Người Trông Giữ Giấc Mơ

Chương 173 Tìm kẻ chết thay?

Tôi nhìn bên ghế phụ, trừng lớn mắt nhìn ven đường, Trương mù lại lần nữa tăng tốc, cảnh vật bên đường lui nhanh về phía sau, tôi gần như đến chớp mắt cũng không dám, sợ bỏ lỡ biển báo có lối ra.

Cứ như vậy, xe đi về phía trước khoảng hơn mười phút, trong xe im lặng tựa như đã chết, khóe mắt tôi đã cay xè, nhưng dù vậy, vẫn không nhìn thấy bất cứ biển báo nào trên đường, thậm chí ngay cả biển báo khu phục vụ cũng không có!

Hơn nữa, còn có một vấn đề rất nghiêm trọng, xe đã chạy lâu như vậy, nhưng trên con đường này, ngay cả một lối rẽ cũng không có! Chỉ có một con đường thẳng tắp, bên trái là một con đường cao tốc khác, bên phải là đường ô tô đi, bên cạnh đường cho xe ô tô, chính là khe núi.

Thời gian lại trôi qua thêm mười phút, thời gian cứ trôi đi, trái tim tôi mỗi lúc lại trầm xuống một ít, cả khoảng thời gian này, tôi thậm chí đã đồng tình với Trương mù, quả thật không có lối ra khỏi đường cao tốc, ngay cả khu phục vụ cũng không có cái nào.

Tôi lấy điện thoại ra xem giờ, đã hơn một giờ chiều, chúng tôi đã mất đến bốn tiếng trên con đường này, tôi nhìn điện thoại, đột nhiên phát hiện, có thể xem chỉ đường!

Vì thế tôi nói với Trương mù, nhưng anh ta lại nói:

- Đã thử rồi, không có tín hiệu, căn bản không thể định vị.

Tôi cười nói:

- Chắc anh không biết hả, chỉ đường có chức năng không cần sóng, cho dù không có tín hiệu, cũng vẫn có thể chỉ đường!

Tôi giống như lại nhìn thấy hy vọng, mở bản đồ hướng dẫn ra, nhưng tiếng nói trong ứng dụng chỉ đường lại nói, không có tín hiệu GPS!

Mọi người đều biết, cho dù là không có tín hiệu, nhưng là chỉ cần có tín hiệu GPS, thì vẫn có thể dùng được ứng dụng chỉ đường, còn vô cùng chính xác, nhưng hiện tại ngay cả GPS cũng không có, nói cách khác! Bản đồ không thể tìm thấy vị trí hiện tại của chúng tôi! chỗ này, không thể dùng chỉ đường.

Nhưng, sao lại có thể như thế? Nước ta hiện tại đã phóng được vệ tinh bắc đẩu, có hệ thống bắc đẩu của riêng mình, theo lý mà nói, cho dù đến bất cứ chỗ nào trong nước, đều có thể nhận được tín hiệu GPS, nhưng hiện tại vì sao lại không tìm thấy tín hiệu ở đây?

Lần này, tôi thật sự mất bình tĩnh, tôi hỏi Trương mù:

- Có phải quỷ đả tường không?

Gặp phải tình trạng không ra ngoài được, tôi lập tức nghĩ tới quỷ đả tường, dù sao tôi cũng được coi là người đã trải qua quỷ đả tường vài lần.

Nhưng Trương mù lại nói:

- Không phải, tôi đã thử dùng bốn cách phá quỷ đả tường, đều không có tác dụng.

Trương Mục cũng bổ sung:

- Tôi nói hai cách mình biết cho Trương mù để cậu ta thử dùng, nhưng cũng không có tác dụng mẹ gì!

Nếu hai người con cháu nhà họ Trương đều nói không phải quỷ đả tường, vậy nhất định không phải là quỷ đả tường, nhưng, nếu không phải, vậy thì là cái gì? tôi bắt đầu tìm tòi trong những chuyện mình đã trải qua nhưng không có phát hiện gì phù hợp với tình trạng hiện tại.

Lúc trước, mặc kệ là toa tàu 21 mãi không chạy được ra ngoài, hay là lúc cùng Trần tiên sinh và bác hai mãi quanh đi quẩn lại trước nhà thợ xây Trần, hay là cá Quy Khư ở trong thôn, đều là do mắt tôi xảy ra vấn đề, bị ảo giác mê hoặc, cho nên mới đảo quanh tại chỗ, nhưng hiện tại đang ở trên đường cao tốc, nếu mắt của chúng tôi có vấn đề, còn không phải đã sớm lao ra khỏi đường rớt xuống vực rồi sao?

Sao khi suy nghĩ một hồi, tôi cũng xác định, đây nhất định không phải quỷ đả tường,nếu là quỷ đả tường, chỉ cần có người ngoài tham dự vào đánh thức bạn, bạn sẽ lập tức tỉnh lại, ở trên đường cao tốc, nếu chúng ta cứ đi lòng vòng tại một chỗ, những người từng đi đường cao tốc đều biết, muốn thực hiện được chuyện này, chỉ có thể ra khỏi đường cao tốc trước, không cần biết là lên hay xuống, xe của Trương mù cũng nhất định phải dừng lại lấy thẻ, lúc này chắc chắn sẽ có người làm ở trạm thu phí tham sự vào, vậy thì quỷ đả tường sẽ bị tự động phá bỏ, nhưng, chúng tôi đi tới tận bây giờ, ngay cả một cái trạm thu phí cũng không nhìn thấy, cho nên, không có khả năng là quỷ đả tường!

Lúc này tôi đột nhiên ý thức được, nếu không phải là quỷ đả tường, vậy điều kỳ lạ nhất định là những chiếc xe đi theo sau chúng tôi.

Tôi hỏi Trương mù:

- Có phải ba chiếc xe đằng sau có vấn đề không?

Trương mù dùng một giọng điệu rất châm chọc cười nói:

- Ông trời ơi, cuối cùng cậu cũng thông não rồi, cuối cùng cũng biết những chiếc xe phía sau có vấn đề?

Tôi hỏi tiếp:

- Vấn đề là, cắt đuôi cũng không cắt đuôi được, trốn cũng không trốn thoát, làm sao đây?

Trương mù nói:

- Nếu tôi biết, hiện tại chúng ta đã về đến nhà rồi!

Tôi hỏi:

- Bọn nó là thứ gì? muốn làm gì vậy?

Trương mù nói:

- Nhìn qua thì giống xe giấy, còn về muốn làm gì, chẳng lẽ cậu không nhìn ra, đây là muốn giữ chân ba người chúng ta lại, không cho chúng ta đi Vạn Châu!

Tôi thất kinh, nói:

- Nhất định chính là trò quỷ của gã dưới nhà xác! Nhất định là nó sợ hãi rồi, cho nên mới nghĩ cách trói chân chúng ta lại!

Trương mù gật đầu. nhưng không nói gì.

Tôi nói:

- Hay là tìm một chỗ dừng xe lại đi, cứ đi mãi thế này, đến xăng cũng cạn mất.

Trương mù gật đầu nói:

- Đợi đi qua khỏi đường hầm đã rồi dừng.

Tôi nghe thấy thế thì cảm thấy rất áp lực liếc nhìn đường hầm, đường hầm này có tên là ‘đường hầm Trương Gia Sơn’, toàn bộ dài 1,3 km, đợi tới khi Trương mù tiến vào trong đường hầm, tôi cuối cùng cũng biết vì sao mình lại thấy áp lực.

Tôi hỏi Trương mù:

- Lúc trước lái xe lâu như vậy, vì sao không có đường hầm, nhưng hiện tại lại xuất hiện?

Trương mù nói:

- Rất có thể là trùng hợp.

Tôi bán tín bán nghi, gật gật đầu, trong lòng có một dự cảm bất an, tôi há miệng, nhưng lại không nói nên lời.

Trương mù bỗng nói:

- Có rắm thì mau thả, tôi không nhàn rỗi để đoán cậu muốn nói cái gì.

Tôi nghĩ ngợi, nói:

- Không biết vì sao, luôn có cảm giác bất an.

Trương mù và Trương Mục đồng thời hỏi:

- Cảm giác bất an gì?

Tôi nói:

- Không biết, nhưng cứ có cảm giác này, với là còn mãnh liệt hơn lúc trước, thật giống như, chúng ta sẽ không đi ra khỏi được đường hầm này, rất tối, rất áp lực.

Trương mù nghe xong nói:

- Không phải cậu bị đứa bé trên tàu hỏa dọa tới mức để lại bóng ma trong lòng rồi đó chứ? Yên tâm, không sao, con đường này một tiếng trước tôi đã đi qua một lần, hiện tại đã là lần thứ ba rồi, lối ra có đầy ánh sáng mặt trời, tôi thật ra rất muốn xem, ba chiếc xe phía sau đang làm trò quỷ gì.

Nghe Trương mù nói vậy, tôi lập tức cảm thấy trong lòng dễ chịu rất nhiều, đúng vậy, tôi nhất định đã bị chiếc tàu hỏa xuyên qua đường hầm lần trước dọa tới mức để lại di chứng, thế cho nên lúc đi qua đường hầm, trong lòng không biết sao xuất hiện cảm giác áp lực khó tả.

Xe tiến vào đường hầm chưa bao lâu, tôi đột nhiên thấy bên đường hình như có ba người đang ngoắc tay với chúng tôi, tôi hỏi Trương mù:

- Anh nhìn thấy chưa?

Trương mù nói:

- Thấy rồi, đừng quay đầu lại, gọi bọn họ lên đây không phải chuyện hay ho gì.

Tôi nói:

- Trên đường cao tốc sao lại có người?

Trương mù đáp:

- Không phải người.

Tôi hít một hơi lạnh, nếu không phải người, vậy chỉ có thể là người âm, trong đường hầm thường xuyên xảy ra tai nạn xe cộ, ba người này rất có thể là nạn nhân trong một lần tai nạn xe.

Ba người!?

Tôi đột nhiên nghĩ, đi theo sau chúng tôi không phải vừa vặn có ba chiếc xe đó sao? chẳng lẽ ba người này chính là chủ xe, bọn họ hiện tại đi theo chúng tôi, thực ra là tìm kẻ chết thay?!

Tôi vừa mới nói xong, Trương mù đột nhiên rú lên:

- Cái tông môn nhà cậu, phỉ phui cái mồm quạ đen của cậu!

Tôi nói:

- Chẳng lẽ tôi nói sai?!

Trương mù đáp:

- Cậu tự nhìn gương chiếu hậu xem!

Tôi liếc nhìn, ba chiếc xe đi theo sau chúng tôi đã không thấy đâu!

Vì thế tôi an ủi Trương mù nói:

- Có thể là chúng nó theo không kịp, trong đường hầm phảm giảm tốc độ xuống 80, anh nhìn anh đi, vào trong đường hầm rồi vẫn còn đi với tốc độ 150, ai mà đuổi kịp anh chứ?

Trương mù không nói gì, nhưng Trương Mục lại đáp lời tôi:

- Lúc trước, cho dù có tiến vào đường hầm, chúng nó cũng vẫn đi theo, hiện tại không thấy chúng nó đâu, chỉ có hai khả năng, hoặc là chúng nó từ bỏ, hoặc là chúng nó đã đạt được mục đích, mặc kệ thế nào, khả năng của vế sau cũng chiếm chín chín phẩy chín phần trăm.

Tôi nói:

- Trương mù lúc trước không phải nói mục đích của bọn chúng là vì giữ chân chúng ta lại sao, chẳng lẽ dùng một cái đường hầm cũng nhốt chúng ta lại được? Trương mù đến ngay cả huyễn cảnh cái giếng ở ký túc xá tạo bởi‘ trên bảy tám dưới’ còn thoát khỏi, còn sợ một cái đường hầm này?

Tôi vừa nói xong, đã thấy đường hầm trước mắt có ánh sáng chiếu đến, tôi xoay người cười nói với Trương Mục:

- Anh xem, tôi không nói sai đi, nhìn thấy ánh sáng rồi, sắp đến lối ra rồi!

Nhưng tôi phát hiện, sắc mặt Trương Mục không bình thường, sau đó tôi cảm thấy xe bị Trương mù đạp mạnh chân phanh, thân thể của tôi lao lên trước, cũng may đã thắt dây an toàn, bằng không, tôi thực sự đã bay ra ngoài xe.

tôi sợ tới mức vội vàng xoay người nhìn thoáng qua trước xe, tôi nhìn thấy đằng trước có ba chiếc xe, đi thẳng hàng, lao đến từ phía đối diện, ánh sáng tôi vừa nhìn thấy, không phải ánh sáng lối ra, mà là ánh đèn xe của bọn nó! Ba chiếc xe này rất quen mắt, bởi vì đó chính là ba chiếc xe vẫn luôn đi theo sau chúng tôi, nhưng, vì sao chúng nó lại vượt được lên đằng trước?

Tuy rằng Trương mù đã đạp chân phanh, nhưng ba chiếc xe phía trước không có ý định dừng lại, vẫn phóng rất nhanh về phía chúng tôi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất