Chương 12: Có người thay thế cực khổ
"Vung ~ kho ~ kéo ~ -chan ~"
Thanh âm chưa dứt, ngay sau đó, một tên Lục đạo râu tóc vàng, cuồn cuộn từ cửa sổ bay vọt vào.
"Phanh!" Một tiếng, hắn một chân quỳ xuống, cánh tay trái chỉ trên không, tay phải xoa ngực, miệng cắn một đóa hoa tươi.
Trên mặt là nụ cười tự tin, đẹp trai.
Sau đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu, rút đóa hoa hồng trong miệng ra, trực tiếp quỳ một chân trên đất hiến cho Sakura nói: "Tặng cho ngươi, ta thân yêu Sakura -chan!"
Thấy cảnh này, Boyosuo biết, Naruto đã không cần mình khuyên bảo.
Theo đó, Boyosuo nhìn về phía hướng ký túc xá Hokage.
Suy đoán khả năng để Naruto khôi phục sức sống lần nữa, chính là Đệ Tam Sarutobi Hiruzen.
Dù sao cũng là Jinchuriki, đừng quá tin tưởng Naruto sẽ bị huỷ bỏ giám sát.
Cho dù Sarutobi Hiruzen có tin tưởng Naruto, triệt tiêu giám sát với Naruto, trong ba ngày xảy ra vấn đề với Jinchuriki, cũng đủ để Sarutobi Hiruzen phát hiện.
Mà sự phát hiện này, tự nhiên là muốn bị chấn chỉnh lại.
Dù sao, xét theo đối đãi của Naruto từ nhỏ, tính cách của hắn, cực kỳ giống là bị cố ý dẫn dắt mà thành.
Đương nhiên sẽ không cho phép xuất hiện một chút vấn đề nào.
Nghĩ đến đây, Boyosuo bỗng cảm giác một trận mồ hôi lạnh, giờ khắc này Boyosuo thật sự có chút may mắn, còn tốt đã chậm một bước, không thì đã bị Sarutobi Hiruzen để mắt tới rồi.
Mà bị Sarutobi Hiruzen để mắt tới, tự nhiên cũng liền bị Danzo để mắt tới.
Vô luận là Sarutobi Hiruzen hay Shimura Danzo, đều là những nhân vật thâm sâu khó dò.
Thân thể nhỏ bé, thủ đoạn nhỏ của mình, mặc dù tự nhận là thông minh hơn cả Sarutobi Hiruzen và Shimura Danzo cộng lại, nhưng không thể so với thực lực mạnh, quyền lực lớn của người ta.
Căn bản không gánh nổi.
Cho nên, vẫn là khiêm tốn một chút, tiếp tục ẩn mình là tốt nhất.
"Nha, Naruto-kun?" Khác với Boyosuo, Hinata nhìn cảnh tượng này, chỉ không khỏi há to miệng, kinh ngạc nói.
Không chỉ riêng Hinata ngạc nhiên, những học sinh khác cũng đều vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ, kẻ quậy phá Naruto, thế mà còn có thể làm ra chuyện lãng mạn như vậy.
Nhưng, càng nhiều hơn là chế giễu.
Nhìn Naruto cười nhạo, cũng nhìn Sakura cười nhạo.
Dù sao ba ngày trước, hai người mới vừa cãi nhau một trận.
Quả nhiên, đối mặt với Naruto ve vãn, nhất là ve vãn trước mặt Sasuke, Sakura tức giận bùng nổ.
"Naruto, ta đã nói, ta không muốn gặp ngươi, ta ghét ngươi, ta tuyệt đối không tha thứ cho ngươi, ngươi tránh ra cho ta." Sakura trong nháy mắt nổi giận nói.
"Sakura -chan, đừng như vậy mà, nhìn xem ta có thành ý như vậy, chúng ta liền làm lành đi." Nhưng mà hiển nhiên đã tiến hóa của Naruto thì nào dễ dàng từ bỏ như vậy.
"Nói hươu nói vượn cái gì mà làm lành, ta từ trước đến nay chưa từng tốt với ngươi, cũng chưa từng xem ngươi là bạn bè, ta nói ta ghét ngươi, ngươi lại không tránh ra, ta sẽ không khách khí với ngươi đâu." Sakura căm tức nhìn Naruto, gắt gao nắm chặt nắm đấm, hung tợn uy hiếp nói.
"Sakura -chan, ngươi liền tha thứ cho ta đi, ta chỗ này có hai tấm phiếu ưu đãi mì ramen Ichikaru, lát nữa chúng ta cùng đi ăn đi." Đã thành công tiến hóa của Naruto, da mặt dày như tường thành, thâm tình chậm rãi nói với Sakura.
"A a a a, ta nhịn không nổi!" Sakura hét lên một tiếng sắc nhọn, đột nhiên giơ nắm đấm lên, liền hướng về phía Naruto mà đánh.
Trong nháy mắt, một trận âm thanh "Phanh phanh phanh" đáng sợ vang lên, Naruto nhất thời mặt mũi bầm dập.
"Sakura -chan, ngươi bớt giận đi sao? Bớt giận, chúng ta cùng đi xem phim đi." Naruto nằm trên mặt đất, lẩm bẩm nói.
Sakura thấy thế, mặt tràn đầy im lặng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người giật mình nhìn xem Sakura, ngay cả Sasuke cũng cảm thấy bất ngờ.
"Sasuke-kun, ngươi nhìn, Sakura thật đúng là quá bạo lực, sắp đánh chết Naruto rồi." Ino không hổ là người đâm chọc, lập tức nói.
"A, không phải, Sasuke-kun, ta rất ôn nhu, ta vừa mới chỉ là nhịn không được thôi." Sakura nghe Ino nói, lập tức ngọt ngào, ra vẻ nhu thuận.
"Oa, trở mặt nhanh thật, đáng sợ quá." Ino lập tức lại là một đao đâm vào tim Sakura.
"Ino heo, ngươi cái tên khốn kiếp này." Sakura trong nháy mắt nghiến răng nghiến lợi, khí thế hùng hổ.
"Oa, Sasuke-kun, thật đáng sợ a, Sakura lại muốn nổi điên rồi." Ino thấy thế, lập tức ngồi ở bên cạnh Sasuke, một bộ dáng chim non nép mình nói.
"A a a... Ino heo, ngươi cái đồ hèn hạ này..." Sakura nhìn thấy chỗ ngồi lại bị Ino chiếm đi, suýt chút nữa thì phát điên nói.
"Cút sang bên ta." Sasuke ghét bỏ liền đẩy ra Ino đang dán hắn.
"Đáng ghét Sasuke!" Lúc này, Naruto đã khôi phục, lập tức hướng về phía Sasuke đang nổi danh cắn răng nghiến lợi nói.
"Đồ ngốc!" Sasuke nhìn thấy Naruto khôi phục bình thường, không khỏi mắng, cũng không biết có phải ảo giác hay không, trong lòng đúng là cảm thấy quen thuộc trở lại.
"Ngươi nói cái gì, tên khốn Sasuke, muốn đánh nhau sao?" Naruto lập tức trợn mắt nhìn nói.
"Ai sợ ai chứ." Sasuke cũng là trừng lại nói.
Một thoáng chốc, giữa hai người, điện xẹt chớp giật.
Lúc này, còn vài phút nữa là đến giờ học.
Vấn đề của Naruto đã giải quyết, Boyosuo tự nhiên không cần ở lại nữa.
Lúc này liền đứng dậy, thừa dịp còn chưa lên lớp, chuẩn bị rời khỏi trường học.
Hinata, đang ngây ngốc nhìn xem Naruto khôi phục bình thường, chú ý tới động tác của Boyosuo.
Không biết lấy đâu ra dũng khí.
Một thanh đuổi theo.
"Suo, Suo!" Sau đó gọi lại Boyosuo.
"Là Hinata a, Naruto đã khôi phục bình thường rồi..." Boyosuo nhìn thấy Hinata nói.
"Cám ơn ngươi, Suo!" Boyosuo còn chưa nói hết, Hinata đã hướng Boyosuo nói lời cảm tạ.
"Đừng, ta cũng không có ra sức gì, cũng không phải là ta khiến Naruto khôi phục." Boyosuo một mực ngăn cản lời cảm tạ của Hinata.
"Thế nhưng là kết quả lại giống hệt như những gì Suo ngươi nói..." Hinata trầm mặc nói.
"Đây chỉ là trùng hợp thôi." Boyosuo nói.
"Là vậy sao?" Hinata nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy a, chính là vậy." Boyosuo cười nói: "Nếu không có chuyện gì khác, ta liền đi trước."
"Suo, tại sao không thích đi học?" Hinata không biết sao, lại có chút quan tâm hỏi.
"Cái này sao, khó mà nói." Boyosuo bỗng nhiên cảm giác tay có chút ngứa, sau đó không tự chủ được đặt lên đầu Hinata, vuốt vuốt nói: "Được rồi, ta đi trước."
Nói xong, Boyosuo xoay người rời đi.
Mà Hinata, vẫn còn đắm chìm trong cú "sờ đầu sát" bất ngờ của Boyosuo.
Ngay khi Boyosuo quay người rời đi, cô mới hoàn hồn lại.
Trong nháy mắt, cả khuôn mặt đều đỏ bừng lên, tựa như quả táo chín.
Đồng thời, sự ngượng ngùng vô tận khiến não cô nhất thời thiếu dưỡng, cả người đều có chút chóng mặt.
Sau một lúc lâu, cô mới chậm lại.
Sau đó "Ưm" một tiếng, bụm mặt, vô cùng ngượng ngùng trở về phòng học.
Mà rời khỏi trường học, Boyosuo thì đi tới trong rừng rậm, tiếp tục tu luyện tính chất biến hóa của Phong thuộc tính Chakra.