Chương 881: Đỉnh Quốc Vận, Nguy Cơ Lớn Đến Rồi, Chỉ Có Thành Thánh Mới Phá Được Tình Cảnh Trước Mắt (2)
Nữ đế đưa ra câu trả lời.
Lời này khiến Hứa Thanh Tiêu sững sờ ngay tại chỗ.
"Bệ hạ, ý của người là người với đỉnh quốc vận buộc chặt lại với nhai, nếu quốc vận tan hết thì người sẽ."
Hứa Thanh Tiêu nói đến đây lại không nói nữa.
Nữ đế lắc đầu, nhìn Hứa Thanh Tiêu nói.
"Không."
"Không phải quốc vận tan hết, mà một khi quốc vận giải tán, không thể nào tụ lại hình đỉnh nữa, trẫm, sẽ chết."
"Vừa rồi, trẫm hạ lệnh, tru sát Chu Thánh nhất mạch, trở mặt hoàn toàn với Chu Thánh nhất mạch, cũng quyết định bọn họ nhất định sẽ rời khỏi Đại Ngụy."
"Quốc vận bị ảnh hưởng đến, trẫm cũng bị phản phệ."
Nữ đế nói ra một cái bí mật lớn động trời.
Sau khi Bắc phạt, quốc vận Đại Ngụy mấy năm liền liên tục giảm xuống, nếu như đỉnh quốc vận giải tán, đủ loại thiên tai chết người ập xuống Đại Ngụy, vì để tránh tai họa xảy ra, Nữ đế đã buộc chặt lấy quốc vận, ổn định quốc vận Đại Ngụy, nếu không, lúc đó Đại Ngụy khéo đã biến mất rồi.
Chỉ là chuyện này không một ai được biết hết, nếu không, e rằng Văn cung Đại Ngụy đã rời đi từ lâu rồi.
"Nói khác đi, nếu Văn cung Đại Ngụy rời khỏi thì bệ hạ."
Hứa Thanh Tiêu nói suy đoán của mình ra.
"Từa tựa thế."
Nữ đế không cho một câu trả lời rõ ràng, dường như không muốn trả lời câu hỏi này.
Ngay tức khắc, Hứa Thanh Tiêu hít một hơi thật sâu.
Sau đó nói tiếp.
"Nhưng hôm nay, Đại Ngụy dẹp loạn, quốc gia yên ổn phát triển, công trình guồng nước cũng đang vận chuyển, không bao lâu nữa, Đại Ngụy sẽ cường thịnh lên."
"Văn cung Đại Ngụy có rời đi chắc cũng không còn quan trọng nữa?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi dò.
"Hứa ái khanh. "
"Ngươi thân là Thiên Địa Đại Nho, nhưng trên thực tế có rất nhiều chuyện ngươi cũng không biết, cái này liên quan đến tính cách của ngươi, cũng coi như là trẫm liên luỵ ngươi."
"Ganh đua của ngươi và Nghiêm Lỗi, trẫm nói An Quốc sách của ngươi thành sách luận Thánh, cho nên ngươi mới bị Nghiêm Lỗi đả kích, từ đó từng bước một đi về hướng đối lập lại Văn cung."
"Nếu không thì có rất nhiều chuyện ngươi sẽ hiểu rõ, không đến mức giống bây giờ, còn không hiểu một vài chuyện."
"Chuyện này, mong Hứa ái khanh chớ nên trách trẫm. "
Nữ đế nói, Hứa Thanh Tiêu bước đến nước này, cũng không phải do Hứa Thanh Tiêu có vấn đề, mà từ lúc bắt đầu là một thư sinh cho đến lúc trở thành Thiên Địa Đại Nho, hắn hoàn toàn không mượn sức mạnh của Văn cung, mà dựa vào chính mình đặt lên từng dấu chân một mà đi đến.
Cho nên có rất nhiều việc Hứa Thanh Tiêu không hiểu hết được.
"Bệ hạ quá lời rồi."
"Lúc đấy thần cũng không hiểu bệ hạ, nhưng giờ thần đã hiểu được bệ hạ."
"An Quốc sách một là không phù hợp với Đại Ngụy bây giờ, thứ hai xuyên suốt Đại Ngụy cũng có rất nhiều người không mong quốc vận hưng thịnh, nếu như tiện tay mang ra, e rằng sẽ bị nhắm vào."
Hứa Thanh Tiêu không thèm để ý đến chuyện này.
Ngẫm lại kỹ, chỉ mới chém con buôn ngoại bang thôi đã dẫn đến nhiều phản đối thế rồi, huống chi là An Quốc sách?
Nếu Nữ đế hồi trước không đổi tên lại, văn võ bá quan chắc chắn sẽ muốn xem trong An Quốc sách này rốt cuộc viết những thứ gì.
