Chương 1032: Bạch Y Môn Đoán Thái Tử Mồ Côi Chính Là Trần Tinh Hà? Lần Thứ Hai Trò Chuyện Với Chu Thánh (5)
"Người đọc sách nuôi dưỡng Hạo Nhiên chính khí, ngưng tụ ra dương lực, tiên lực vô thượng trấn áp yêu ma."
Hứa Thanh Tiêu đáp lại.
"Ngoài điểm này, còn có gì nữa không?"
Chu Thánh tiếp tục hỏi.
Lời này Hứa Thanh Tiêu có vẻ không đáp lại được.
Còn? Còn gì nữa?
Hứa Thanh Tiêu tò mò nhìn Chu Thánh.
Nhìn thấy điệu bộ này của Hứa Thanh Tiêu, Chu Thánh thở dài, sau đó chậm rãi mở miệng nói.
"Không trách ngươi không biết, chủ yếu là vì nho đạo nhất phẩm quá khó."
"Nhưng mà ngày hôm nay lão phi sẽ nói cho ngươi biết thực lực của Thánh Nhân."
"Bước vào nhất phẩm là có thể triệt để điều khiến được sức mạnh khắp thiên địa, lão phu nói điều khiển, là điều khiển theo lòng mình muốn."
"Cái này tương đương với chuyện có võ giả nhất phẩm muốn giết lão phu, hắn có năng lực giết lão phu nhưng hắn không có cơ hội giết lão phu, ngươi có hiểu rõ câu nói này có ý gì không?"
Chu Thánh tự tin nói, báo cho Hứa Thanh Tiêu biết thực lực của Thánh Nhân nhất phẩm.
Nhưng nhìn cái dáng vẻ chưa hiểu rõ của Hứa Thanh Tiêu, Chu Thánh đành phải giải thích tiếp.
"Ngươi bây giờ đã là Bán Thánh tam phẩm, có phát hiện ra bây giờ có thể điều khiển được sức mạnh của thiên địa rồi không?"
Chu Thánh hỏi.
"Dạ."
Hứa Thanh Tiêu gật đầu.
Thân là Bán Thánh, đúng là có thể điều khiển khống chế được sức mạnh của thiên địa, thí dụ như vạch tội một người nào đó làm hại nhân gian, ngưng tụ sức mạnh của thiên địa đi chém giết đối phương, tất nhiên tiền đề là thiên địa có cảm ứng và tán thành hành vi của ngươi không đã.
Nếu như thiên địa không đồng ý hành vi của ngươi, thì ngươi có nói rát cả cổ họng cũng đều vô dụng.
Đấy cũng giống như cái đạo lý Lữ Tử rõ là Á Thánh, nhưng lại thua trắng mình.
"Bán Thánh có thể điều tiết khống chế sức mạnh của thiên địa."
"Á Thánh thì có sự đồng ý của thiên địa, thay một cách giải thích khác thì việc Á Thánh làm càng dễ nhận được sự tán thành của thiên địa."
"Về phần Thánh Nhân, đã không còn điều tiết khống chế sức mạnh của thiên địa nữa rồi, mà là nắm giữ điều khiển sức mạnh."
"Nói cái gì thì chính là cái đó, ngươi có thể lý giải đó là nói được làm được, đây chính là sức mạnh của Thánh Nhân."
"Cho nên, võ giả nhất phẩm có thể giết Thánh, nhưng hắn không giết được Thánh."
Chu Thánh cho câu trả lời.
Hứa Thanh Tiêu đã hiểu đại khái rồi.
Hắn gật đầu, vó vẻ cái hiểu cái không.
Này đúng là khiến Chu Thánh không hiểu sao lại thấy hơi khó chịu.
"Thôi bỏ đi, Thủ Nhân, giờ ngươi đừng hỏi trước nhiều như vậy, nói tóm lại thì đợi ngươi sống lại lão phu, lão phu sẽ cho ngươi thấy cái gì được gọi là nhất phẩm."
"Nho đạo có thể trở thành hệ thống mạnh nhất, tuyệt đối không chỉ vẻn vẹn mỗi chuyện đơn giản như trấn áp tà ma."
Chu Thánh hơi đau răng, ông đúng là không biết nên nói cái gì cho phải.
Thôi mặc kệ không cần quản quá nhiều, đợi đến khi mình sống lại rồi nói tiếp.
"Vâng."
Hứa Thanh Tiêu cũng bị nói đến đần cả người, không phải không thể hiểu được, quan trọng là chưa được tận mắt nhìn thấy.
Ít nhất thì mình đã tận mắt chứng kiến thực lực của võ giả nhất phẩm rồi, còn thực lực của Thánh Nhân, Hứa Thanh Tiêu vẫn mù tịt.
"Thánh Nhân, còn một chuyện nữa học sinh cũng muốn hỏi."
"Ngài có biết tung tích của Trấn Ma thần thạch, Long Huyết Dương Ngọc và Bát Bảo Phật Liên ở đâu không?"
Hứa Thanh Tiêu vẫn chưa quên chuyện này, hỏi thăm Chu Thánh.
"Trấn Ma thần thạch? Cái này thì lão phu không rõ, nhưng Long Huyết Dương Ngọc thì lão phu biết, thứ này ở trong văn cung."
"Bát Bảo Phật Liên thì là đồ của phật môn, được sinh ra trong ao Bát Bảo công đức của phật môn, một nghìn năm sinh ra một đoá, có thể giúp người thức tỉnh trí tuệ trấn áp tà ma."
"Ngươi hỏi những cái này để làm gì?"
Chu Thánh tò mò hỏi, ngoại trừ Trấn Ma thần thạch ra thì hai thứ còn lại ông đều biết chúng ở đâu.
"Long Huyết Dương Ngọc ở trong văn cung?"
Hứa Thanh Tiêu hơi bất ngờ, hắn không ngờ thứ này lại ở trong văn cung.
"Ừ, nếu không có ai cướp đi mất thì vẫn ở trong văn cung thôi."
"Long Huyết Dương Ngọc chính là bảo vật do máu của chân long nhỏ xuống ngọc thạch trời sinh thuần dương nhất, thứ này trời sinh đã có thể khắc chế được tà ma yêu vật."
"Trong văn cung có một viên, thứ này là vật trấn cung, nhưng mà nói hữu dụng thì có hữu dụng, nói vô dụng cũng có vô dụng, văn cung có thánh ý của lão phu thì sao có yêu ma nào dám đi vào trong."
"Còn Bát Bảo Phật Liên là đồ của phật môn, Thủ Nhân, nếu như không phải cực kỳ cần thì đừng dính dáng đến phật môn quá sâu, rõ chưa?"
Chu Thánh cho câu trả lời, báo cho Hứa Thanh Tiêu biết hai thứ này, cố ý căn dặn Hứa Thanh Tiêu không được tiếp xúc quá gần với phật môn.
"Thánh Nhân, ngài có thể giúp ta lấy hai thứ này không? Học sinh đang rất cần."
Hứa Thanh Tiêu nói, hắn không thể giải thích tốt được, đành có thể khẩn cầu như vậy.
"Lão phu có thể giúp ngươi lấy được Long Huyết Dương Ngọc, bản thân cái này là vật của văn cung, lão phu là chủ nhân của văn cung, tặng cho ngươi cũng chẳng đáng bao nhiêu."
"Nhưng Bát Bảo Phật Liên thì không thể nói chắc chắn được, nếu chân thân của lão phu ở đây thì có thể giúp ngươi lấy được, nhưng chỉ là một chân linh thì khó lòng lấy được cho ngươi rồi."
"Nhưng mà ta vẫn thử một lần xem, xem phật môn có nể mặt lão phu không."
"Ngươi lấy mấy thứ đó để làm gì? Là yêu ma ở Đại Nguỵ sắp phá mộ xông lên à? Thế này không được, bọn chúng đã bị lão phu phong toả bát môn rồi mà."
"Theo lý thuyết mà nói, dù văn cung đã thoát ly nhưng trong thời gian ngắn ngủi này bọn chúng cũng không ra được."
Chu Thánh rất tò mò, không biết Hứa Thanh Tiêu muốn lấy ba thứ này để làm gì.
Nhưng trong câu nói này, Hứa Thanh Tiêu nhạy bén bắt được một tin tức.
"Trong kinh thành Đại Nguỵ có yêu ma?"
Hứa Thanh Tiêu nhìn Chu Thánh, hỏi như vậy.
Người kia thần sắc bình tĩnh, gật đầu nói:"Đúng vậy, không nhẽ đến cả chuyện này ngươi cũng không biết à? Thế này thì càng không thể, chuyện này đến cả đại nho của văn cung cũng biết hết đó."
"Không đúng, đó là chuyện năm trăm năm trước, năm trăm năm sau khéo chuyện này đã bị giấu đi rồi, khốn nạn."
"Cái thằng đó rốt cuộc đang mưu tính cái gì? Đại tai hoạ ngầm thế mà cũng không nói? Muốn hại chết tất cả sinh linh trong Đại Nguỵ hả?"
Chu Thánh thì thào tự nói, sau đó cau mày, sắc mặt có chút khó coi.
"Là yêu ma gì vậy ạ?"
"Học sinh có thể trấn áp được không?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi thăm.