Chương 440: Hoang ngôn
-Thế nào, muốn cướp sao?
Lý Ngang giơ đèn lồng lên, nhẹ nhàng tránh đi bàn tay Phúc Trùng đang đưa tới, cười lạnh nói:
-Trẫm đưa cho ngươi thì nó là của ngươi, trẫm không cho ngươi thì ngươi không thể đoạt được.
Phúc Trùng yên lặng thu tay lại, con mắt bên phải run rẩy càng lúc càng lớn, giống như là đang biểu đạt tâm tình dao động hiện giờ của hắn vậy.
Lý Ngang hoàn toàn không để ý đến Phúc Trùng, nhìn về hai thân ảnh khác đang đứng thẳng vây quanh cán dài, thuận miệng hỏi:
-Hai người kia là?
-Bọn hắn cũng là thành viên của tổ chức, cậu không biết nên không cần phải để ý đến.
Phúc Trùng lắc đầu, lãnh đạm nhìn Lý Ngang, âm thanh dần dần trở nên lạnh lẽo:
-Tôi nhớ rằng Pu Tokugawa đã phân phó cậu phải phối hợp công việc với chúng tôi. Chẳng lẽ cậu muốn phản bội?
Pu Tokugawa, dĩ nhiên chính là danh tự thượng cấp của Tế Tửu.
Đáng tiếc, Phúc Trùng hình như cũng không biết người anh em kia bây giờ hơn phân nửa là đã táng thân nơi biển cả, làm mồi cho cá ăn.
-Pu tiên sinh đương nhiên đã phân phó thì tôi cũng sẽ không định phản bội Hoa Quỳnh.
Sắc mặt Lý Ngang nghiêm lại, đưa tay bảo vệ đèn lồng, nghiêm túc nói:
-Chỉ là, anh ta không có nói cho tôi hình dạng của người liên hệ như thế nào. Nếu như anh không phải người liên hệ mà là thành viên của Đặc Sự Cục mạo danh thay thế, vậy phải làm sao bây giờ? Tôi cũng không thể tự tay làm mất hi vọng của Hoa Quỳnh được!
"…"
Phúc Trùng thực sự không còn gì để nói, nếu không phải sợ ra tay đánh nhau sẽ tạo thành ảnh hưởng thì bây giờ hắn đã sớm xuất ra các loại thủ đoạn, trực tiếp loại bỏ cái kẻ gọi là "đồng bạn" đang nói nhảm hết bài này đến bài khác ở trước mặt này rồi.
Hắn trầm mặc một chút, chỗ đỉnh đầu vô thanh vô tức hiện lên một dòng chữ.
Không vội không chậm hiển thị ra tin tức của người chơi.
[ Thiên Hi Hắc Vu Phúc Trùng - Level 15 ]
Phúc Trùng vậy mà lại là người chơi level 15!
Phải biết rằng sau khi đánh chết Chấp Tước, Oán Ma, Cô Lỗ Lỗ, điểm kinh nghiệm của Lý Ngang đã tăng lên thành 900 điểm, lúc này mới thăng đến Level 13.
Đẳng cấp của Phúc Trùng cao, cũng có nghĩa là thời gian hắn trở thành người chơi sớm hơn, kinh nghiệm làm nhiệm vụ cũng nhiều hơn, không phải là loại người không có chút kinh nghiệm nào trong chiến đấu, cũng không phải gà mờ yếu ớt.
Mà lại, bởi vì tổ chức Quỳnh Hoa lôi kéo một lượng lớn đại phú hào, nhân mạch của hệ thống trải rộng toàn cầu. Dựa vào mạng lưới quyền lực nên đã góp nhặt được không ít vật phẩm siêu phàm.
Phúc Trùng là thành viên cao cấp trong nội bộ của Hoa Quỳnh, lại là người cuối cùng chấp hành kế hoạch lần này, trên người tuyệt đối sẽ không thiếu đạo cụ kỹ năng trang bị.
Dù số lượng người chơi bên Lý Ngang chiếm cứ ưu thế, nhưng nếu thật sự đánh nhau, nói không chừng cũng không chiếm được cái gì tốt.
Huống chi, hai thân ảnh khác ở hiện trường còn chưa có triển lộ thông tin.
-Tôi chính là Phúc Trùng.
Khuôn mặt người đàn ông tái nhợt, trầm thấp nói:
-Lúc này cậu có thể tin rồi chứ?
-Ừm.
Lý Ngang nhẹ gật đầu, nhưng vẫn hoàn toàn không có ý định giao ra lồng đèn:
-Tôi vẫn có chút không yên lòng, vạn nhất anh bị Đặc Sự Cục khống chế tinh thần thì làm sao bây giờ? Vạn nhất đầu óc của anh bị địch nhân đục rỗng, lúc này đang có kẻ tiểu nhân nào đó ở trong não anh thao túng hành vi của anh thì sao bây giờ?
Cậu rốt cuộc là lấy ở đâu ra nhiều lời nói nhảm như vậy?
Phúc Trùng nhịn xuống xúc động muốn trách cứ, lạnh lùng nói:
-Cậu muốn thế nào?
-Không có gì, chỉ là có chút hiếu kì mà thôi.
Lý Ngang giơ đèn lồng lên, vừa cười vừa nói:
-Tôi là dựa vào ngọn đèn lồng này, mới miễn cưỡng từ trong lối vào đầy sương mù kia mà đến được đây. Các anh làm sao từ bên trong cứ điểm của Đặc Cục Sứ "trộm" ra được nhiều người bình thường như vậy, lại làm sao mang theo bọn họ đi xuống dưới đáy Tù Ma Quật.
"…"
Phúc Trùng liếc nhìn đối phương một chút, không nói gì.
Hắn cực kì hoài nghi rằng tên trước mắt này đang ở trong trạng thái “Tế Tửu”.
Tổ chức Hoa Quỳnh cực kì coi trọng kế hoạch lần này, những trang bị đưa cho Tế Tửu cùng Chấp Tước đều có đẳng cấp mạnh nhất, theo lý mà nói thì sẽ không có khả năng bị các đội ngũ khác đào thải hoặc là trọng thương.
Nhưng trong số người chơi đều có rất nhiều tàng long ngọa hổ, những người có thể lấy thân phận Cô Lang mà nghiền ép thành viên cường lực của tổ chức bí ẩn, Phúc Trùng cũng không phải là chưa từng nhìn thấy.
Mặc kệ điều đối phương nói rằng: "Đang tử đấu thì gặp phải kẻ địch là người chơi có thể công kích tinh thần" là thật là giả, thì e rằng cũng khó mà tin tưởng được.
Nghĩ tới đây, trong lòng Phúc Trùng hơi động, chậm rãi giải thích:
-Cậu muốn biết sao, ừm, nói cho cậu cũng không sao.
Chữ "sao" còn chưa nói ra, Phúc Trùng bỗng nhiên bạo khởi, bàn tay giấu ở dưới áo bào đen nhanh chóng nắm thành quyền, hướng cũng về phía Lý Ngang mà tung ra một chưởng.
Kế hoạch lần này đối với Quỳnh Hoa cực kì trọng yếu, mặc kệ trước mắt Tế Tửu có làm phản hay không, hắn đều phải đem những gì uy hiếp sớm tiêu diệt từ trong nôi.
Ba người chủ trì bên trong nghi quỹ, có hai thành viên cao cấp của Hoa Quỳnh, người còn lại là người mà hắn vừa nói, mấy trăm năm trước đã bị ném vào bên trong Tù Quật.
Đẳng cấp của ba người này so với Tế Tửu đều cao hơn rất nhiều, chỉ là nghi quỹ không cách nào gián đoạn, hai người khác vì để duy trì nghi quỹ mà không thể ra tay đối địch.
Có điều, một mình Phúc Trùng cũng đủ rồi.
Quyền thế như sấm, quyền phong như cụ, tốc độ nhanh như điện, muốn tránh cũng không thể.
Tại lúc đang nhìn Phúc Trùng, nắm đấm của hắn thẳng tắp đánh trúng lồng ngực của Lý Ngang.
Đồng thời, mặt của Phúc Trùng cũng bị trương lên như bị nước ngâm, lộ ra nụ cười lạnh lùng đạm mạc.
[ Tên kỹ năng của quyển trục: Chân thực hoang ngôn ]
[ Thuộc tính: Tiêu hao hình, chỉ sử dụng được một lần rồi biến mất ]
[ Loại hình: Thông dụng ]
[ Đẳng cấp: Hoàn mỹ ]
[ Đặc hiệu: Hoang ngôn. Tại lúc đối phương chủ động đưa ra nghi vấn, thành thật trả lời nội dung, sau đó tụ lực trong thời gian ngắn ngủi, trong 0.5 giây có thể giam cầm đối phương, khiến cho không cách nào di động hoặc sử dụng kỹ năng dịch chuyển ]
[ Tiêu hao: 500 điểm thể năng trị ]
[ Thời gian cooldown: 10 phút ]
[ Ghi chú: Muốn nghe sao? Yêu hoang ngôn ]