Người Đọc Sách Đại Ngụy

Chương 858: Bát Ngọc Thánh Xích, Trăm Vạn Văn Khí, Giết Yêu Ma, Hứa Thanh Tiêu Trở Thành Thiên Địa Đại Nho! (3)

Chương 858: Bát Ngọc Thánh Xích, Trăm Vạn Văn Khí, Giết Yêu Ma, Hứa Thanh Tiêu Trở Thành Thiên Địa Đại Nho! (3)

Chỉ là Bồng Viên biết, mình sẽ không làm như vậy, hoặc là nói, Nữ đế cũng sẽ không để cho mình làm như vậy, cho nên mục đích chân chính của ông ta vẫn là dị thuật.
Ông ta dùng ý niệm của trăm vạn người đọc sách, kích hoạt Văn cung thánh khí, thánh khí nói đến cùng chỉ là khí vật, không giống thánh ý bình thường không ổn định, thánh khí được kích hoạt, chủ yếu là sẽ phán xét chính mình.
Nếu mình thật sự tu luyện dị thuật, vậy đợi thánh khí tới, tất nhiên có thể xử phạt mình.
Mà khi bí mật tu luyện dị thuật của mình bị bại lộ, như vậy giết hàng đồ thành, bức chết Trương Ninh, tất cả mọi chuyện, toàn bộ đều là thật, đến lúc đó mặc cho lưỡi mình nở hoa sen, nói một ngàn một vạn lý lẽ, cũng vô dụng rồi.
Đây chính là kế hoạch của Bồng Viên, vòng qua vòng lại vẫn là dị thuật.
Hứa Thanh Tiêu cảm ứng được, sự khủng khiếp của Bát ngọc thánh xích này, thánh ý như biển, đã bao phủ toàn bộ kinh đô Đại Ngụy.
Hoảng sợ thiên uy, mây đen mù mịt, trong đó có sấm chớp, đan xen vào nhau thành nhiều lớp, làm cho người ta không hiểu sao cảm thấy không thoải mái, cũng làm cho người ta không hiểu sao cảm thấy sợ hãi.
Thánh khí vừa xuất hiện.
Ma tính trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu càng thêm kịch liệt.
Giờ khắc này, Hứa Thanh Tiêu cũng không phải là cảm thấy mình đã tính toán sai, mà là có chút bất đắc dĩ và khó chịu.
Sao hắn lại không biết Chu Thánh nhất mạch luôn nhằm vào mình?
Sao không biết Bồng Viên vẫn luôn trăm phương ngàn kế muốn hại chết mình.
Nhưng biết thì làm sao?
Mình có thủ đoạn, nhưng không có năng lực để phản kích.
Đại Nho có đủ không?
Đại nho không đủ!
Thừa tướng Đại Ngụy có đủ không?
Cũng không đủ.
Võ giả thất phẩm có đủ không?
Thậm chí càng không đủ.
Đây chính là tình hình hiện tại, vì sao mình lại luôn bị nhắm vào? Luôn có người muốn tính kế mình?
Nói cho cùng vẫn là bởi vì không có sức mạnh tuyệt đối.
Bát ngọc thánh xích chiếu rọi cả bầu trời, thánh uy tràn ngập toàn bộ kinh đô Đại Ngụy, tất cả người đọc sách quỳ lạy Bát ngọc thánh xích, có người lớn tiếng khóc lóc, kể lại tội ác của Hứa Thanh Tiêu, có người giận dữ mắng Hứa Thanh Tiêu, nhục mạ quá khứ của Hứa Thanh Tiêu.
Ý chí người đọc sách đáng sợ, toàn bộ tràn vào trong Bát ngọc thánh xích.
Sức mạnh của thánh nhân càng ngày càng mạnh dày đặc, sự áp bức dành cho Hứa Thanh Tiêu cũng càng lúc càng lớn.
Hứa Thanh Tiêu đã tính đến mọi thứ, nhưng quả thực là không tính đến bước này.
Đây không phải là Hứa Thanh Tiêu không thông minh, mà là bởi vì ngươi không chịu nổi một đám người cái gì cũng không làm, chỉ muốn đến hại ngươi.
Quốc sự Đại Ngụy, Hứa Thanh Tiêu phải xử lý.
Dân chúng Đại Ngụy, Hứa Thanh Tiêu phải xử lý.
Mình còn phải làm rất nhiều việc, nào có thời gian, luôn phải đề phòng những người này?
Bầu trời chấn động, sấm sét ầm ầm.
Giờ khắc này, cùng với một đạo sấm chớp vang lên, mưa to rơi xuống, làm cho không khí càng thêm áp lực.
Văn cung Đại Ngụy, có không ít đại nho lạnh lùng nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, trong ánh mắt tràn ngập khinh miệt.
Lần này Hứa Thanh Tiêu nhất định phải chết không có nghi ngờ gì, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu tu luyện dị thuật, như vậy hôm nay hắn chắc chắn sẽ chết, mặc kệ là ai bảo vệ Hứa Thanh Tiêu, cho dù là Nữ đế Đại Ngụy mạnh mẽ bảo vệ Hứa Thanh Tiêu, c
ũng vô ích thôi.
Trăm vạn người đọc sách cũng đồng loạt nhìn Hứa Thanh Tiêu, trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập tự cho mình là chính nghĩa, tự cho mình là thay trời hành đạo.
Sắc mặt của Lục bộ thượng thư vô cùng khó coi, bọn họ nắm chặt nắm tay.
Chư vị quốc công cũng nhìn chằm chằm đám người đọc sách này.
Bọn họ muốn trợ giúp Hứa Thanh Tiêu, nhưng bọn họ không giúp được, bởi vì thánh khí đã xuất hiện, không ai có thể giúp được Hứa Thanh Tiêu.
Sợ hãi thiên uy, thánh niệm không gì sánh được.
Ma tính trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu, điên cuồng giãy dụa, cho dù là dân ý trong cơ thể cũng khó có thể áp chế dừng lại.
Khoảnh khắc này.
Nữ đế đứng trước mặt Hứa Thanh Tiêu lên tiếng.
Đôi mắt của nàng nhìn về phía những người đọc sách.
“Cái chết của Trương Nho.”
“Trẫm, nhất định sẽ cho người trong thiên hạ một câu trả lời.”
“Hôm nay là ngày lễ sắc phong, sứ giả các nước đều đến tham gia, cần phải như thế không?”
Nữ đế mở miệng, ánh mắt của nàng, lạnh lẽo đến cực điểm, đây là lần cuối cùng nàng nói việc này với thân phận Nữ đế Đại Ngụy.
Mặc kệ Hứa Thanh Tiêu có tu luyện dị thuật hay không, trước mắt, nàng không muốn gây ra bất kỳ thị phi gì, Hứa Thanh Tiêu chính là Bình Loạn hầu của Đại Nguỵ, cũng là người đáng tin cậy của Đại Ngụy hiện tại, ai cũng có thể xảy ra chuyện, chỉ có Hứa Thanh Tiêu không thể xảy ra chuyện.
Đây là ranh giới cuối cùng của nàng.
Tuy nhiên, s
ự nhường bộ của Nữ đế, cũng không có được sự đồng ý của Chu Thánh nhất mạch.
“Bệ hạ, chúng ta thay trời hành đạo, chuyện này đã không còn là cái chết của Trương Nho nữa, mà là Đại Ngụy đã xuất hiện yêu ma.”
Có đại nho mở miệng, vẫn như cũ không nhượng bộ.
Thái độ vô cùng cương quyết.
“Chúng ta thay trời hành đạo, mong bệ hạ sáng suốt.”
Trăm vạn người đọc sách cũng đồng thanh lên tiếng, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để chết ở chỗ này, giờ khắc này, bọn họ hoàn toàn không sợ hãi.
Chính là muốn có một kết quả.
Trên bầu trời.
Thánh khí sắp hoàn toàn hồi sinh.
Trần Chính Nho cuối cùng nhịn không được mở miệng.
“Hoang đường!”
“Thật nực cười!”
“Các người luôn miệng nói là thay trời hành đạo, nhưng chuyện các ngươi làm là chuyện gì?”
“Lúc Đại Ngụy nguy nan, Bình Loạn hầu đối mặt với hiểm nguy nhận mệnh, trấn áp các nước ngoại tộc, sát hàng đồ thành, là vì bảo vệ dân chúng Đại Ngụy ta, lại nhìn xem đám người các ngươi đang làm cái gì?”
“Nước nhà gặp nạn, các ngươi chẳng những không hỗ trợ, ngược lại gây thêm loạn, đây chính là thay trời hành đạo?”
“Giờ đây thời đại hưng thịnh của Đại Ngụy sắp tới, các ngươi lại ở chỗ này gây thị phi.”
“Hay!”
“Hay!”
“Hay!”
“Hay cho câu thay trời hành đạo, nếu đã như vậy, vậy thì hôm nay, lão phu nguyện bị nguyền rủa ngàn năm này.”
“Bát môn kinh binh nghe lệnh!”
“Bắt giam toàn bộ đám người đọc sách này, ai dám không phục, hôm nay, Trần mỗ, giết Nho.”
Khoảnh khắc này.
Trần Chính Nho đứng ra.
Ông ta là Thừa tướng Đại Ngụy.
Ông ta biết, Hứa Thanh Tiêu không thể chết, bất luận Hứa Thanh Tiêu rốt cuộc có tu luyện dị thuật hay không, ông ta đánh cuộc không nổi, Nữ đế cũng đánh cuộc không nổi.
Trước mắt là cục diện phải chết, Hứa Thanh Tiêu không thể ra mặt, mặc kệ hắn nói cái gì, cũng không tốt cho tình hình.
Nhưng nếu như để cho đám người đọc sách này tiếp tục như vậy, thật sự sẽ gây ra chuyện lớn.
Mặc kệ Hứa Thanh Tiêu có tu luyện dị thuật hay không, Bát ngọc thánh xích hoàn toàn khôi phục, chuyện Hứa Thanh Tiêu giết hàng loạt người trong thành, cũng sẽ bị xử lý.| L.i .ê n h.ệ 3a.l.o: 0 9 4 5 7 8 7 0 1 8 để đặt mua sách


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất