Người Chơi Hung Mãnh

Chương 433: Bệ Hạ Đúng Là Quá Không Thông Minh, Chuyện Này Tìm Ta Thì Một Ngày Là Xong (1)

Chương 433: Bệ Hạ Đúng Là Quá Không Thông Minh, Chuyện Này Tìm Ta Thì Một Ngày Là Xong (1)

Lý Ngạn Long muốn giải thích rõ ràng cái thứ kia không phải là do ông làm ra nhưng bệ hạ cũng đã nói là tạm thời không cho phép ông ta nói ra ngoài. Ban đầu ông ta còn rất tò mò rằng loại đồ vật có lợi cho đất nước như vậy, sao lại không nói là do Hứa Thanh Tiêu làm.
Bây giờ ông ta đã hiểu rõ, nữ đế làm vậy chính là muốn ông ta cứ cõng cái nồi đen này trước đi đó mà, nếu như mọi thứ thuận lợi thì lại bảo với mọi người thứ này là do Hứa Thanh Tiêu làm.
Khó chịu quá, muốn khóc quá.
“Lý đại nhân, sau này nếu rảnh quá thì đừng nên suy nghĩ bậy bạ nữa, hại người hại mình!”
Binh bộ Thượng thư mắng thêm một câu rồi đi thẳng.
“Lý đại nhân, Chu đại nhân nói không sai, chế ra thứ guồng nước này làm gì? Thần khí lợi quốc ư? Cũng không biết có vấn đề gì hay không nữa, còn nói sản lượng lương thực cả thiên hạ tăng gấp bội à? Nói đùa kiểu gì vậy.”
Hộ bộ Thượng thư Trương Tĩnh cũng mắng vào một câu rồi sau đó rời đi.
“Hại người hại mình mà! Nếu làm ảnh hưởng đến Đại Ngụy, ngươi sẽ là tội nhân thiên cổ!”
Hộ bộ Thượng thư Cố Ngôn mắng dữ dội nhất, nói xong cũng đi luôn.
Về phần Lễ bộ Thượng thư và Lại bộ Thượng thư thì cũng chỉ lắc đầu chứ không mắng Lý Ngạn Long, họ chỉ cảm thấy bây giờ mình không biết nên nói gì.
Các võ quan thì thẳng thắn hơn một chút, liên tiếp mắng thêm mấy lời khó nghe, mắng Lý Ngạn Long muốn ăn đấm à.
Tức quá!
Tức muốn chết luôn!
Nhưng tức thì làm được gì? Còn không phải lại là chuyện Hứa Thanh Tiêu gây ra hay sao.
Không được, ta phải đi tìm Hứa Thanh Tiêu, cái nồi này ta đây không thèm gánh đâu.
Ngay lập tức, Lý Ngạn Long cũng rời đi, đến học đường Thủ Nhân tìm Hứa Thanh Tiêu.
Chỉ là sau khi đến học đường Thủ Nhân mới biết Hứa Thanh Tiêu không ở trong học đường mà đã đi đến Tàng Kinh Các Đại Ngụy, chẳng còn cách nào, chỉ có thể nhờ người nhắn lại một câu, nếu như Hứa Thanh Tiêu trở về thì lập tức thông báo.
Rất nhanh sau đó, chuyện guồng nước trong triều đã nhanh chóng bị truyền ra.
Trong lúc nhất thời, có rất nhiều ý kiến.
Dân chúng biết được công trình guồng nước này có thể gia tăng sản lượng lương thực thì tất nhiên là rất vui mừng, nhưng khi nghe nói phải dùng tất cả ngân lượng của quốc khố để kiến tạo guồng nước thì ai nấy đều không hiểu sao lại cảm thấy có vấn đề.
Nhất là khi có người cố ý tung tin đồn kích động, nói guồng nước này cũng không thật sự tốt đến như vậy, sở dĩ phủ đô phủ Nam Dự có thêm thu hoạch hoàn toàn là vì chất đất của phủ đô phủ Nam Dự vô cùng tốt, lại thêm có phần may mắn nữa, nên thu hoạch trở nên tốt hơn.
Thậm chí rất nhanh sau đó lại biến thành ở phủ đô phủ Nam Dự không hề có chuyện này, là do phủ quân phủ Nam Dự muốn phô bày giành công nên cố ý báo nhiều hơn bốn thành, còn Công bộ Thượng thư Lý Ngạn Long thì thích làm lớn chuyện ham giành công lao nên mới báo cáo với bệ hạ.
Ai ngờ vậy mà bệ hạ cũng tin là thật, kết quả là muốn phát triển mạnh công trình guồng nước này.
Nhưng điều làm cho Công bộ Thượng thư Lý Ngạn Long không ngờ tới đó là bệ hạ vì quá muốn phát triển nông nghiệp cho nên đem tất cả ngân khố quốc gia đổ vào trong đó, văn võ bá quan đều không đồng ý, còn nữ đế thì vẫn cứ khư khư cố chấp.
Phiên bản này còn xem như khá tốt, chưa qua mấy canh giờ, lời đồn lại thay đổi, mà lời đồn này lại còn cực kỳ đáng sợ.
Họ nói Công bộ Thượng thư Lý Ngạn Long đã cấu kết với phủ quân phủ Nam Dự muốn lừa dối bệ hạ, bởi vì đã có một vài bách tính của phủ Nam Dự đi đến kinh đô, nói với mọi người rằng đúng là phủ Nam Dự có mấy cái guồng nước nhưng mà phí tổn cũng không phải là đắt lắm, mấy trăm lượng bạc là được.
Có hiệu quả lớn hay không thì không xác định được, dù sao hắn cũng không trồng lúa nhưng hắn có cảm giác vật này có tác dụng, chỉ là tác dụng không lớn đến như vậy. Còn Lý Ngạn Long vì tham ô ngân lượng mà trực tiếp nâng giá cả làm guồng nước lên gấp trăm lần.
Muốn kiếm chác ngân lượng, quả thật là kế sách diệt quốc. Cũng may bách quan có ánh mắt sáng như đuốc, đã sớm nhìn rõ được tất cả, trực tiếp mạnh mẽ lên án Lý Ngạn Long ngay trên triều đình, cho nên Lý Ngạn Long cũng không dễ chịu.
Còn có lời đồn nói gì mà quốc khố vừa mới có ngân lượng, Công bộ không được phát bao nhiêu nên Lý Ngạn Long mới nảy sinh mưu kế lừa gạt ngân lượng của quốc khố, nữ đế cũng là người bị lừa gạt.
Loại lời đồn này xuất hiện chính là nửa thật nửa giả, trong nháy mắt, nó đã đạt được sự ủng hộ của tất cả bách tính Đại Ngụy.
Giờ khắc này, không biết có bao nhiêu bách tính bắt đầu mắng Lý Ngạn Long, nói ông ta giữ chức Công bộ Thượng thư, không chịu nghiên cứu ra thứ gì có ích cho dân mà ngược lại còn nghĩ đến làm thế nào để kiếm tiền, kiếm tiền.
Quốc khố vừa có tiền là đã không kịp chờ mà muốn chia chác, ngươi thật sự là không xứng làm người.
Thậm chí còn có người đứng ở ngoài nhà Lý Ngạn Long mà mắng, còn có người ném trứng gà và rau củ hư thối, nếu không phải người của Hình bộ nhanh chóng được phái tới thì chỉ sợ là đã gây ra chuyện lớn.
Có thể nói là chỉ vẻn vẹn trong khoảng thời gian mấy canh giờ mà bách tính từ trên xuống dưới kinh đô Đại Ngụy đền mắng chuyện làm guồng nước. Nếu như sau lưng không có ai kích động thì có quỷ mới tin.
Lúc này.
Bên trong phủ An quốc công.
Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm và đám người Tín vũ hầu, Quảng Bình hầu, Bắc Dương hầu đều đã tụ tập lại đông đủ ở nơi này, Tề quốc công và Lư quốc công cũng tới.
Hơn một nữa nhất mạch quan võ Đại Ngụy đều đã đến phủ An Quốc công.
Thấy người đã đến đông đủ, Tín Vũ hầu là người lên tiếng đầu tiên.
“Quốc công, ngài nói xem hôm nay bệ hạ nhắc đến chuyện guồng nước, cuối cùng thì chúng ta nên lựa chọn thế nào đây? Ta thấy hình như bệ hạ rất quyết tâm đó.”
Tín Vũ hầu là người lên tiếng đầu tiên, hắn nói ra nỗi lo lắng trong lòng mình.
“Chuyện guồng nước đúng thật là có ích cho quốc gia, ít nhất thì lão phu cho là như vậy. Cái tên Lý Ngạn Long này ngày thường thấy có hơi ngốc, ai ngờ đâu lại làm ra một thứ đồ tốt như vậy.”
“Chẳng qua vật này chúng ta chắc chắn là không thể thông qua chuyện sản xuất với số lượng lớn được, bằng không chuyện Bắc phạt sẽ trở thành lời nói suông.
An quốc công mở miệng, ông nói thẳng ý nghĩ trong lòng mình ra. Guồng nước là đồ tốt thì tất nhiên ông biết nhưng chuyện Bắc phạt lại càng quan trọng hơn. Trong lòng ông ta không có chuyện gì quan trọng hơn Bắc phạt cả.| Bạn đang đọc sách mua tại za.lo 0.9.45.78.7.01.8


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất