Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 117. Ngụy Quân bắt đầu ngâm xướng (8)

Chương 117. Ngụy Quân bắt đầu ngâm xướng (8)


Nghe Thượng Quan Tinh Phong nói như vậy, Ngụy Quân có chút cảm động.
Vốn hắn có ấn tượng rất kém đối với Thượng Quan Tinh Phong, hiện tại ngẫm lại, quả thật là Thượng Quan Tinh Phong hại mình.
Ấn tượng nháy mắt đã biến tốt.
"Không cần khổ sở, ta không trách ngươi."
Bản Thiên đế còn cảm kích ngươi nữa là đằng khác.
Chờ sau khi bản Thiên đế khôi phục thực lực, luận công ban thưởng, công lao của ngươi thật lớn đó.
Thấy Thượng Quan Tinh Phong hốc mắt vẫn đỏ bừng, Ngụy Quân an ủi: "Đừng khó qua như vậy, nói không chừng ta không có việc gì thì sao, vạn nhất bệ hạ thấy ta đặc biệt thuận mắt cho nên ta sẽ an toàn."
Ngụy Quân đương nhiên là đang nói đùa.
Thượng Quan Tinh Phong cũng biết Ngụy Quân là đang nói đùa.
Hắn lặng lẽ một lát, mang tin tức hắn đã biết tổng hợp một chút cho Ngụy Quân.
"Lục Tổng quản rời kinh, mang đi Lục Nguyên Hạo, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về;
Triệu Vân tướng quân về lại Giang Nam đạo trấn áp Yêu tộc làm loạn;
Chu Tế tửu. . ."
Nói đến Chu Phân Phương, Thượng Quan Tinh Phong lắc lắc đầu: "Ta mới biết được thì ra Chu Tế tửu rất quen biết với cha ta, cha ta nói cho ta biết, Quốc sư bắt được Mạnh lão giả chết thoát thân, sau đó uy hiếp Chu Tế tửu bế quan nửa tháng, không tham dự chuyện của ngươi, nếu không Quốc sư sẽ giết chết Mạnh lão. Chu Tế tửu đi hỏi cha ta phá cục như thế nào, nhưng cha ta cũng không có cách nào."
Ngụy Quân nghe đến đó, trước mắt sáng ngời.
Hay thật.
Quốc sư cấp lực mà.
Ta nói Mạnh lão sao lại không thấy.
Thì ra bị Quốc sư bắt đi.
Hơn nữa lợi dụng Mạnh lão, trực tiếp uy hiếp Chu Phân Phương.
Hai cái ô bảo hộ của mình đã sạch sẽ trong nháy mắt.
Phải like cho Quốc sư một cái.
Nghĩ đến boss nhân vật phản diện muốn chơi chết mình chỉ số thông minh là ổn đến như vậy, thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết như vậy, Ngụy Quân cảm thấy hạnh phúc từ đáy lòng.
Trách không được Cơ Soái Nhị hoàng tử Minh Châu công chúa nhóm người này đều là thông minh tháo vát, kết quả vẫn bị áp chế.
Không phải quân ta không cố gắng, mà là quân địch quá mạnh mà.
Thượng Quan Tinh Phong cũng cho là như thế.
"Ngụy huynh, sau khi Thiên Cơ các động thủ, thật ra có rất nhiều người cũng qua lại vì người, nhưng mà. . . đối phương thật sự là quá mạnh, chúng ta không chống đỡ nổi." Thượng Quan Tinh Phong giọng điệu có chút cay đắng.
Hắn cũng là một trong những người qua lại vì Ngụy Quân.
Cao thấp trong triều dã, thân là con Thừa tướng, hắn cũng có vài phần thế lực.
Nhưng ở trong chuyện này, chút thế lực của hắn ngay cả bọt nước cũng quấy không lên nổi.
Nói trắng ra một chút, hắn ngay cả tư cách bị Thiên Cơ lão nhân nhằm vào cũng không có.
Cái này làm cho hắn rất khó chịu.
Cũng làm cho Ngụy Quân rất vui vẻ.
"Ý tốt lòng ta lĩnh, nhưng ta cho tới giờ cũng không muốn liên lụy tới người khác." Ngụy Quân nghiêm mặt nói: "Mọi người không cần ra sức vì ta, vô luận là kết quả gì, ta đều sẽ tiếp nhận."
"Ngụy huynh, đối phương rất đông, mà người đối phương cố kỵ cũng rất ít. Người mà bọn họ cố kỵ tất cả đều đã có đối phó nhằm vào, ngày mai hẳn sẽ không xuất hiện ở trên triều đường." Thượng Quan Tinh Phong nhắc nhở: "Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, hôm nay ngươi khả năng sẽ bị rất nhiều người vây công."
"Một đám thằng hề nhảy nhót mà thôi, Ngụy mỗ chờ bọn chúng biểu diễn."
Ngụy Quân trong lòng nói ta chưa bao giờ sợ vây công, lại càng không sợ người muốn chơi chết mình.
Trẫm là sợ các ngươi lấy mạng để bảo vệ ta.
Cũng may hiện tại các ngươi lấy mạng bảo vệ ta cũng không có tác dụng rồi.
Đến lúc bản Thiên đế phát huy.
Thượng Quan Tinh Phong có thể cảm giác được, Ngụy Quân là thật không sợ một chút nào.
Hắn bội phục quả thực cúi đầu sát đất.
"Ngụy huynh, văn võ bá quan Đại Càn, quan văn lấy cha ta cầm đầu, võ tướng lấy Cơ Soái lãnh đạo. Thiên Cơ lão nhân bố trí như vậy, nhìn như là nhằm vào ngươi, thật ra cũng có ý tứ thử cha ta cùng Cơ Soái." Thượng Quan Tinh Phong cầm tay Ngụy Quân, trầm giọng nói: "Thái độ của cha ta cùng Cơ Soái, rất có khả năng sẽ quyết định sinh tử của ngươi. Ngày hôm qua ta quỳ một đêm ở ngoài cửa phòng phụ thân, phụ thân sáng nay rốt cuộc đáp ứng ta, hôm nay ở trên triều đường, người sẽ dốc hết toàn lực để đảm bảo ngươi sống sót."
Máy cảnh báo ở trong đầu Ngụy Quân lập tức kéo vang, cả người nháy mắt cảnh giác hẳn lên.
"Thượng Quan công tử, làm ơn không cần làm như vậy." Ngụy Quân lập tức cảm giác ổ chăn không ấm nữa, trực tiếp đứng dậy bắt lấy bả vai Thượng Quan Tinh Phong, chân thật nói: "Ta chỉ là một hàn lâm học sĩ thường thường vô kỳ mà thôi, chết không đáng tiếc. Nếu để cho Thượng Quan Thừa tướng chôn cùng ta, vì nước vì dân, về công về tư, đều là chuyện tuyệt đối không thể. Ngươi nhanh trở về, thừa dịp còn chưa có vào triều, cần phải nói cho Thượng Quan Thừa tướng, hôm nay ở trên triều đường vô luận phát sinh chuyện gì, hắn đều tuyệt đối không cần cầu tình cho ta. Đại Càn có thể không có Ngụy Quân ta, nhưng không thể không có Thượng Quan Thừa tướng."
Nhìn thấy Ngụy Quân chính khí nghiêm nghị như thế, Thượng Quan Tinh Phong cả người vừa vui mừng lại cảm động.
"Ngụy huynh, ngươi quả nhiên như ta nghĩ, là một chính nhân quân tử chân chính." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Ngụy Quân: "? ? ?"
"Nói ra thật xấu hổ, ta tuy có lỗi với Ngụy huynh, bảo ta đổi mạng vì Ngụy huynh ta cũng không nói hai lời, nhưng ta không thể lấy tính mạng phụ thân ra mạo hiểm. Lời nói vừa rồi, là cha ta để ta thử ngươi. Cha ta nói, nếu ngươi lựa chọn lưu sinh lộ cho người, lưu đường chết cho chính mình, vậy người sẽ lưu sinh lộ cho ngươi."
Không đợi Ngụy Quân cự tuyệt, Thượng Quan Tinh Phong đã nghiêm nghị nói: "Gia phụ, là Thừa tướng Đại Càn. Thiên Cơ các muốn nhúng tay quốc sự Đại Càn, đảo điên thể chế Đại Càn, cha ta đứng mũi chịu sào. Thân là tể chấp một quốc gia, gia phụ đã làm tốt chuẩn bị lấy thân tuẫn quốc. Ta tôn trọng lựa chọn của cha ta, Ngụy huynh cũng không cần khuyên nhiều."
Ngụy Quân: ". . ."
Cái đệch!
Vừa rồi có chút hảo cảm đối với ngươi, hiện tại lại đánh trở về số âm.
Người nhà các ngươi thao tác sao lại cứ lằng nhằng như vậy?
"Thượng Quan công tử, ngươi thật đúng là 'Hiếu tâm có thừa' ." Ngụy Quân cắn răng nói.
Thượng Quan Tinh Phong thản nhiên nói: "Nếu gia phụ lấy thân phận Thừa tướng Đại Càn mà chết, thì còn được cho là làm rạng rỡ tổ tông. Nhưng người nếu tiếp tục sống tạm, để liên minh người tu chân sử dụng, ngày sau sẽ chỉ để tiếng xấu muôn đời ở trên sách sử."
"Sách sử dù sao cũng là người viết." Ngụy Quân nói.
"Ta tin tưởng lịch sử đều có công luận, gia phụ cũng tin tưởng."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất