Chương 402: Thăng Cấp Bát Phẩm, Triều Đường Lại Bắt Đầu Náo Nhiệt Rồi (1)
Triều Ca nhẹ cười nói, khiến đối phương kể ra những kí ức còn sót lại, cũng thuận tiện cho Hứa Thanh Tiêu tìm kiếm.
“Ừm.”
Nam tử trung niên gật đầu, tiếp theo cất tiếng nói.
“Hứa hiền đệ, ngu huynh không nhớ được gì nhiều, chỉ nhớ duy nhất một cái tên, Xá Lợi Thiên, trong thời gian đại chiến, chắc là ta cùng người này giao thủ, thế nên ta nhớ được tên của hắn.”
Nam tử trung niên nói như vậy, ông ta hoàn toàn không có ấn tượng gì với thân phận của mình, nhưng lại nhớ được cái tên này.
“Xá Lợi Thiên?”
Hứa Thanh Tiêu nhíu mày, nhưng không nghĩ gì nhiều, chỉ ghi nhớ cái tên này lại.
“Đúng rồi, Hứa huynh, huynh bây giờ đã Lục phẩm rồi, có thể đúc Văn khí Thất phẩm rồi, cứ tiếp tục kéo dài cũng không tốt đâu.”
Triều Ca mở lời, nhắc nhở Hứa Thanh Tiêu có thể đúc Văn khí Thất phẩm.
“Được.”
Hứa Thanh Tiêu gật gật đầu, chỉ là hắn không đúc Văn khí ngay, mà quay sang Triều Ca hỏi.
“Huynh trưởng, ta gặp phải phiền phức rồi.”
Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc nói.
“Hở?”
Triều Ca và nam tử trung niên cùng có chút tò mò, đưa mắt nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu.
“Ta tu luyện dị thuật, không còn chút hiệu quả nào nữa rồi, võ đạo không hề tiến bộ thêm chút nào cả, trước đây tu luyện một ngày có thể gấp trăm lần người khác, bây giờ tu luyện một ngày chỉ sợ không bằng người ta tu luyện một canh giờ nữa.”
Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc nói.
Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì rồi, thế nên cầu xin sự trợ giúp từ Triều Ca, xem hắn ta có hiểu gì không.
“Sao có thể như vậy được? Không lẽ dị thuật xảy ra vấn đề gì rồi? Không phải chứ, dị thuật ta đưa cho huynh luyện, tuyệt đối không thể có vấn đề gì được.”
Triều Ca nhíu mày, hắn ta cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Mà nam tử trung niên ấy vậy mà bỗng nhiên lên tiếng.
“Đưa dị thuật cho ta xem đi.”
Hắn ta lên tiếng, Hứa Thanh Tiêu không chút do dự, trực tiếp ngưng tụ văn bút, đem nguyên bản dị thuật viết ra.
Người kia cẩn thận đọc chi tiết từng chút một, một lúc sau hắn lắc đầu nói.
“Dị thuật này không có vấn đề gì cả, rất hoàn mỹ.”
Ông ta đưa ra đánh giá.
Đáp án này càng khiến Hứa Thanh Tiêu tò mò hơn.
“Huynh trưởng, vậy tại sao tốc độ tu luyện của ta chậm hơn so với trước đây?”
“Lẽ nào do thiếu mất dị thuật Bát phẩm sao?”
Hứa Thanh Tiêu hỏi như trên.
“Không!” Nam tử trung niên lắc đầu, mà sau đó lại trầm ngâm một lúc, đưa mắt nhìn vào trong Văn Cung.
“Có lẽ do phẩm cấp Nho đạo của huynh cao quá.”
Hắn ta nói ra một khả năng.
“Phẩm cấp Nho đạo quá cao?”
Hứa Thanh Tiêu có chút kinh ngạc.
Hắn quả thực chưa từng nghĩ tới vấn đề này, chỉ là lời này vừa nói ra, Triều Ca bèn không kiềm được lộ ra khuôn mặt như mặt trời chân lý chiếu qua tim.
“Đúng, khí chất công chính có thể áp chế ma chủng không sai, nhưng Nho đạo của huynh đã Lục phẩm rồi, nhưng Võ đạo mới Cửu phẩm, khoảng cách giữa hai thứ này quá lớn, Nho đạo chèn ép ma chủng quá chặt, bởi vậy tốc độ tu luyện của huynh bèn giảm xuống đáng kể.”
Triều Ca nói.
“Nho đạo cùng dị thuật cần phải cân bằng với nhau, không thể một cái quá hưng thịnh, không chỉ có hai thứ này, nếu sau này huynh tu luyện Tiên đạo, Phật đạo, hoặc có thể là tà đạo, đều cần duy trì sự cân bằng.”
“Bằng không những tên võ giả Nhất phẩm kia, đã đạt tới đỉnh điểm rồi, hoàn toàn có thể tu luyện Tiên đạo rồi còn gì.”
Nam tử trung niên giải thích xong khiến Hứa Thanh Tiêu bừng tỉnh đại ngộ.
“Vậy…bây giờ phải làm sao đây?”
Hiểu ra là hiểu ra, nhưng Hứa Thanh Tiêu không nghĩ ra cách giải quyết ấy.
“Không có cách giải quyết.”
“Lục phẩm Nho đạo, Cửu phẩm Võ đạo, cơ thể vốn dĩ đã có một mạch bị trấn áp rồi, may mà huynh tu luyện dị thuật, nếu như huynh không tu luyện dị thuật, có khi đến một chút tăng tiến cũng không có đâu.”
Nam tử trung niên lắc đầu, đây chính là con đường chết, không có cách nào giải quyết cả, đây là khống chế diễn ra trong hệ thống.
Nếu không thì mấy vị Đại Nho kia vì sao không tu luyện Võ đạo chứ? Không tu luyện cả Tiên đạo nữa? Không nói gì khác, kéo dài tuổi thọ cũng lời quá chứ.
“Thực ra cũng không phải không có cách gì.”
Triều Ca lắc đầu.
“Nếu thông qua tu luyện bình thường không có cách nào tăng cấp tu vi được, thì có thể thông qua cách khác để gia tăng, ví dụ như một số nguyên vật liệu quý hiếm, sau khi uống vào có thể nâng cao thực lực.”
Đây là cách nghĩ của Triều Ca.
Chỉ có điều cách nghĩ này vừa được đưa ra, đã bị nam tử trung niên này phủ nhận ngay.
“Về mặt lý luận có thể nói có thể, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, những nguyên vật liệu quý hiếm này huynh không thể uống quá nhiều, uống quá liều tác dụng đem lại cũng không đạt hiệu quả là bao, hơn nữa những thứ thế này thường có giá trị liên thành, có một số thứ còn là đồ vật vô giá.”
Nam tử trung niên kia trả lời lại.
Đây là sự thật, uống vật liệu quý hiếm chắc chắn có thể nâng cao tu vi, nhưng vấn đề chính là ngươi có thể uống được bao nhiêu?
Thế nên cái này có thể dùng trong thời gian gấp rút, còn muốn dựa vào nó để gia tăng thực lực ấy hả?
Thôi thì đi tắm đi ngủ vậy.
Có điều trong lòng Hứa Thanh Tiêu lại có cách nghĩ khác.
Thông qua nguyên vật liệu quý hiếm, đột phát Bát phẩm, sau đó luyện Thất phẩm phá cảnh đơn, không phải vậy là được rồi sao?
Nay mối đe dọa lớn nhất đối với Hứa Thanh Tiêu chính là ma chủng, thăng cấp đến Bát phẩm xong, Thất phẩm phải làm sao?
Nho đạo của hắn đã đạt Lục phẩm rồi, chỉ dựa vào một mình dị thuật có lẽ sẽ rất khó để đột phá, cho nên chỉ có thể chế luyện Phá cảnh đơn thôi, nếu không dựa vào tốc độ tu luyện hiện giờ, cả đời này cũng đừng nghĩ tới việc đột phá lên Thất phẩm nữa.
Mà vào lúc này, Triều Ca lại tiếp tục mở lời.
“Thế này, huynh cứ bình tĩnh trước đã, cho dù thời gian có hết đi nữa, ma chủng này cũng chẳng thể làm gì được huynh, Nho đạo của huynh đạt Lục phẩm rồi, trừ khi ma chủng cũng tăng cấp lên Lục phẩm, nếu không sẽ không thể gây ra ảnh hưởng gì lớn với huynh đâu.”
“Chúng ta giúp huynh nghĩ cách, nếu như huynh thử lung tung, thế thì phiền phức rồi, cứ ngưng tụ Văn khí trước đã rồi nói.”
Triều Ca nói như vậy, mà Hứa Thanh Tiêu chỉ gật đầu, hắn không nói ra chuyện về Cổ kinh đan thần.
“Được.”
Hứa Thanh Tiêu đồng ý xong, tiếp theo bèn ngồi vào trong văn trì, bắt đầu đúc Văn khí.
Văn khí Thất phẩm còn chưa kịp đúc ra, lúc này lại một lần đúc ra hai kiện Văn khí.
Văn bút, văn xích, văn chuông.
Đây là ba kiện Văn khí trước đây, Hứa Thanh Tiêu không vội đúc khí ngay mà là ngưng tụ ra ba kiện Văn khí này ra, sau đó, bắt đầu từng cái từng cái khắc tên lên.
Vũ khí cần có tên, phòng ngừa biến đổi.