Chương 323. Ngụy Quân online cứu người (6)
Ngụy Quân online cứu người (6)
Mặc dù có ước định mười năm không chiến tranh, nhưng mà hai vị chân thần hạ giới, bọn họ không sinh ra được chút cảm giác an toàn nào.
Không chỉ là bọn họ không sinh ra được, người của liên minh tu chân giả cũng không sinh ra được.
Nói thật sau khi đám người Cơ soái rời khỏi, các đại tu hành giả của liên minh tu chân giả cũng rất muốn rời khỏi.
Ma Quân và bọn họ căn bản không phải gười của một thế hệ, bọn họ đối với Ma Quân cũng không có thù hận thâm căn cố đế gì, đơn giản là bị bên trên sai sử nhất định phải đối địch với Ma Quân mà thôi.
Nhưng việc này đối với bọn họ mà nói có lợi gì?
Tuy không muốn đắc tội thần tiên, nhưng Ma Quân mang cho bọn họ uy hiếp cũng khủng bố tương tự.
Cho nên bọn họ chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng Ma Quân động thủ trước, không cho bọn họ cơ hội rút.
Ma Quân giết đỏ cả mắt rồi, làm bọn họ càng thêm sợ hãi.
Bọn họ càng muốn rút.
Ngay lúc này, trên trời đã có động tĩnh.
Trực tiếp hai vị chân thần hạ phàm.
Các đại tu hành giả muốn chạy nháy mắt đánh mất ý tưởng, tất cả đều dùng ra sức bú mẹ bắt đầu hướng Ma Quân chào hỏi.
Ma Quân có thương tích bọn họ đều biết.
Thần tiên trên trời tới lại không có thương tổn.
Huống chi bọn họ bên này người đông thế mạnh.
Cho nên lập trường đứng ở bên nào, vừa xem hiểu ngay.
Đột nhiên hàng lâm hai vị chân thần, làm trong lòng Ma Quân cũng trầm xuống.
Hắn từng nghĩ hôm nay sẽ có chân thần hàng lâm, nhưng Hắn cũng cho rằng chân thần sẽ không hàng lâm nhanh như vậy, phải đợi liên minh tu chân giả đấu với Hắn tương đối rồi lại nhặt tiện nghi.
Không ngờ lần này đám thần tiên trên trời thế mà không dựa theo lộ số ra bài.
Bởi vì hai vị chân thần hạ giới, sức chiến đấu của liên minh tu chân giả tăng vọt, lực ngưng tụ thống nhất chưa từng có.
Lại thêm Tống Liên Thành dẫn dắt ma giáo chuyên tâm đâm sau lưng.
Áp lực của Ma Quân đột nhiên tăng vọt.
Nhưng hắn không lùi mà tiến, không giận mà cười, ở trong tiếng cười càn rỡ, Ma Quân toàn lực bùng nổ, hai cú đấm đánh lui tu hành giả bên người, sau đó hung hãn hướng hai vị chân thần trên trời hàng lâm giết tới.
Tu hành giả của liên minh tu chân giả cùng cao thủ ma giáo phe Tống Liên Thành thấy thế đều cố ý chưa đuổi đánh.
Ma Quân lựa chọn hợp với bọn họ lòng kẻ dưới này.
Trên trời một lần hàng lâm hai vị chân thần, không chỉ khiến áp lực của Ma Quân tăng vọt, cũng mang bọn họ dọa rồi.
Không có ai muốn trên đầu còn đội một vị thái thượng hoàng, so với đội một vị thái thượng hoàng còn khó chịu hơn chính là hai vị.
Nếu không phải hậu quả phản bội bọn họ không thừa nhận nổi, bọn họ thậm chí cũng muốn giúp Ma Quân mang hai vị chân thần này giết chết.
Giờ khắc này tuy lập trường khác nhau, nhưng tu hành giả của liên minh tu chân giả cùng cao thủ ma giáo phe Tống Liên Thành thật ra đều đang phát ra từ trong lòng cổ vũ cho Ma Quân.
Đây là lòng người không thể khống chế.
Bọn họ ngồi xem thần chiến mở ra.
Bức thiết hy vọng Ma Quân một lần nữa sáng tạo thần tích diệt thần.
Ma Quân không làm bọn họ thất vọng.
Một khắc đồng hồ sau.
Trời giáng mưa máu.
Ma Quân máu tươi chảy như điên, từ trên trời ngã xuống, nhưng mà lại đang càn rỡ cười to: “Sảng khoái, sảng khoái.”
Đồng thời từ trên trời ngã xuống, còn có thi thể một vị chân thần.
Toàn bộ các bạn nhỏ đều kinh ngạc ngây người.
Chỉ có Đao Thần còn sống chưa mất đi lý trí, hắn nổi giận nói: “Còn đang sững sờ làm cái gì? Chẳng lẽ chờ Ma Quân mang các ngươi giết sạch sao? Nhanh chóng động thủ.”
Tu hành giả của liên minh tu chân giả cùng cao thủ ma giáo phe Tống Liên Thành giật mình một cái, không dám sống chết mặc bây nữa.
Bọn họ là hy vọng Ma Quân có thể diệt thần.
Nhưng sau khi nhìn thấy Ma Quân thật sự diệt thần thành công, hơn nữa còn nhanh như thế, những người này lại bắt đầu lo lắng Ma Quân.
Trên đầu đội một vị thái thượng hoàng quả thực làm người ta không khoẻ.
Nhưng trên đầu đội một gã Ma Quân liền càng làm người ta cảm thấy khủng bố.
Nhất là bọn họ những người này đã kết thù lớn không đội trời chung với Ma Quân.
“Giết.”
“Cút.”
Ma Quân ổn định thân hình, bóng lưng vô hạn dũng cảm: “Đao Thần, đến, cùng ta đại chiến tiếp ba trăm hiệp.”
“Sợ ngươi hay sao?”
Đao Thần bị Ma Quân khiêu chiến kích phát chiến ý.
Thần tiên cũng chia ba bảy loại.
Thần tiên vừa rồi chết ở trong tay Ma Quân, hoàn toàn không phải một tầng cấp với hắn.
Mặc dù là Ma Quân thời kì toàn thịnh, muốn giết hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Chiến một trận với Ma Quân, vẫn luôn là điều trong lòng Đao Thần mong muốn.
Chiến ý dũng cảm thẳng tiến không lùi của Ma Quân đã cuốn hút tất cả mọi người.
Minh chủ liên minh tu chân giả cảm khái nói: “Không hổ là Ma Quân, phong tư dũng cảm bực này, ta không bằng được.”
“Thiên hạ vô địch, cái thế Ma Quân, quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Tuy đạo khác nhau, nhưng Ma Quân thắng được lão phu tôn trọng, dũng cảm tiến tới, đến chết mới thôi, quả thật hình mẫu của chúng ta...”
Người này thổi phồng chưa nói xong.
Hắn đã ngây người.
Không chỉ là hắn ngây người.
Mọi người đều ngây ra.
Ngay cả Đao Thần trận địa sẵn sàng đón quân địch chuẩn bị nghênh chiến cũng theo bản năng dụi đôi mắt của mình một lần.
Sau đó, Đao Thần nổi trận lôi đình:
“Đáng chết, Ma Quân, ngươi thế mà chạy trốn.”
Tâm tình Ma Quân bây giờ thật ra cũng rất nặng nề.
Nếu có thể, hắn đương nhiên cũng không muốn chạy.
Nhưng Đao Thần là chân thần chỉ dưới Thần Vương, cộng thêm tu hành giả của liên minh tu chân giả cùng cao thủ ma giáo phe Tống Liên Thành, tiếp tục chiến đấu, nếu Hắn không chạy nhắm chừng thật sự phải bị chơi luân phiên chết.
Ở trước mặt phong cách cùng tử vong, Ma Quân quyết đoán vẫn là lựa chọn tuân theo trái tim.
Nhưng Ma Quân thua người không thua trận, trước khi đi tiếng cười càn rỡ như cũ: “Bổn tọa là rút lui mang tính chiến lược.”
Chuyện Ma Quân sao có thể gọi là chạy trốn chứ?
Khẳng định là rút lui mang tính chiến lược.
“Đều rửa sạch cổ chờ, bổn tọa nhất định sẽ trở về.”
Tiếng cười càn rỡ của Ma Quân quanh quẩn ở giữa không trung.
Ở cùng lúc phát lời hung hăng, Ma Quân tăng tốc lần nữa, trực tiếp khởi động truyền tống trận mang theo trên người, mở ra truyền tống ngẫu nhiên.
Ngay cả bản thân Hắn cũng không biết sẽ bị truyền tống đến nơi nào, Hắn không tin Đao Thần có thể dự phán được điểm dừng chân của Hắn.
Trong lúc trời đất xoay chuyển, truyền tống trận đóng cửa.
Ma Quân đã bị truyền tống đến một nơi khác.
Hắn trừng mắt nhìn, có chút không thể tin được đôi mắt của mình.
Người đối diện này thật quen mắt nha.
Mà Ngụy Quân cũng chớp chớp mắt.
“Trên trời rớt xuống... Lâm muội muội?”