Chương 1099: Trở Về Đại Ngụy, Định Quốc Sách, Thánh Nhân Mưu Đồ (4)
Cũng vào lúc này, một đạo thanh âm vang lên.
"Khởi bẩm bệ hạ, Bình Loạn Vương tham kiến."
Theo giọng nói vang lên, bách quan trong đại điện nhao nhao hướng ánh mắt nhìn ra ngoài điện.
"Mau mời Bình Loạn Vương vào điện."
Nữ đế mở miệng, nàng vẫn luôn cau mày, chờ nghe được Hứa Thanh Tiêu tới, Nữ đế không khỏi giãn mày.
Trên thực tế, đối với toàn bộ triều đình Đại Ngụy mà nói.
Hứa Thanh Tiêu dường như có ma lực.
Bất cứ chuyện gì, chỉ cần nghe được Hứa Thanh Tiêu tới, liền không hiểu sao cảm giác chuyện không còn quá khó khăn.
Nguyên nhân chủ yếu, cũng là bởi vì Hứa Thanh Tiêu một năm nay làm ra, mỗi một chuyện đều làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Đều là cục diện không có khả năng nghịch chuyển, lại đều bị Hứa Thanh Tiêu nghịch chuyển.
Nhất là lần vương triều Hạo Nhiên này, tất cả mọi người đều lo lắng cho Hứa Thanh Tiêu, cho rằng vương triều Hạo Nhiên nhất định có lá bài tẩy.
Lại không nghĩ tới, Chu Thánh cũng bị vương triều Hạo Nhiên làm cho tái sinh, Hứa Thanh Tiêu còn có thể phản bại thành thắng.
Sao không làm cho người ta an tâm?
"Thần, Hứa Thanh Tiêu, bái kiến bệ hạ."
Đi vào trong đại điện.
Hứa Thanh Tiêu bái với Nữ đế một lạy.
"Ái khanh miễn lễ."
Nhìn Hứa Thanh Tiêu đi tới, trong ánh mắt Nữ đế lộ ra một tia vui mừng, chỉ là rất nhanh thôi lại giấu vào.
Có điều một màn này, bị chúng đại thần cũng nhao nhao nhìn thấy.
Nhất là lục bộ thượng thư, còn có đám người An Quốc Công, trong lòng ai nấy đều cười.
Đó là một điều tốt.
"Vương gia."
"Khanh tới vừa đúng lúc, hiện giờ chúng ta đang thương nghị chuyện ba năm sau."
"Đúng lúc khanh tới đưa ra chủ ý cho bệ hạ."
Trần Chính Nho trước tiên mở miệng, nói ra mục đích của lần triều hội này thông báo cho Hứa Thanh Tiêu.
Hiện giờ Chu Thánh trấn áp yêu ma thiên hạ ba năm, phong bế âm lực tăng trưởng, nhưng đối với thiên hạ mà nói, mọi người chỉ có ba năm thời gian.
Nếu ba năm này làm tốt, tương lai cho dù gặp phải phiền toái gì, Đại Ngụy cũng có thể bình yên vượt qua, cùng lắm thì vất vả mười năm hai mươi năm, chờ thế hệ người đọc sách khôi phục, hết thảy lại khôi phục nguyên trạng.
Nghe Trần Chính Nho mở miệng như vậy, Hứa Thanh Tiêu gật gật đầu, sau đó nhìn Nữ đế nói.
"Khởi tấu bệ hạ."
"Thần hỏa tốc chạy tới, cũng là vì việc này."
"Vừa lúc chư vị quốc công đại thần đều ở đây, vậy thần cũng trực tiếp nói luôn đây."
"Đại Ngụy sắp định quốc sách rồi."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
Hắn suy tư trong thuyền rồng mấy canh giờ.
Chắc chắn một điều.
Đó chính là Đại Ngụy phải định quốc sách.
Lời này vừa nói, bách quan có chút kinh ngạc, về phần Nữ đế ngược lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nhìn Hứa Thanh Tiêu nói.
"Ái khanh cứ nói thẳng."
Theo Nữ đế mở miệng.
Hứa Thanh Tiêu cũng không che giấu cái gì.
"Bệ hạ, hiện giờ Vương triều Hạo Nhiên đã bị diệt, Văn Cung nhất mạch cũng bị Chu Thánh chém giết sạch sẽ, người đọc sách trên đời này, chỉ còn lại khoảng ba thành."
"Ba năm sau, thiên địa đại biến, yêu ma hoành hành, cũng sẽ xuất hiện rất nhiều tai họa."
"Chuyện này thoạt nhìn là một hồi nguy cơ, nhưng thần cho rằng, chuyện này, đối với Đại Ngụy mà nói, lại là một cơ hội ngàn năm có một."
Nét mặt của Hứa Thanh Tiêu chắc chắn vô cùng.
Trong nháy mắt, bách quan ồ lên, chúng thần có chút không hiểu ý tứ của Hứa Thanh Tiêu.
Trong mắt bọn họ xem ra, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhất là Nho đạo nhất mạch bị giết sạch sẽ như vậy.
Hứa Thanh Tiêu thế nhưng còn nói, đây là một cơ hội ngàn năm có một?
Điều này là một chút kỳ lạ.
Mạch suy nghĩ quá nhanh, họ không thể chấp nhận ngay lập tức.
Cảm nhận được nghi hoặc của bách quan.
Hứa Thanh Tiêu cũng không giấu diếm, mà nhìn Nữ đế tiếp tục mở miệng.
"Ba năm sau, thiên hạ tất sẽ rối loạn, bất luận là Trung Châu hay là lục địa khác, đều sẽ chịu ảnh hưởng của thiên địa."
"Đây là một hồi nguy cơ lớn, nhưng nếu trong vòng ba năm này, vương triều Đại Ngụy có thể hoàn thành lột xác, khôi phục trạng thái cường thịnh, thậm chí vượt qua trạng thái cường thịnh, rất có thể sẽ không bị ảnh hưởng."
"Ngược lại vương triều Đột Tà, vương triều Sơ Nguyên, thậm chí là các châu lục khác, có thể trong trận đại nạn này, tổn thương gân động cốt."
"Cứ như vậy, vương triều Đại Ngụy không cần phải trả giá gì, có thể vượt qua tất cả thế lực trong thiên hạ."
"Đến lúc đó, vương triều Đột Tà cũng được, vương triều Sơ Nguyên cũng được, chỉ cần Đại Ngụy muốn, có thể thôn tính tất cả."
Giọng Hứa Thanh Tiêu bình tĩnh nói.
Nhưng sau khi nói ra, khiến cả triều xôn xao.
"Việc này sao có thể được?"
"Thống nhất Trung Châu sao?"
"Hừm, Bình Loạn Vương quả nhiên là dám nghĩ."
Mọi người kinh ngạc, thật sự thật không ngờ, mục tiêu của Hứa Thanh Tiêu lại là muốn mượn lần này để thiên địa đại loạn.
Nhất cử nhất động thôn tính vương triều Sơ Nguyên và vương triều Đột Tà.
Đừng nói là bách quan.
Cho dù là Nữ đế, sau khi nghe xong kế hoạch này của Hứa Thanh Tiêu cũng không khỏi lộ ra vẻ rung động.
Triều hội lần này, vấn đề mọi người thảo luận chính là, làm thế nào để ứng phó ba năm sau khi thiên địa chi loạn.
Nhưng không nghĩ tới, Hứa Thanh Tiêu nghĩ chính là, làm sao mượn cơ hội này, nhất cử thôn tính vương triều Sơ Nguyên và Đột Tà?
Không hiểu sao, mọi người bỗng nhiên hiểu được vì sao Hứa Thanh Tiêu có thể trong vòng một năm ngắn ngủi, phong Vương thành Thánh.
"Ái khanh, tiếp tục nói."
Có điều Nữ đế vẫn muốn để Hứa Thanh Tiêu tiếp tục nói tiếp.
"Vương triều Đại Ngụy, trải qua Bắc phạt chi loạn, quốc gia rung chuyển, thiếu bạc thiếu người."
"Nhưng khoảng cách Bắc phạt đã qua mấy chục năm, căn cơ của dân chúng cũng đã khôi phục một phần, đơn giản là vấn đề lương thực."
"Hiện giờ, Đại Ngụy có đủ lương thực, hơn nữa các loại hạt giống xuất hiện, cũng đủ cho dân chúng Đại Ngụy ăn no uống đủ."
"Tuy rằng thời cơ cũng chưa được chín mùồi cho lắm, nhưng Đại Ngụy đã có vốn liếng chinh chiến Trung Châu."
"Ba năm trước mắt, đối với Đại Ngụy mà nói, cực kỳ quan trọng, nếu đi đúng mỗi một bước cờ, ba năm này còn hơn ba mươi năm."
"Triều đình không tiếc bất cứ giá nào, trọng làm quan, trọng nông, trọng công, trọng thương, trong vòng ba năm dân chúng Đại Ngụy sẽ ăn no uống đủ, thật sự cảm nhận được quốc gia lột xác, khi đó dân chúng Đại Ngụy sẽ nảy sinh lòng tự tin."
"Cho dù là thiên hạ đại loạn, thì có thể như thế nào? Quân dân Đại Ngụy một lòng, bất luận Động loạn hay gì đều không ngăn cản được bước tiến của Đại Ngụy. ”