Người Chơi Hung Mãnh

Chương 449: Văn Khúc Tinh Đại Ngụy, Hoa Tinh Vân Đến Cửa Thăm Hỏi, Lần Đầu Đụng Độ! (4)

Chương 449: Văn Khúc Tinh Đại Ngụy, Hoa Tinh Vân Đến Cửa Thăm Hỏi, Lần Đầu Đụng Độ! (4)

Lời này vừa nói ra, dẫn tới không ít ý kiến
"Cái này không phải quá đơn giản sao? Vì lão bách tính chúng ta, Hứa đại nhân đã đắc tội bao nhiêu người? Nhất định là có người đang âm thầm giở trò xấu, thứ đồ có lợi cho dân cho nước như thế, sắp đám người này hủy hoại rồi."
"Đúng đúng đúng, nhất định là có người muốn hại Hứa đại nhân, chúng ta không thể bị mắc lừa."
Dân chúng gần như ủng hộ Hứa Thanh Tiêu vô điều kiện, chỉ cần là thứ mà Hứa Thanh Tiêu làm ra thì sẽ thứ đồ tốt. Nếu có người nói không tốt, vậy thì người này có vấn đề, muốn mưu hại Hứa Thanh Tiêu.
Đây chính là cách nghĩ của bá tánh hiện giờ, dù sao những việc Hứa Thanh Tiêu đã làm vẫn còn rõ mồn một trước mắt. Mọi người đều biết Hứa Thanh Tiêu là một vị quan tốt, một lòng vì dân, ngay cả tranh giành chỗ đứng cũng là vì bách tính.
"Vậy thì tại sao trước đó lại nói thứ này là do Công bộ thượng thư, Lý Ngạn Long làm ra? Ta thấy hơi bối rối rồi?"
Có người lại lên tiếng, có vẻ tràn ngập sự hiếu kỳ.
"Việc này còn phải nói à, nhất định là Công bộ thượng thư Lý Ngạn Long thấy thứ này tốt quá, muốn biểu hiện trước mặt bệ hạ, cướp đoạt công lao của Hứa đại nhân."
"Đúng, có khả năng lắm, dù sao Lý Ngạn Long cũng không phải thứ tốt lành gì, chúng ta không được bị che mắt, nếu như Lý Ngạn Long còn dám nhận đây là thứ do hắn làm ra, mọi người nhất phải phản đối, không thể để cho Hứa đại nhân làm chuyện tốt, lại không nhận được lợi ích."
"Vâng vâng vâng, lời này nói rất đúng, tên Lý Ngạn Long này, thân là thượng thư lại không biết xấu hổ, cướp đoạt công lao của Hứa đại nhân, không xứng làm người!"
"Đúng, không xứng làm người."
Dân chúng dường như tràn đầy sự căm phẫn, mắng chửi Lý Ngạn Long một cách thậm tệ.
Làm Hứa Thanh Tiêu có chút xấu hổ, hắn muốn lên tiếng giải thích thay cho Lý Ngạn Long, nhưng nghĩ lại không thể nói được, lỡ như giải thích rồi, bọn họ lại hiểu lầm là Lý Ngạn Long uy hiếp mình thì sao?
Ôi.
Lý đại nhân, ngài cõng giùm cái nồi này đi nhé, dù sao cũng tốt hơn hại nước hại dân.
Xác định suy nghĩ của bá tánh xong, Hứa Thanh Tiêu vừa cảm động, lại vừa vui vẻ, quả nhiên nỗ lực sẽ có hồi báo, vốn cho rằng đây là việc khó nhất, nhưng không ngờ lại thành việc dễ dàng nhất.
Đứng dậy rời đi.
Hứa Thanh Tiêu trở về trường Thủ Nhân.
Có lẽ là tâm tình vô cùng tốt, Hứa Thanh Tiêu bảo Lý Quảng Hiếu thêm đồ ăn nhiều hơn bình thường.
Bệ hạ cho mình hoàn thành trong vòng một ngày, mà mình trước sau chỉ dùng thời gian nửa ngày đã giải quyết được tất cả mọi chuyện.
Nếu không phải phe quốc công một hai muốn lôi kéo mình đi uống rượu, phỏng đoán còn chưa tới nửa ngày.
"Ai! Trời không sinh Hứa Thanh Tiêu ta, ngàn năm Đại Ngụy tựa đêm dài."
Hứa Thanh Tiêu tự lẩm bẩm.
Tất cả ba thế lực lớn đã giải quyết được rồi, hiện giờ chỉ cần chờ ngày mai vào triều là xong xuôi, bất quá Hứa Thanh Tiêu còn phải chuẩn bị một vật.
Bản vẽ guồng nước hoàn chỉnh.
Đúng, bản vẽ guồng nước hoàn chỉnh.
Guồng nước có ba bản phác thảo, bản thứ nhất đang ở trong tay Lý Hâm, bản này thiếu một vài linh kiện liên quan, những linh kiện này nhìn qua có tác dụng không lớn, nhưng trên thực tế bên trong ẩn giấu càn khôn.
Guồng nước ở phủ Nam Dự, nhiều nhất có thể sử dụng nửa năm, như vậy sẽ xuất hiện vài vấn đề, một là vấn đề cố định, hai là vấn đề vận chuyển.
Cần dùng một cái khuy để củng cố, nhưng cái khuy này cực kỳ quan trọng, không có cái khuy này, người của quốc gia khác cho dù mô phỏng y hệt guồng nước, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Đến thời gian nửa năm, nhất định sẽ xảy ra vấn đề, đến lúc đó chỉ có thể tu bổ hoặc là dùng những phương pháp khác để củng cố. Không có việc gì cũng phải sửa chỗ này lắp chỗ kia, lãng phí nhân lực lãng phí tài lực.
Còn bản thứ ba thì chính là guồng nước hoàn chỉnh thật sự, có thể làm guồng nước vận hành ổn định, sẽ không xuất hiện vấn đề gì lốn, giảm bớt nhân công và chi phí sửa chữa.
Hứa Thanh Tiêu tạm thời không làm ra bản này, bản thứ hai giao cho Công bộ là được, bản thứ ba giao cho bệ hạ, chờ một năm sau, lại để cho bệ hạ lệnh Công bộ chế tạo, rồi lắp trên guồng nước.
Năm đầu tiên, nhất định phải tiêu hao nhân công xử lý chuyện này, để cho người ở các nước khác nhìn vào
Từ đó, đám người ở các nước khác sẽ cảm thấy guồng nước này quá đỗi tầm thường, đồng thời cảm thấy Đại Ngụy rỗi hơi, nghĩ ra một thứ phế vật.
Còn Đại Ngụy thì có thể tự mình lén phát triển, có bị phát hiện hay không cũng chả sao, trọng điểm chính là trì hoãn trình độ đạo nhái của nước khác.
Thậm chí khiến cho bọn họ nảy sinh lòng khinh bỉ, từ đó Đại Ngụy sẽ phát triển ổn định.
Hứa Thanh Tiêu làm việc thích nhất là để lại một đường lui.
Không thể nào hắn lại không biết Đại Ngụy có thám tử của nước đối dịch, cho nên chừa đường lui là tốt nhất.
Đương nhiên cũng có khả năng nước đối địch có thiên tài, đoán được ra điểm này, nhưng cũng chả hề gì, dù sao không giấu được thứ này. Đại Ngụy đích thực muốn phát triển, muốn làm nhái thì cứ làm nhái đi, đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Trong thư phòng.
Hứa Thanh Tiêu vẽ bản vẽ.
Nhưng mà, một canh giờ sau.
Bên ngoài Đại Ngụy.
Một chiếc xe ngựa dần dần chạy tới, xuất hiện tại cửa thành phía nam.
Lối vào của thành phía nam ngựa xe như nước, dọc đường tới tới lui lui, ra ra vào vào. Nơi này là kinh đô Đại Ngụy, địa điểm trọng yếu nhất Đại Ngụy, mỗi ngày không biết bao nhiêu người vào thành, mỗi ngày cũng không biết bao nhiêu người ra khỏi thành.
Bất cứ lúc nào cũng trông có vẻ vô cùng thịnh vượng.
Ngay lúc này, một thân ảnh bước ra từ trong xe ngựa.
Khi thân ảnh này bước ra , trong phút chốc, không biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía người này.
Là một nam tử.
Mặc trường bào trắng thanh vân cẩm tú, vải áo mặt ngoài là tơ lụa cực phẩm thoạt nhìn đã thấy vô cùng mềm mại, như mây như nước.
Nhưng thứ thực sự khiến người ta kinh ngạc chính là nam tử hết sức trẻ tuổi, mới ngoài hai mươi tuổi, da thịt như tuyết, tướng mạo cực đẹp.
Là cực đẹp, tuấn mỹ đến cực điểm.
Ngũ quan tinh xảo, đôi mắt ẩn chứa sao trời, công tử dịu dàng, trong sáng như ngọc, công tử vô song.
Lại thêm khí chất nho đạo, giúp phát huy hai chữ tuyệt thế vô cùng tinh tế.
Tuy trên người hắn rất đơn sơ, nhưng từ tướng mạo có thể nhìn ra người này tuyệt đối không phải phàm nhân.
"Hoa Tinh Vân, hắn là Hoa Tinh Vân."
"Hả, Hoa Tinh Vân lại có vẻ ngoài tuấn mỹ như thế này?"
"Thì ra hắn chính là Hoa Tinh Vân."
"Tướng mạo của người này chẳng biết tại sao, có cảm giác còn đẹp hơn nữ tử."
"Nam mặt nữ tướng, là tuyệt thế nhân gian."
"Chẳng trách có người từng nói, Hoa Tinh Vân đã từng khiến cho tất cả nữ tử ở kinh đô Đại Ngụy si mê đắm đuối, xem ra danh bất hư truyền."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất