Chương 396: Xong Rồi, Xảy Ra Chuyện Rồi (2)
Trấn Tây vương ngược lại hoàn toàn im bặt, bởi vì y biết, tình thế đã mất rồi.
Từng tia từng tia sáng nhỏ nhoi, từ từ tích lại từ trên cơ thể của bách tính phát ra, nhập vào cơ thể của Hứa Thanh Tiêu.
Đây là nơi dân tâm hướng về.
Mỗi một tia sáng lập loè, đều đến tứ bách tính, nhìn có vẻ yếu ớt, nhưng tích tụ lại với nhau, lại khiến Hứa Thanh Tiêu phát sáng như Thánh hiền vậy.
Nhưng cũng chính vào lúc này, Hứa Thanh Tiêu cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ, dân ý dường như mênh mông vô hạn này, có thể tăng cường Nho đạo phẩm cấp của bản thân hắn.
Đúng vậy, tất cả tài khí lúc mới viết An Quốc sách lần đầu, về mặt cơ bản đã dùng hết rồi, sau này làm Nam Dự phủ các tự, dùng thiên cổ danh ngôn, cũng nhận được không ít tài khí, nhưng vừa rồi lập ngôn Lục phẩm của hắn, thế nhưng đã dùng hết sạch rồi.
Thậm chí còn thiếu một phần, có điều dưới sự ủng hộ của dân ý, giúp bản thân hắn lập tức đột phá lên Lục phẩm.
Sau khi đạt được Nho đạo Thất phẩm, mỗi phẩm cách nhau một tầng trời, bản thân bây giờ lập ngôn thành công, nhưng muốn trở thành Đại Nho, tuyệt đối không thể nói bây giờ viết ra một cuốn tuyệt thế thư tịch bèn có thể lập tức trở thành Đại Nho.
Còn cần thêm tài khí vào đó, có được tài khí mới có đủ tư cách đột phá phẩm cấp, mà trứ thư mới là thứ có thể khiến ngươi trở thành Đại Nho.
Trong tình huống bình thường nhất, một Nho giả có được lập ngôn, muốn trở thành Đại Nho, chỉ mỗi tài khí thôi cũng phải tích luỹ khoảng mười mấy năm trở lên, thậm chí có khi phải tới vài chục năm.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu phát hiện, dân ý lại có thể thay thế tài khí, cộng thêm thể nội của hắn, giảm bớt được phân đoạn này.
Điều này có nghĩa là, nếu như có đủ lượng dân ý cần dùng, chỉ cần thư tịch viết không tệ, vậy sẽ có thể trong chớp mắt có thể trở thành Đại Nho, lược bớt giai đoạn tích luỹ này.
Chuyện này đối với hắn mà nói, là một chuyện cực kỳ cực kỳ tốt.
Nói cho cùng hắn không thiếu gì cả, không thiếu nhất chính là thơ từ danh ngôn, nhưng nếu muốn dựa vào tuyệt thế văn chương, tuyệt thế thơ từ để hoàn thành tích luỹ tài hoa, vậy thì cũng có độ khó nhất định rồi.
Bởi vì sẽ liên tục giảm đi, ngươi sáng tác một ngàn trang thiên cổ thơ từ, tài khí cuồn cuộn, có điều trong khoảng thời gian ngươi viết một ngàn trang thiên cổ thơ từ, thì đã không còn bao nhiêu tài khí nữa rồi, hơn nữa còn cần tới một lượng lớn thời gian để tích luỹ, bởi vì thơ từ của ngươi từ từ mới có thể lưu truyền ra ngoài. Mới có thể chầm chậm giúp ngươi tăng cường tài khí, nếu không chỉ cần đọc một bài thơ là có thể mạnh ngay lên được, thế mà được sao?
Nhưng dân ý có thể, dân ý là vô cùng vô tận, Hứa Thanh Tiêu cảm nhận được, chỉ cần bản thân hắn vì bách tính làm những việc thực tế, sẽ có thể đạt được một lượng lớn dân ý, mà số lượng dân ý này có thể giúp hắn nhanh chóng đột phá phẩm cấp Nho đạo.
Cho dù là thành thánh, cũng không phải chuyện không thể.
Mặc dù chuyện này có chuyện hơi quá, chẳng qua về mặt lý luận không có vấn đề gì.
Hít sâu một hơi.
Hứa Thanh Tiêu thu về toàn bộ tạp niệm, hắn vái một vái về hướng bách tính, mà bách tính vây quanh, cũng ồ ạt vái một vái về phía Hứa Thanh Tiêu.
Tiếp sau đó, Hứa Thanh Tiêu hướng mắt về phía Trấn Tây vương.
“Vương gia, ngài còn gì muốn nói nữa không?”
Hứa Thanh Tiêu bình tĩnh hỏi.
Trấn Tây vương không còn gì để nói nữa, Hứa Thanh Tiêu cũng đã lập ngôn luôn rồi, một lòng vì bách tính, y còn có thể nói thêm gì nữa? Còn nói thêm câu nào nữa bản thân y chính thức hứng mũi chịu xào là vừa rồi đó.
“Hứa Thanh Tiêu, hy vọng ngươi thực sự có thể một đường vẻ vang.”
Trấn Tây vương lên tiếng, để lại một câu đầy thâm ý, sau đó xoay người rời đi.
Trận tranh đấu này, y đã thua rồi, hơn nữa còn thua rất thảm, cứ tiếp tục ở lại đây cũng chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi.
Thấy Trấn Tây vương rời đi, ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu lại rơi trên người đám thương nhân phiên bang này.
Cảm nhận được ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu, tốp phiên thương lại lần nữa lên tiếng.
“Hứa đại nhân, chúng tiểu nhân đồng ý, tiểu nhân đồng ý.”
“Hứa đại nhân, chúng tiểu nhân tình nguyện nộp thêm thuế, bao nhiêu thuế cũng đồng ý.”
Bọn họ vội vàng hô hoán, nhìn thấy Trấn Tây vương rời đi, nội tâm của bọn họ cũng thở phào một hơi, nếu như Trấn Tây vương còn tiếp tục ở lại đây, bọn họ thực sự không biết sẽ xảy ra hậu quả thế nào nữa.
“Nói suông không tính, kí tên đóng dấu làm chứng.”
Hứa Thanh Tiêu nói, sau đó cho người đem số giấy tờ đã được chuẩn bị trước lên, trên đó từng điều kiện đều được viết rất rõ ràng, bổ sung thêm ba năm tiền thuế, dùng ba phần lời để đền bù, đồng thời từ năm sau trở đi, phạt thêm bốn phần lợi nhuận.
Những tên thương nhân này gần như không chút do dự, trực tiếp kí tên đóng dấu lên giấy luôn, không phải chỉ có bọn chúng, Hứa Thanh Tiêu yêu cầu tất cả thương nhân phiên bang trong kinh thành, thậm chí toàn bộ thương nhân phiên bang ở Đại Ngụy đều phải kí tên, có điều công trình lớn này cần đợi kết quả sau này mới tính tiếp được.
Cứ để mấy tên này kí trước là được rồi.
Một canh giờ sau.
Đợi toàn bộ thương nhân phiên bang kí tên đóng dấu xong, Hứa Thanh Tiêu tiếp tục nói quy tắc thứ ba.
“Thứ ba, từ nay về sau, các ngươi làm ăn, mua bán xuất xứ cũng phải có giấy tờ, bách tính một phần, các ngươi một phần, Hộ bộ một phần, mỗi tháng đều phải nộp sổ sách ghi chép tới Hộ bộ để kiểm tra, nếu như có vấn đề gì, phải ngay lập tức phối hợp điều tra, nếu như có bất cứ hạng mục nào không đúng, mà không giải thích được, coi như tham ô tô thuế, nghiêm phạt không tha.”
“Các vị bách tính ở đây, sau này mua đồ từ thương nhân phiên bang, nhất định phải giữ lại giấy tờ chứng cứ, có trong tay giấy tờ, nếu như mua phải hàng giả, Hình bộ lập tức điều tra, thêm vào đó giả một phạt mười, hoàn toàn do phía người bán bồi thường, nhưng nếu không có giấy tờ gì, thì cho dù có bị lừa mất vài ngàn bạch kim, Hình bộ cũng tuyệt đối không chịu trách nhiệm!”
“Từ này về sau, việc ngăn cản gian thương không còn chỉ dựa vào pháp luật nữa, mà còn dựa vào các vị đây, sau này chư vị bách tính nghiêm túc giám sát, sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa.”
Hứa Thanh Tiêu nói ra điều kiện thứ ba, đồng thời cũng nhắc nhở bách tính rằng sau này mua bán bất cứ thứ gì, đều phải giữ lại hoá đơn, cho dù có là một văn tiền cũng cần giữ lại hoá đơn, chỉ cần một tờ hoá đơn, ngươi cảm thấy không công bằng, bèn có thể tới Hình bộ báo án, nếu như ngươi không có hoá đơn, thế thì cho dù ngươi có bị lừa thật, đây cũng là chuyện của ngươi, Hình bộ không quan tâm.