Vừa xem xong đã phát hiện, tốt thì tốt đấy, nhưng vấn đề ở chỗ không thực dụng, thậm chí sẽ gặp phải đủ loại chèn ép của các thế lực khác, đừng nói đến khai triển, khéo sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước.
Cho nên Nữ đế làm không có sai.
"Hứa ái khanh có thể hiểu được, trẫm thực vui lòng."
"Ngươi chưa gia nhập Văn cung Đại Ngụy, đối với Nho đạo cũng chưa rõ ràng hết được."
"Hứa ái khanh, ngươi biết tại sao thiên hạ này có Võ đạo, Tiên đạo, Phật môn nhưng nhận thức chung đều độc tôn học thuật nho gia không?"
Nữ đế cất tiếng hỏi thăm.
Hứa Thanh Tiêu đúng là cũng tò mò thật.
Chủ yếu mặc kệ Tiên đạo hay là Phật môn, mặc dù bản thân Hứa Thanh Tiêu chưa từng tiếp xúc đến đó, nhìn mọi người xung quanh cũng không ai liên quan đến, nhưng tất cả các hệ thống thì đúng thật Nho đạo được tôn trọng nhất.
Nhưng Nho đạo không có cái gì đáng để tôn sùng nha.
Ngươi giáo dục cảm hoá vạn dân, thì liên quan gì đến Tiên Đạo?
Ngươi nói ngươi dạy người biết đạo đức, Phật môn cũng làm người ta hướng thiện được nhé.
Thấy Hứa Thanh Tiêu nghi hoặc, Nữ đế lên tiếng.
"Nho đạo có thể khiến mọi người tôn sùng, nguyên nhân chính là trấn áp thiên địa tà ma."
Nữ đế cho câu trả lời.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu có chút cau mày đáp: "Nhưng vấn đề là, Phật môn với Tiên đạo cũng có thể trấn áp thiên địa tà ma mà?"
Hứa Thanh Tiêu đúng thật cảm thấy có chút vấn đề, là vấn đề liên quan đến logic.
Nhưng Nữ đế lắc đầu nói.
"Tiên đạo Phật môn là giết yêu trừ ma, Nho đạo là trấn áp tà ma."
"Tà ma không phải yêu ma, bọn chúng là tai họa, ví dụ như nguồn gốc của ôn dịch, nạn đói, còn có một số Tà thần thích giết chóc, dựa theo Tiên đạo mà nói, đấy chính là âm lực của trời đất."
"Vạn vật trên thế gian, có dương thì có âm, là thứ do oán niệm của chúng sinh tạo thành, Hạo nhiên chính khí của nho gia có thể áp chế tà ma."
"Đây cũng chính là lý do tại sao Nho đạo lại có địa vị như vậy, đồng thời Nho đạo có thể mang đến dương lực của thiên địa, khiến thiên hạ mưa thuận gió hòa, quốc gia hưng thịnh."
"Đại Ngụy sau khi lập quốc, có thể phát triển nhanh chóng thậm chí sáng tạo ra thịnh thế, cũng chính là vì Đại Ngụy sinh ra được một vị Văn Thánh, nhờ đó mà một trăm năm, toàn bộ thế gian được phồn vinh hơn rất nhiều."
"Cho nên Văn cung Đại Ngụy một khi rời đi, đối với thiên hạ mà nói, cũng không có bất lợi gì hết, nhưng đối với Đại Ngụy thì ảnh hưởng cực lớn."
"Đến lúc đó vương triều Đại Ngụy sẽ xuất hiện rất nhiều tai hoạ, cũng sẽ bị rất nhiều yêu ma quấy phá, phiền phức không tài nào đếm nổi, tất nhiên cũng vì vậy, quốc vận cũng sẽ theo đó rơi xuống."
"Cái này không thể dựa vào chuyện quốc gia tự thân phát triển ra sao, mà dựa vào số trời, đã huyền ảo càng huyền ảo hơn."
Nữ đế giải thích một hồi, cuối cũng cũng khiến Hứa Thanh Tiêu hiểu rõ ràng điểm mạnh nhất của Nho đạo nằm ở chỗ nào một cách triệt để.
Nói cách khác đi, Nho đạo buộc chặt với thiên mệnh.
Có thể thay đổi vận mệnh của một người, hoặc số mệnh của cả một nước, đồng thời tu luyện Hạo nhiên chính khí, từ nơi xa cũng có thể áp chế được thiên địa tà ma, đảm bảo khắp nơi trong thiên hạ, quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa.
Chẳng trách toàn bộ Trần giới lại tôn trọng như thế đối với người đọc sách.
Hóa ra là có quan hệ với thiên mệnh.
"Bệ hạ, chuyện văn cung Đại Ngụy rời đi có biện pháp nào có thể giải quyết được không?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi.