Chương 417: Tập kích
-Sao lại thế này?
Oán Ma vẫn còn đang quay cuồng trên không trung, trong lòng sửng sốt rối loạn không lời nào có thể diễn tả được.
Chiếc mũ trùm đầu mà hắn đang đội va vào nắm đấm thép của Thanh Nga Giáp vừa rồi hơi hóa đá một chút, dưới lực tác động của quán tính, trực tiếp vẫy ra một mảnh vỡ mũ trùm đầu đã bị hóa đá một nửa, lộ ra xương sọ trắng xám không thuộc về bản thân hắn dưới mũ trùm đầu.
Trong lòng Oán Ma kinh ngạc, Cô Lỗ Lỗ Cô vội vàng thông qua tâm linh tương thông nói cho hắn: "địch ý đều ở trong lòng bàn tay" vừa rồi vẫn tiếp tục mở ra chứ không ngừng lại.
‘Thế tại sao cô ta vẫn bắn trúng tôi vậy?’
Oán Ma không kịp nghĩ lại, trong nháy mắt sắp sửa đâm vào vách tường, hắn nhanh chóng điều chỉnh thân hình, hơi gấp đầu gối tiến hành giảm xóc, nhẹ nhàng dẫm lên trên cái cột hình trụ của ga xe điện ngầm, song song với mặt đất.
Trong lồng ngực hắn, Cô Lỗ Lỗ Cô có chút nghĩ mà sợ hãi mà khẽ run lên, co rúm lại thành một cục nhỏ hơn.
Hồ...
Ánh lửa trên thân người Oán Ma chợt lóe lên rồi biến mất, mũ trùm đầu bị phá hủy một phần dưới ngọn lửa cháy nhanh chóng phục hồi nguyên dạng như lúc ban đầu.
Cái áo choàng tàn tạ này của hắn không phải là đồ vật bình thường, hơn nữa vừa rồi Lý Ngang chỉ vì nóng lòng muốn cứu Sài đại tiểu thư, bức lui Oán Ma, hiệu quả sát thương của một quyền vừa nãy cũng không rõ ràng lắm.
-Cô!
Oán Ma đứng bên trên cây cột của ga tàu điện ngầm nhìn Thanh Nga Giáp mặt không cảm xúc ở phía trước, bên tay trái của bộ áo giáp màu đỏ kia hiện ra vết rạn chằng chịt hệt như là mạng nhện, thỉnh thoảng lại có một chút mảnh nhỏ rơi xuống trên mặt đất, hóa thành tro bụi.
-Rất thú vị.
Oán Ma khàn khàn cất giọng.
Một quyền của Thanh Nga Giáp tung ra có thể trúng vào mục tiêu, hẳn là cô ta đã đưa bàn tay trái ra, dùng quyền phải oanh kích bên trái, lấy phương thức "cách sơn đả ngưu"(**) này để tránh đi khả năng phán đoán chiêu thức nghiêng lệch của kẻ địch.
(**) Cách sơn đả ngưu: (nghĩa gốc là cách một quả núi vẫn có thể đánh chết được trâu) là một môn công phu khí công thượng hạng, được hiểu nôm na là đánh được vào một vật này gián tiếp thông qua một vật khác mà không làm vật được thông qua bị hư hại, tổn thương.
-Thật đáng tiếc, để xem cô còn có thể kiên trì được bao lâu đây?
Oán Ma lạnh lùng nói:
-Trước khi đánh chết được tôi, cô sẽ tự mình đánh chết bản thân cô.
-Cũng chưa hẳn đâu.
Giọng của Lý Ngang vang lên, ở bên trong nửa Kim Tự Tháp kết tinh từ bụi bặm vọng ra, theo Kim Tự Tháp vỡ tan mà sụp đổ, hoàn hảo không tổn hao gì.
Chẳng qua trên người của Lý Ngang có chút dấu vết bị cháy, cùng với Hôi Tẫn xuất hiện ở trước mắt mọi người.
-Kỹ năng của ngươi chắc hẳn là làm cho nhận thức của kẻ địch xuất hiện rối loạn, không có cách nào trực tiếp tấn công ngươi được đúng không?
Lý Ngang vén áo choàng lên, hờ hững nói:
-Nhưng mà nếu đúng như vậy, ta tấn công người khác thì sao nhỉ?
Lời chưa kịp nói xong, Lý Ngang lại một lần nữa nắm chặt Tam Lang Cốt Tiêm Thương nhảy lên, sát cánh cùng hắn còn có Sài đại tiểu thư.
Trong lòng Oán Ma mơ hồ có chút bất an, thân hình phiêu hốt ẩn nấp ở cạnh sườn.
Nhưng mà, ở đây còn có những người chơi khác nữa, hai tay Vu Mộc tạo thành hình chữ thập, trong mắt phát ra tinh quang, dùng hai ngón tay cái và ngón tay trỏ làm dấu tạo ra một hình lăng kính ở phương hướng lui của Oán Ma, tạo ra một mặt lá chắn nửa trong suốt dựng thẳng kéo dài hơn mười mét.
Thân hình Oán Ma vẫn duy trì lui lại phía sau, tiện thể dùng một ngón tay nhằm vào lá chắn ở đằng sau, mưa lửa bay ra hòa tan lá chắn khoét thành một cái lỗ hổng đủ để cho hắn chui qua.
Nhưng Sơ Ấm lại tung chiêu tới, bỗng nhiên cầm Microphone trong tay lên, hét một tiếng vào Microphone:
-A a a a a!
Sơ Ấm có một kỹ năng tương tự như trong "Bất bại trong nền nhạc BGM của ta", kỹ năng ấy tên là "Ta là ca cuồng".
Hiệu quả đặc biệt là thông qua hát các âm thanh khác nhau, tăng hoặc giảm hiệu quả lợi ích của đồng minh hoặc kẻ địch.
Chỉ là kỹ năng này yêu cầu người chơi không thể đồng thời công kích hay bị công kích, bởi thế mãi đến bây giờ hắn mới tung ra được, làm giảm lợi ích của kẻ địch.
Tiếng của Sơ Ấm di chuyển qua lại khuấy động bên trong ga tàu điện ngầm trống trãi, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ của Oán Ma bị giảm xuống một mảng lớn, vừa vặn bị Lý Ngang và Sài đại tiểu thư đuổi kịp.
-Chết!
Đại tiểu thư họ Sài vẫn lặp lại mánh khóe cũ, xuất hiện sau lưng Oán Ma, dùng Lý Ngang làm mục tiêu phóng ra quyền kỹ, bởi vì Lý Ngang ngăn cách giữa cô và Oán ma, chính vì vậy mà một quyền này nhằm vào vị trí eo bụng của Oán Ma mà đánh tới.
Ngay thời điểm nguy cấp, Cô Lỗ Lỗ Cô vội vàng phóng ra kỹ năng tinh thần tạm thời khiến cho Thanh Nga Giáp tạm thời bị gián đoạn một lúc, để Oán Ma xoay thân thể lại, tránh đi một quyền cực kỳ hiểm độc này.
Vút!
Lại một trận kình phong ập đến, Lý Ngang nắm chặt Tam Lăng Cốt Tiêm Thương, lấy tóc của Sài đại tiểu thư làm mục tiêu mạnh mẽ đâm tới, bởi vì Sài đại tiểu thư đúng lúc đang ở sau lưng Oán Ma, cho nên một thương này trên thực tế là đâm tới đầu lâu của Oán Ma.
Trong lúc cấp bách, Oán Ma đành phải giơ thẳng tay ra đỡ lấy Tam Lăng Cốt Tiêm Thương ở phía trước.
Chỉ nghe "rắc" một tiếng giòn vang, cánh tay xương tái nhợt của hắn bị Cốt Thương đánh gãy, bị mũi thương gọn gàng lưu loát sống sờ sờ nện cho đứt gãy, một nửa cánh tay xương thu lại vào trong áo choàng, vô số mảnh xương vụn rơi xuống.