Người Tại Huyền Huyễn, Bắt Đầu Từ Hôn Khí Vận Chi Nữ

Chương 05: Lần thứ nhất đồng bộ, mang hệ thống người xuyên việt (5)

Chương 05: Lần thứ nhất đồng bộ, mang hệ thống người xuyên việt (5)
Theo thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên, một cỗ công pháp đáng sợ như dòng lũ từ hệ thống đồng bộ, trực tiếp tràn vào não hải Khương Minh Hàn.
Trong thoáng chốc, trước mắt hắn hiện lên vô số tràng cảnh, hình tượng về những năm gần đây Tô Minh Nguyệt tu hành, cảm ngộ.
Dưới ánh trăng luyện kiếm, trong tuyết ngộ đạo…
Mi tâm lập tức truyền đến một trận nhói nhói cực kỳ.
Bất quá, Khương Minh Hàn vẫn giữ một bộ thần sắc tự nhiên như thường, không hề khác thường.
Sau đó, quá trình đồng bộ hoàn thành, trong thức hải của hắn xuất hiện thêm rất nhiều công pháp, thần thông, đều đã đạt tới trình độ nắm trong tay của Tô Minh Nguyệt.
Khương Minh Hàn mới thở dài một tiếng, buông lỏng tay ra.
Xem ra ngay cả việc đồng bộ cũng bị ảnh hưởng bởi quan hệ giữa hai người, nên vẫn chưa đạt tới tình trạng trăm phần trăm.
"Khương công tử có dò xét được gì không?"
Tô Minh Nguyệt chớp chớp đôi mắt, mang theo một chút chờ mong hỏi.
"Thật có lỗi…"
"Rất kỳ quái."
Khương Minh Hàn nhìn nàng một cái, dường như sợ nàng thương tâm, sau đó lại lắc đầu.
Mặc dù biết Tô Minh Nguyệt vì duyên cớ gì mà tu vi bị rút lui, nhưng hắn lại không định nói ra.
Dù sao nói ra rồi, những cử động này của hắn, chẳng phải lộ ra quá mức tận lực sao?
"Không có việc gì, Minh Nguyệt kỳ thật đã sớm liệu đến những điều này, dù sao ngay cả sư tôn nàng lão nhân gia cũng không có cách nào."
Tô Minh Nguyệt nghe vậy ngược lại cực kỳ thản nhiên, trên gương mặt tuyệt mỹ lại nở nụ cười nói.
Khương Minh Hàn nhẹ gật đầu, nhẹ giọng an ủi, "Hiện tại tìm không ra nguyên nhân, nhưng cũng không có nghĩa là về sau không tìm ra được."
"Chờ trở lại Khương gia, tại hạ sẽ đến Tàng Kinh Các tìm đọc nhiều hơn những điển tịch ghi chép kia, biết đâu sẽ tìm ra được đầu mối gì."
"Đương nhiên, nếu như vẫn không giải quyết được, việc bảo hộ Tô cô nương cả đời bình an, tại hạ vẫn làm được."
"Minh Nguyệt đa tạ Khương công tử."
Thấy Khương Minh Hàn để ý đến việc này như vậy, trong lòng Tô Minh Nguyệt lại dâng lên không ít cảm động.
Nàng thật không hề thương tâm vì không tìm thấy nguyên nhân tu vi rút lui, ngược lại còn cảm thấy rất vui vẻ, trước đó vì một mực tập trung tu hành nên chưa từng muốn tìm hiểu về vị hôn phu này.
Hiện tại nghĩ lại, nàng đã hiểu lầm Khương Minh Hàn rất nhiều.
"Đây là cổ tịch mà tại hạ tìm được từ một động phủ nọ, mặc dù chỉ là tàn thiên, nhưng trong đó có ghi chép về Niết Bàn trọng yếu, biết đâu sẽ giúp được Tô cô nương…"
Sau đó, Khương Minh Hàn dường như nhíu mày suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lấy ra một thiên cổ tịch đã cũ nát.
"Ừm? Đây chính là Thánh Hiền Cổ Kinh, mặc dù không hoàn chỉnh…"
Tô Minh Nguyệt có chút giật mình tiếp nhận, với tầm mắt của nàng, tự nhiên nhìn ra được giá trị của bản tàn kinh này.
Nhất là những ghi chép về Niết Bàn trọng yếu trong đó, có thần hiệu chữa thương, đủ để khiến rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi, thậm chí cả thế hệ trước điên cuồng.
Một bản tàn kinh giá trị liên thành như vậy, Khương Minh Hàn cứ thế mà cho nàng rồi?
Bất quá, khi nàng lật đến phần sau có liên quan đến song tu Niết Bàn liệu pháp, trên gương mặt trắng nõn vẫn không khỏi ửng lên một vệt hồng.
Thấy thần sắc của Tô Minh Nguyệt, Khương Minh Hàn cũng không ngoài ý muốn, cũng không có gì không nỡ.
Bản tàn kinh này chỉ thích hợp cho nữ tử tu hành, giữ lại trên người hắn cũng vô dụng.
Sau đó, mọi người trong đại sảnh Tô gia thức thời lui ra, để lại cho Khương Minh Hàn và Tô Minh Nguyệt một không gian riêng.
Trong lòng mọi người Tô gia có thể nói là kinh hỉ vạn phần, đã nghĩ đến việc sau khi tin tức hôm nay truyền ra, sẽ tạo nên những gợn sóng lớn đến mức nào.
Chắc chắn sẽ oanh động hơn cả lúc Tô Minh Nguyệt trở thành Thánh nữ của Bổ Thiên Thần Giáo.

Mà lúc này, ở bên ngoài Tuyết Kinh thành, cũng có một nhóm người đang vội vã tiến đến.
Xe ngựa ầm ầm, phi nhanh trên đường dài, phía sau là những kỵ sĩ theo sát, khí tức đều không tầm thường, khiến cho rất nhiều tu sĩ hai bên đường kinh ngạc nhìn theo.
Bọn họ không ngờ rằng chỉ trong một ngày ngắn ngủi, đã có hai thế lực giáng lâm Tuyết Kinh thành, trong đó còn có cả ẩn thế Tiên Tộc Khương gia.
Cỗ thế lực này nhìn cũng không hề đơn giản.
Trong xe ngựa, có một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y, dung mạo có phần thanh tú.
Nhưng trên mặt hắn lúc này lại mang theo một chút hưng phấn và kích động khó nén, đang phân phó xa phu phía trước.
"Nhanh nhanh nhanh, nhanh chóng đưa bản công tử đến Tô phủ."
"Nếu chậm trễ, coi chừng bản công tử chém đầu các ngươi…"
Trong lúc nói, dù hắn cố gắng che giấu, vẫn để lộ ra sự hưng phấn nồng đậm.
"Vâng, Tam thiếu gia."
Người đánh xe nghe vậy vội vàng vung roi ngựa, sợ chọc đến cẩm y nam tử trong xe ngựa không vui.
Hắn thở dài, trên mặt không khỏi lộ ra một vòng hoang mang và khó hiểu.
Mặc dù hắn thân là người hầu, có những ý nghĩ này là không đúng… Nhưng hắn vẫn rất nghi hoặc.
Tại sao mấy ngày nay Tam thiếu gia giống như biến thành người khác, thường xuyên nói những lời kỳ quái, làm ra những hành động kỳ quái.
Tam thiếu gia trước đây, dù không được gia tộc coi trọng, nhưng đối xử với mọi người vẫn khiêm tốn lễ phép, ngay cả với những hạ nhân như họ cũng không nói ra những lời muốn chém đầu như vậy.
Thân là Tam thiếu gia của Tô thị nhất tộc, một trong bát đại cổ tộc của Tử Vi Cổ Tinh.
Khi còn nhỏ, vì nội đấu trong Tô thị nhất tộc, Tam thiếu gia Tô Lăng từng được gửi nuôi ở Tô phủ Tuyết Kinh thành một thời gian.
Sau đó, hắn được đón trở về cổ tộc Tô thị, từ đó đoạn tuyệt liên lạc với Tô gia Tuyết Kinh thành.
Nhưng ngay mấy ngày trước, Tô Lăng không hiểu vì sao bỗng nhiên nói muốn đến Tô phủ, có chuyện rất trọng yếu.
Bọn họ những người hầu này dù không hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
"Biểu muội của ta, Tô Minh Nguyệt, đây chính là nữ nhi khí vận đích thực…"
"Theo ký ức, nàng còn đẹp khuynh quốc khuynh thành, nhân gian tuyệt sắc, so với những đại minh tinh ở kiếp trước còn đẹp hơn gấp ngàn vạn lần."
Mà giờ khắc này, Tô Lăng, người trong cuộc, không hề hay biết những hành động của mình trong những ngày qua đã khiến những hạ nhân thân cận nghi ngờ.
Hắn khó nén kích động, vẻ mặt hưng phấn, tự lẩm bẩm.
Tô Lăng hoàn toàn không ngờ rằng mình có một ngày lại gặp được chuyện tốt như xuyên không, còn mang theo một hệ thống lựa chọn.
Chỉ cần đưa ra lựa chọn tương ứng, liền có thể nhận được phần thưởng phong phú.
Kiếp trước hắn chỉ biết ăn rồi nằm, sống bằng việc giả vờ bị đụng xe, không ngờ có một ngày gặp phải một gã đầu sắt, trực tiếp đạp ga một phát tiễn hắn về trời.
Kết quả sau khi tỉnh lại, hắn đã xuyên qua đến thế giới này.
Còn có một thân phận rất ngầu, Tam thiếu gia của Tô thị nhất tộc, một trong bát đại cổ tộc của Tử Vi Cổ Tinh.
Tô Lăng lúc ấy kích động hưng phấn vô cùng, đắc ý nghĩ rằng mình sắp bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Sống cuộc đời trái ôm phải ấp, được vây quanh bởi vô số mỹ nữ.
Hơn nữa, khi hắn hoàn toàn dung hợp ký ức của nguyên chủ, hắn còn phát hiện ra cô biểu muội rẻ mạt của mình lại chính là nhân vật chính củi mục lưu trong những cuốn tiểu thuyết mà hắn từng đọc ở kiếp trước.
Nếu không có gì bất ngờ, chẳng bao lâu nữa nàng sẽ bị gã vị hôn phu rất ngầu từ hôn.
Cho nên chỉ cần hắn đến kịp thời, tự nhiên có thể nhặt nhạnh chỗ tốt, với địa vị và thực lực hiện tại của hắn, cô biểu muội rẻ mạt Tô Minh Nguyệt còn không phải dễ như trở bàn tay? Bị hắn ngoan ngoãn thu nhập hậu cung?
Vừa nghĩ đến vẻ đẹp thanh lãnh tuyệt sắc trong trí nhớ của Tô Minh Nguyệt.
Tô Lăng càng cảm thấy trong lòng nóng rực, không thể chờ đợi thêm được nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất