Chương 1041: Tạm Biệt Triệu Đại Phu, Di Bảo Chân Chính Của Võ đế, Văn Cung Lấy Được Chân Linh Chu Thánh (1)
Rất rõ ràng, sư bá của sư đệ mình rõ ràng không phải người bình thường, mà mình không phải vẫn luôn muốn giúp sư đệ hay sao?
Đọc sách không thể giúp nổi sư đệ. Trước mắt Trần Tinh Hà muốn đi võ đạo giúp sư đệ của mình.
Lời này vừa thốt ra, Triệu Nguyên có hơi nhíu mày.
Ông ta nhìn Trần Tinh Hà, sau đó vẻ mặt bình thản nói.
“Bái lão phu làm thầy? Ngươi cũng biết nghĩ đấy.”
Triệu Nguyên nói ra ngược lại cũng không chê cười Trần Tinh Hà, chỉ cảm thấy cách nghĩ của Trần Tinh Hà quả không tồi.
“Xin tiền bối thứ tội, lần này vãn bối quả thất có hơi đường đột.”
“Không sao.”
“Chỉ là ngươi rõ ràng là người tri thức, vì sao lại muốn học võ?”
Triệu Nguyên hỏi.
“Bẩm tiền bối, vãn bối khổ nhọc đọc sách thánh hiền mười mấy năm, thấy bộ dạng Văn Cung bây giờ, lòng biết đọc sách cũng không cứu nổi bá tính trong thiên hạ. Cho nên muốn học một thân võ nghệ để có thể cống hiến một phần cho muôn dân.”
Trần Tinh Hà thật thà nói.
Nghe những lời này, Triệu Nguyên cũng gật gù, công nhận lời này của Trần Tinh Hà.
“Nếu như người đọc sách trong thiên hạ cũng có giác ngộ giống như ngươi thì tốt rồi.”
Triệu Nguyên tiếp tục nói:
“Chỉ là con đường võ đạo cũng không đơn giản như ngươi nghĩ. Chưa kể là sẽ phải chịu bao nhiêu gian khổ trong đó.”
“Quan trọng hơn, võ đạo nhìn như ai ai cũng có thể học, nhưng lại rất xem trọng thể chất. Thể chất không tốt, võ đạo cũng khó mà thành chính quả.”
“Ngươi có lòng này là việc đáng mừng, chứng minh ngươi không phải mọt sách. Chỉ là ngươi không thích hợp với võ đạo.
Triệu Nguyên nói, ông ta hơi có hảo cảm với Trần Tinh Hà, chẳng qua ông ta là Nhất Phẩm Đại Nguỵ, há có thể tuỳ tiện nhận đồ đệ?
Cho dù đối phương là sư huynh của Hứa Thanh Tiêu thì có thể thế nào?
Ông ta không cần nể mặt mũi bất kỳ ai, lần này cũng là thấy Trần Tinh Hà có chút giác ngộ, nếu không thì ông ta căn bản sẽ không lãng phí nhiều lời như vậy.
Chỉ là lời của Triệu Nguyên đã khiến cho Trần Tinh Hà có chút buồn bã.
Nghĩ lại, Trần Tinh Hà không kiềm nổi ở miệng.
“Vì sao Tiền bối lại nhất định cảm thấy Trần mỗ không được?”
Trần Tinh Hà hỏi, nhưng cũng không phải là loại giọng điệu ấm ức không phục, mà là trưng cầu ý kiến.
Nghe thấy lời này, Triệu Nguyên không có tranh luận với Trần Tinh Hà nữa mà là duỗi tay ra, đáp tay lên bả vai của hắn ta.
Ông ta vừa nhìn đã biết, Trần Tinh Hà không thích hợp tập võ.
Chỉ là nhìn qua có vẻ Trần Tinh Hà cũng không phục, cho nên mưới dùng cách thức thẳng thắn nhất để kiểm tra.
Trong chớp mắt, sức mạnh của nhất phẩm võ đạo tiến vào trong cơ thể của Trần Tinh Hà.
Chỉ trong nháy mắt.
Ánh mắt bình tĩnh của Triệu Nguyên đột nhiên loé lên vẻ kinh ngạc.
Rất nhanh, ánh mắt của ông ta dần dần nghiêm túc hẳn lên.
Khoảng chừng nửa khắc sau.
Cuối cùng Triệu Nguyên cũng thu tay lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc đánh giác Trần Tinh Hà.
“Tiểu tử, lão phu hỏi ngươi, Nho đạo của ngươi vẫn chưa nhập phẩm đúng không?”
Triệu Nguyên hỏi.
Nghe thế, Trần Tinh Hà gật đầu.
“Thật không ngờ, thật không ngờ! Thiên hạ lại thật sự tồn tại loại thể chất như vầy.”
Triệu Nguyên cảm thán, trong ngữ khí cong mang chút vẻ kích động và không thể tin.
Nhưng vừa nói ra, Trần Tinh Hà cũng có hơi kích động.
“Thưa tiền bối, thể chất gì ạ? Ý của ngài là ta thích hợp học võ? Võ đạo tối cường thể chất?”
Trần Tinh Hà rất là kích động.
“Không.”
“Thể chất của ngươi cũng không phải là võ đạo tối cường thể chất, nói chính xác hơn là thể chất của ngươi là kỳ lạ nhất thế gian, cũng là thể chất kém cỏi nhất."
"Nó gọi là thất mạch tuyệt thể, nghĩa là lục đại hệ thống trong thiên hạ, dựa vào tự thân tu hành thì cho dù là hệ thống nào ngươi cũng không có cách nào nhập phẩm."
Triệu Nguyên tỏ ra vô cùng kích động.
Hắn không ngờ rằng thế mà lại gặp được thể chất trong truyền thuyết.
Triệu Nguyên thì kích động, nhưng Trần Tinh Hà có hơi phiền muộn.
"Tiền bối, là thất mạch tuyệt thể đó. Vì sao ngài còn kích động như thế? Với lại lục đại hệ thống, vì sao gọi là thất mạch tuyệt thể vậy ạ? Không phải nên gọi là lục mạch tuyệt thể sao?"
Trần Tinh Hà chết cũng không nghĩ rằng mình lại là lục mạch tuyệt thể?
Lục đại hệ thống cũng không thể nhập phẩm?
"Thất mạch tuyệt thể, ý chỉ là ngay cả dị thuật cũng không thể tu luyện."
"Thể chất này của ngươi có căn nguyên rất lớn, dựa vào tu hành bình thường thì mãi mãi cũng không thể nhập phẩm. Nhưng nhờ vào ngoại lực, ngươi sẽ không có thêm một tác dụng phụ nào."
"Thôi, có nói ngươi cũng không hiểu. Tiểu tử, ngươi bằng lòng bái lão phu làm thầy không?"
Triệu Nguyên không nói quá rõ ràng.
Thất mạch tuyệt thể này nhìn như là thể chất vô dụng, lục đại hệ thống cũng không thể tu luyện, thậm chí tu luyện dị thuật cũng không thể nhập phẩm.
Nhưng thất mạch tuyệt thể có một lợi ích cực lớn, đó chính là nó có thể thăng cấp nhờ vào ngoại lực.
Thể chất này không thể dựa vào tự thân tu hành, nhưng có thể nhờ vào ngoại lực.
Ngoại lực là gì? Sức lực của trời đất, sức mạnh của đan dược, thậm chí truyền công cũng coi như là ngoại lực, có điều truyền công hao tổn quá lớn.
Một người nhất phẩm truyền công cho Trần Tinh Hà, như vậy thì Trần Tinh Hà có thể bước vào nhị phẩm trong một ngày.
Nghe thì khoa trương, nhưng thực ra chẳng có mấy tác dụng. Dù sao nhất phẩm đổi thành nhị phẩm thì đầu óc không dùng được nữa sao?
Đề hồ quán đỉnh là phương thức truyền lại kém nhất, sau này còn có đan dược cùng với sức mạnh của trời đất.
Đặc biệt là sức mạnh của trời đất, thăng cấp nhờ sức lực đất trời chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa còn rất mạnh.
"Nhất phẩm."
"Nhất phẩm."
"Trong vòng năm năm, Đại Ngụy sẽ xuất hiện thêm một nhất phẩm nữa. Đợi sau khi nhất phẩm phá cảnh đan ngưng tụ, Đại Ngụy sẽ có hai vị nhất phẩm."
"Đến lúc đó lão phu cũng có thể chân chính hưởng thụ may nắm vài năm."
Triệu Nguyên thật sự rất kích động.
Ngay từ đầu ông ta cảm thấy Trần Tinh Hà là đồ bỏ đi, thật không ngờ hắn ta đúng là đồ bỏ đi thật. Chỉ là đồ bỏ đi này có chỗ không giống lắm.
Đồ bỏ đặc thù.
Loại thể chất này nếu như bị người khác phát hiện ra thì cũng vô dụng, nhưng nếu là bị ông ta phát hiện thì lại không giống nhau.
"Tiền bối, ngài nghiêm túc thật sao?"
Trần Tinh Hà có chút ngạc nhiên, thể chất của mình rõ ràng là vô dụng, vì sao Triệu Nguyên lại còn muốn nhận mình làm đồ đệ?