Người Đọc Sách Đại Ngụy

Chương 944: Khoa Cử, Đề Thi, Xuất Hiện Đại Tài, Có Người Gây Sự (1)

Chương 944: Khoa Cử, Đề Thi, Xuất Hiện Đại Tài, Có Người Gây Sự (1)

An Quốc Công lên tiếng, nói như thế.
Theo giọng nói của ông ta vang lên, ánh mắt mọi người không khỏi rơi vào trên người An Quốc công.
"Quốc công mời nói."
Nữ đế mở miệng hỏi An Quốc công, đồng thời cũng có chút tò mò.
Không biết An Quốc công có mưu kế gì.
"Bệ hạ, Văn cung Đại Ngụy tách ra, đơn giản là mượn lực lượng người đọc sách trong thiên hạ, nhưng bọn họ sinh ra ở Đại Ngụy, nếu thật sự rời đi, có thể mượn lực lượng của người đọc sách Đại Ngụy chống lại hay không?"
"Dù sao những chính nho, đại nho, thiên địa đại nho nnày có lẽ có mưu đồ, nhưng đối với đại bộ phận người đọc sách mà nói, muốn bọn họ xa rời quê hương, thoát ly Đại Ngụy, chỉ sợ bọn họ vẫn còn chưa muốn."
"Nếu bệ hạ ưu ái người đọc sách, có lẽ có thể cứu vãn không ít, chưa nói ngăn cản Văn cung Đại Ngụy, nhưng ít nhất có thể làm cho Văn cung Đại Ngụy trong thời gian ngắn không dám thoát ly."
"Tranh thủ thời gian cho chúng ta."
An Quốc Công lên tiếng, nói ra mưu kế của mình.
Chỉ là mưu kế này vừa được nói xong, trong mắt mọi người lộ ra thất vọng, vốn tưởng rằng An Quốc công sẽ có kế sách hay gì, không ngờ lại là kế này.
Mà cảm nhận được ánh mắt của mọi người, An Quốc công cũng không nhịn được thở dài.
"Bệ hạ, lão thần biết, kế hoạch này nghe có chút buồn cười, nhưng lòng người cũng làm từ máu mủ, lão thần không tin, đám người đọc sách này đều là người không có cha mẹ."
An Quốc công nói như vậy.
Không phải ông ta ngây thơ hồn nhiên, chủ yếu là bởi vì, đánh thì đánh không được, mắng lại mắng không xong, vậy chỉ có thể dùng cách này, hơn nữa cũng không phải An Quốc công kêu người đọc sách Đại Ngụy chống lại Văn cung Đại Ngụy.
Mà là khuyên bảo người đọc sách Đại Ngụy, an ổn ở lại, ít nhất sẽ không tạo ra ảnh hưởng quá lớn đối với Đại Ngụy, đơn giản là quốc vận bị ảnh hưởng mà thôi.
"An Quốc công, cũng không phải là lão phu nói móc ông, cũng không phải là nói người đọc sách thật sự không có lương tâm."
"Văn cung Đại Ngụy tách ra, tuyệt đối không phải là ý định nhất thời, sau chuyện này, liên lụy quá nhiều người, thậm chí liên lụy đến Chu Thánh."
"Muốn dựa vào cách này để ngăn cản Văn cung Đại Ngụy tách ra thì chẳng khác nào như người ngốc nói mê rồi."
"Đối với Chu Thánh nhất mạch mà nói, từ bỏ việc tách ra, đồng nghĩa với việc các võ quan từ bỏ việc Bắc phạt, nhất là đối với Văn cung hiện tại mà nói, bọn họ có tư cách tách ra. ”
"Nói cách khác mà nói, An Quốc công, nếu Đại Ngụy binh cường mã tráng, quốc phú dân an, Man tộc phương bắc vừa vặn gặp nạn hạn hán hoặc băng hàn, ông sẽ nghĩ như thế nào?"
Trần Chính Nho mở miệng hỏi An Quốc công.
Lời này vừa nói, An Quốc công trầm mặc, bởi vì nếu nghĩ như vậy thì bản thân ông ta quả thực có chút nông cạn rồi.
Nếu Đại Ngụy mạnh như vậy, cho dù ông ta không thể cử động thì cũng phải sai người khiêng mình đi, chạy tới chiến trường.
Ông ta hiểu rồi.
"Nếu như thế này, trước mắt chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết."
"Chờ Văn cung Đại Ngụy tách ra, chờ quốc vận biến mất sao."
"Đám người đọc sách này, thật chó đẻ mà."
"Ố, chư vị thượng thư, không phải chửi các ông đâu."
An Quốc công bất đắc dĩ nói, chỉ là trong lời nói đối với người đọc sách càng thêm phần chán ghét.
Trần Chính Nho không để ý lời nhục mạ của An Quốc công, dù sao ông ta cũng muốn mắng một câu như vậy, Đại Ngụy vất vả lắm mới có chút khởi sắc, đám người này bắt đầu gây chuyện, không thể yên ổn vài năm rồi nói sau?
Hiện tại Trần Chính Nho càng cảm thấy, lúc trước Man tộc xâm lấn, có bóng dáng đám người này, chỉ là chuyện kia cũng quá lâu rồi, muốn điều tra cũng không thể xuống tay.
Hơn nữa cho dù là điều tra ra kết quả thì có thể như thế nào? Cuối cùng cũng không phải là mình bị chọc cho tức chết rồi hay sao?
"Chư vị ái khanh cũng chớ lo lắng."
"Văn cung Đại Ngụy tách ra, đây đã là kết cục định sẵn rồi."
"Trẫm cũng có đối sách, nếu không có gì thay đổi, tháng sau, bảy đại Tiên môn cũng sẽ vào Đại Ngụy ta."
"Ngày mai, Công bộ thượng thư bắt tay vào kiến tạo cung điện cho bảy đại Tiên môn, bố trí thêm tiên phủ Đại Ngụy, bảy đại Tiên môn sẽ tự mình nhập cư, sau này kết minh cùng Đại Ngụy trấn áp ngoại địch."
Nữ đế mở miệng, nói ra chuyện này.
Chỉ là vừa nói lời này, sắc mặt mọi người ở đây dần dần biến sắt.
Nhất là Trần Chính Nho mở miệng nói đầu tiên.
"Bệ hạ, việc này có chút không ổn đâu."
"Nếu Văn cung Đại Ngụy là sài lang, thì bảy đại Tiên môn kia chính là ác hổ, hơn nữa Đại Ngụy mặc dù không có quy định rõ ràng, nhưng trước khi Thái tổ lâm chung, cũng từng nói vương triều Đại Ngụy tuyệt đối không thể dính líu đến tiên tông."
"Đám người này cũng tuyệt đối không phải là người tốt, tiên và võ kị nhau đó."
Trần Chính Nho mở miệng, ông ta là người đầu tiên phải đối, hy vọng Nữ đế có thể thu hồi thánh mệnh.
"Bệ hạ, Trần thượng thư nói rất đúng, đệ tử Tiên môn không để ý tới thế tục, tùy hứng mà làm, nhất là bọn họ tu hành tiên đạo, ngạo khí phi phàm, chướng mắt hết thảy, loại người này nếu tới Đại Ngụy, về sau chẳng phải là bọn họ muốn làm cái gì thì làm cái đó sao?"
Lễ bộ thượng thư Vương Tân Chí lập tức bồi thêm.
Không phải nói đệ tử Tiên môn xấu, mà là đệ tử Tiên môn không thích hợp vào vương triều.
Ngẫm lại xem, ngươi là một người tu tiên, bản thân có ngạo khí, triều đình muốn ngươi làm việc, ngươi làm, nhưng vấn đề là cách làm việc, ngươi sẽ không dựa theo quy chế mà làm.
Ngươi cảm thấy người này có sai, ngươi trực tiếp giết hắn, có phải oan án bỏ sang một bên trước hay không, ngươi giết chết người ta, người ta có hận ngươi không?
Hận! Rồi tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì? Vậy không phải là không chết không ngừng sao.
Nói cách khác, tác phong làm việc của đệ tử Tiên môn rất giống Hứa Thanh Tiêu, bất chấp hậu quả, mình muốn làm cái gì thì làm, không nghe chỉ huy.
Đặt ở trong thế tục, trừng ác trừ gian cũng không có gì để nói, nhưng gia nhập triều đình chỉ sợ khắp nơi đều là loạn.
Nhưng thứ không giống Hứa Thanh Tiêu chính là, ít nhất Hứa Thanh Tiêu có lá bài tẩy, có thủ đoạn, mỗi một lần Hứa Thanh Tiêu làm việc đều có đạo lý thuyết phục, đệ tử Tiên môn có thể làm vậy được sao?
Nếu có thể làm được thì không có gì để nói, nhưng nếu không làm được thì sao?
Muốn giết thì giết, vương triều Đại Ngụy chắc chắn sẽ loạn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất