Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 254. Đâm sau lưng đến từ Trường Sinh tông (3)

Chương 254. Đâm sau lưng đến từ Trường Sinh tông (3)


Đâm sau lưng đến từ Trường Sinh tông (3)
“Lão phu đến đi, vốn cũng là người sắp chết, để lão phu một lần cuối cùng làm chút cống hiến cho Thiên Cơ các đi.” Thái thượng trưởng lão khẽ thở dài.
Hắn đương nhiên không muốn chết.
Nhưng dưới tình huống không có lựa chọn, hắn không thể không đi chết.
Môn phái quả thật rất khó có lực ngưng tụ như một quốc gia.
Nhưng lúc khó khăn nguy cơ, môn phái cũng sẽ không thiếu dũng sĩ có can đảm chịu chết.
Tuy lập trường khác nhau, nhưng mặc dù là kẻ tội ác chồng chất, trong lòng có khi cũng là có tín ngưỡng cùng kiên trì của mình.
Các chủ Thiên Cơ các biết đối phương đã làm tốt chuẩn bị hy sinh, trong lòng rất u buồn, nhưng hắn cũng chưa biểu hiện ra ngoài, chỉ là trầm giọng nói: “Lão sư yên tâm, con sẽ dốc hết sức của con, để cho Thiên Cơ các truyền thừa xuống.”
“Mau chóng đột phá đến Độ Kiếp cảnh mới là quan trọng nhất, cần tài nguyên gì thì dùng tài nguyên đó, bây giờ Thiên Cơ các bất chấp sau này, ngươi phải nắm bắt hiện tại.” Thái thượng trưởng lão dặn.
Các chủ Thiên Cơ các mím môi, sau đó nặng nề gật gật đầu: “Đệ tử rõ.”
Thái thượng trưởng lão đối với hắn vô cùng tốt.
Hắn lại phải chính tay đưa thái thượng trưởng lão lên đường.
Hiện thực luôn tàn khốc như thế.
Hắn lại không thể không làm.
Thái thượng trưởng lão lại thở dài một hơi: “Khổ ngươi rồi, ngươi một thế hệ này sẽ đặc biệt khó.”
“Đệ tử được sư phụ thu vào môn hạ dốc lòng dạy dỗ, tông môn che chở trưởng thành cho tới bây giờ, tông môn đối với con ân trọng như núi, con vì Thiên Cơ các chịu nhục, vốn cũng là nên, chỉ là hận mình không cứu được sư phụ.” Các chủ nói.
“Ta vốn cũng phải chết, đột phá vô vọng, tuổi thọ chung quy có cực hạn. Sát cục nhằm vào Chu Phân Phương, lão phu tiếp nhận. Nhớ kỹ, không đến thời khắc Thiên Cơ các sinh tử tồn vong, đừng đi phía sau núi đánh thức các thái thượng trưởng lão ngủ say đó, bọn họ đều là người phải chết, làm bọn họ sống lại, là phải ăn thịt người.” Thái thượng trưởng lão lặng lẽ nói.
Các chủ Thiên Cơ các nghĩ tới mình trả giá đánh thức sư phụ xuất quan, thân thể đột nhiên run lên.
Nội tình, nội tình, quả thật là hậu thuẫn một cái tông môn không thể thiếu.
Nhưng thật sự khởi động nội tình tông môn, cũng tương đương hy sinh một bộ phận tương lai của tông môn.
Các thái thượng trưởng lão vốn nên chết lại kéo dài hơi tàn tiếp tục sống tạm trên thế gian này, bọn họ sống thật ra là mạng của người khác.
Các chủ Thiên Cơ các nghĩ tới các đệ tử bị hút khô kia, một lần nữa nặng nề gật gật đầu: “Đệ tử rõ.”
“Biết thì tốt, ngươi lui xuống đi, mang toàn bộ tư liệu của Chu Phân Phương đưa tới, sau đó ba canh giờ sau tới đây nhặt xác cho ta, đồng thời mang sát cục ta chế định nhằm vào Chu Phân Phương truyền cho liên minh tu chân giả.” Thái thượng trưởng lão dặn dò.
“Đệ tử cáo lui.”
Tư liệu của Chu Phân Phương, Thiên Cơ các sớm có chuẩn bị.
Trên thực tế không chỉ Chu Phân Phương, Thiên Cơ các đối với tư liệu toàn bộ đại tu hành giả đương thời đều có chuẩn bị chi tiết.
Bản thân cái này chính là nội tình Thiên Cơ các uy hiếp Đại Càn thậm chí nhất phẩm tiên tông khác.
Trên bàn thái thượng trưởng lão rất nhanh đã bày đầy tư liệu Chu Phân Phương.
Mang toàn bộ tư liệu lướt qua một lần, trước mặt thái thượng trưởng lão xuất hiện một chiếc Thiên Cơ Bàn.
Hắn bắt đầu thôi diễn sát cục nhằm vào Chu Phân Phương.
Lấy toàn bộ tâm huyết cùng tu vi, đi tìm biện pháp thiên cơ định sẵn Chu Phân Phương thập tử vô sinh.
Ba canh giờ sau.
Một khắc sắp công thành đó.
Khóe miệng thái thượng trưởng lão đã cong lên một nụ cười.
Cùng lúc đó.
Trong phòng sách số 3.
Ngụy Quân xoa đầu Chu Phân Phương, chúc phúc cho Chu Phân Phương: “Ta chúc phúc ngươi, lần này đi thuận buồm xuôi gió, diệt hết cường địch, tiến thêm một bước.”
Chu Phân Phương bởi vì lời của Ngụy Quân, cảm nhận được sảng khoái đến từ sâu trong linh hồn.
Mà trong Thiên Cơ các, thái thượng trưởng lão bỗng nhiên mở to mắt nhìn, cảm nhận được sợ hãi đến từ linh hồn.
Thôi diễn sát cục vốn đã lập tức sẽ thành công, ở một khắc cuối cùng, thế mà thất bại trong gang tấc.
Phốc!
Thái thượng trưởng lão há mồm phun ra một ngụm máu tươi, chết không nhắm mắt.
Các chủ Thiên Cơ các cảm nhận được cường giả Độ Kiếp cảnh mất đi khí tức.
Trên thực tế, toàn bộ đệ tử Thiên Cơ các đều cảm nhận được.
Đại tu hành giả Độ Kiếp cảnh đã là cường giả đỉnh phong nhân gian, bọn họ mất đi là sẽ tạo thành thiên địa dị tượng nhất định.
Trên dưới Thiên Cơ các cùng buồn.
Các chủ Thiên Cơ các là một người đau thương nhất.
Nhưng hắn cũng có chút vui mừng.
Lão sư là vì Thiên Cơ các mà chết.
Chết quang vinh, chết vĩ đại.
Hơn nữa còn có Chu Phân Phương Bán Thánh này chôn cùng lão sư.
Lão sư trên đường xuống suối vàng, sẽ không cô đơn.
Chờ mình mang sát cục lão sư thôi diễn truyền cho liên minh tu chân giả, một cường giả Độ Kiếp cảnh hy sinh, cũng đủ để cho Thiên Cơ các từ chỗ liên minh tu chân giả đổi lấy đủ bồi thường.
Đổi lấy tài nguyên đủ để cho Thiên Cơ các lại xuất hiện một cường giả Độ Kiếp cảnh.
Cái chết của lão sư, sẽ đổi lấy Chu Phân Phương chết, Thiên Cơ các một lần nữa quật khởi.
Lão sư hy sinh là có giá trị thật lớn.
Đệ tử nhất định sẽ không cô phụ lão sư kỳ vọng.
Tân nhậm các chủ Thiên Cơ các nghĩ như vậy, đi vào phòng thái thượng trưởng lão.
Một lát sau, trong phòng truyền ra tiếng rống giận xé rách tim phổi:
“Không!”
“Vì sao?”
“Cái này rốt cuộc là vì sao?”
Ngụy Quân tự nhiên không biết trong Thiên Cơ các đã xảy ra cái gì.
Nếu biết, Ngụy Quân sẽ rất có ý tốt giải đáp nghi vấn nghi hoặc cho hắn.
Đây là đả kích hạ chiều đến từ Thiên Đế.
Hơn nữa là hạ chiêu vô cùng lớn.
Lần này không phải lỗi của các ngươi.
Tuyệt đối đừng hoài nghi bản thân.
...
Trường Sinh tông.
Trần Già mặt không biểu cảm thu kiếm của mình trở về.
Dưới chân là một thi thể chết không nhắm mắt.
Tình trạng cái chết không khác lắm với thái thượng trưởng lão Thiên Cơ các.
Nhưng người nọ là bị hắn tự tay giết chết.
Hơn nữa thân phận người này cùng hắn, đều là đệ tử hạch tâm của Trường Sinh tông.
Lúc này phụ cận còn có rất nhiều người đang vây xem.
Nhưng nhìn thấy Trần Già chỉ ra bảy kiếm liền giết chết Chu Khanh Vân cũng là đệ tử hạch tâm, tiếng nghị luận nháy mắt liền nhỏ đi một nửa.
Trước đó bọn họ cũng đoán, Chu Khanh Vân hẳn là không phải đối thủ của Trần Già, dù sao Trần Già là hạng hai bảng thiên kiêu.
Nhưng quốc sư đã chết.
Trần Già bây giờ ở trong Trường Sinh tông cũng không có chỗ dựa.
Mà Chu Khanh Vân lại là thân truyền đệ tử của tông chủ Trường Sinh tông, thậm chí luôn có đồn đãi nói tông chủ tương lai muốn mang vị trí chưởng môn truyền cho Chu Khanh Vân.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất