát chua chua, giống y như củi khô vậy, bán loại cá này ra thị trường người ta cũng không cần.
Nhưng ăn cá ngày trong thời gian dài thật sự có thể bổ thận cường thân, có thể nói là tin mừng đối với các anh em.
Tác dụng phụ duy nhất là rụng rất nhiều tóc, nếu ăn thứ này quá nhiều trong thời gian ngắn, thì ngay cả lông mày cũng sẽ rụng mất.
Những sản phẩm thí nghiệm linh tinh thì tương đối nhiều,
Cấp trên không thể không hạ lệnh, đình chỉ đầu tư một loạt dự án mà tạm thời không có triển vọng hoặc ít tiềm năng nghiên cứu.
Nhưng mà hạng mục cá lau kiếng bổ thận cường thân vẫn đang được nuôi dưỡng, vẫn chưa bị trực tiếp loại bỏ.
Mỗi ngày còn có rất nhiều nhân viên nghiên cứu tự phát lợi dụng thời gian rảnh rỗi, đến trong phòng thí nghiệm vì tổ hạng mục “bày mưu tính kế”
Nhận tiện xem tác dụng phụ của súp cá thế hệ thứ năm được nuôi dưỡng luôn.
Mặc kệ thế nào, các nhân viên nghiên cứu khoa học duy trì độ nhiệt tình cao như vậy dù sao cũng là chuyện tốt…có lẽ là vậy.
Giản Như Sương lắc lắc đầu, vứt những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu.
Lúc này, thanh niên che mặt mặc bộ đồ vải màu trắn cuối cùng cũng hoàn thành bức tranh trận pháp, đặt cái bút to như cái kèo xuống đất, lau cái trán đầy mồ hôi.
Nghỉ ngơi một lát sau, chợt quát lên một tiếng, chóp mũi dùng sức đâm mạnh vào giữa trận pháp, đâm từng cái từng cái.
Tất cả mọi người tron phòng chỉ huy bao gồm cả Hà Hình Sầu và Giản Như Sương đều nín thở, lẳng lặng chờ đợi những thay đổi xảy ra.
Một giây, hai giây, gió êm sóng lặng, không có gì xảy ra cả.
Hà Hình Sầu nhìn xung quanh, đợi một lúc lâu nhịn không được hỏi:
-Đồng chí Trúc, chuyện này là sao….
Vị thanh niên học giả Hội dị học gọi là Trúc Học Dân kia, thở dài một hơi, yếu ớt thở dài:
-Thận Tán Vân Thu Trận đã có tác dụng rồi, chúng ta đã rời khỏi khu vực sương mù.
-Thành phố Ân an toàn rồi….tạm thời là như vậy.
Lúc này, Lý Ngang đang ở trong phòng bố trí ở dưới lầu cũng nghe thấy âm thanh này vang lên, hắn cũng giống như những người khác ngẩng đầu lên, trong mặt hiện lên vẻ khó hiểu cùng kinh ngạc.
Đã, thoát khỏi khu vực sương mù sao?
Loại dự cảm tối tăm này nảy lên trong lòng mỗi người.
Những nhân viên đặc nhiệm của Cục Đặc Sự trong ngoài căn phòng được bổ trí ổn thóa đều rất kích động,
Mọi người trong phòng còn trực tiếp hơn, dưới sự kích động hưng phấn sau khi trải qua kiếp nạn mà ôm nhau.
Lý Ngang là một người bình thường cũng nhân cơ hội ôm Vương Tùng San, khiến người ta đỏ mặt rất nhanh đã đẩy hắn ra.
-Cậu làm gì thế?
Vương Tùng San hung hăng lườm Lý Ngang một cái, khuôn mặt hơi nóng lên:
-Sao cười tươi vậy như vậy chứ.
-Không có gì, quá vui thôi mà.
Lý Ngang vẫn nở nụ cười chân thành nhưng đầu thì vẫn tuyệt đối bình tĩnh.
Ngay lúc này, Vệ Lăng Lam chắc đang ở phòng nào đó làm báo cáo lên cấp trên mà mà trong nội dung báo cáo chắc chắn cũng có tư liệu về “hai người chơi đồng hành.”
Theo những phán đoán của Lý Ngang về Cục Đặc Sự sua này chắc chắn sẽ sắp xếp một cuộc kiểm tra sức khỏe toàn diện.
Thứ nhất là bởi vì đảm bảo an toàn tính mạng của người dân, tránh cho bọn họ bị cái gì đó trong dương mù làm hại.
Thứ hai cũng là vì kiểm tra trong đám đông có người chơi nào khác hay không.
Suy nghĩ Lý Ngang quay ngược trở lại, im lặng nghĩ:
-Người chơi có tổ chất cở vượt qua hẳn so với người bình thường, rất dễ bị phát hiện khi kiểm tra sức khỏe toàn diện.
-Bất kể là kiểm tra mắt, kiểm tra tai mũi họng, số lượng hồng cầu, huyết sắc tố vân vân,
-Còn có xét nghiệm toàn bộ sinh hóa, kiểm tra mật độ xương, xét nghiệm chuyển hóa nhiệt,
-Có thể dễ dàng xác định ra người chơi.
-May mà, ta đã có sự chuẩn bị tốt rồi…
Trên thực tế, trước lúc Song Sát bị Sài đại tiểu thư vơ vét của cải, Lý Ngang đã nghĩ tới điểm này rồi.
Lúc “Ngu Tranh Hài” bắt đầu trở lại làm “Lý Ngang”, trong màn sương mù dày đặc hắn đặc biệt móc ra mẫu bản sinh vật, nhét nó vào lớp áo lót bên trong của mình.
Đợi đến lúc đưa mọi người tiến vào cứ điểm của Cục Đặc Sự, hắn lập tức thăng cấp lên tới điểm thuộc tính tự do, gia tăng trí lực, đáp ứng điều kiện sửu dụng của mẫu bản sinh vật.
Sau đó, hắn lập tức khởi động mẫu bản sinh vật dưới áo lót phía sau lưng, tiến hành cải tảo kết cấu thân thể hắn, đêm mật độ xương điều chỉnh đến mức độ của người bình thường.
Quá trình này cần phải hao tổn một lượng lớn trị số lý trí, dù cho Lý Ngang cũng còn gần 25% trị số lý trí nữa là ngất xỉu.
Sau khi cải tạo xong, lợi dụng cơ hội lúc tất cả mọi người đang ôm nhau, hắn chịu đựng cơn đau đầu, đem mẫu bản sinh vật sau lưng bỏ vào ba lô, ôm Vương Tùng San một lúc, hoàn thành toàn bọ quá trình ẩn náu.
Rất nhanh nhân viên của Cục Đặc Sự tiến vào căn phòng đã được bố trí sẵn, nói vài câu ngắn gọn trấn an mọi người, cũng lấy bản ghi chép trình bày lý do của cuộc kiểm tra sức khỏe toàn diện, chia mọi người thành mấy tổ, từng nhóm lần lượt tiến vào phòng chuyên dụng thẩm vấn khác nhau.